Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 296: Lòng thù địch vô hình.

Trong khi đợi võ giả tộc Ải Nhân tập hợp, Vương Đằng thả bé quạ đen từ trong ba lô ra, đút vài miếng thịt cho nó ăn.
Cô gái người lùn Nia tò mò nhìn một hồi, nhịn không được hỏi: “Đây là linh sủng ngươi nuôi?”
“Đúng vậy.” Vương Đằng khẽ gật đầu.
“Sao ngươi lại muốn nuôi quạ thế?” Nia cau mày hỏi.
Trong mắt rất nhiều người, quạ đen là tồn tại không may, thế nên bình thường có rất ít người nuôi quạ làm linh sủng, một vài bộ lạc cổ xưa ở đại lục Tinh Võ càng như thế. Nia không thể nào hiểu được.
“Ta không kiêng kỵ nhiều như vậy, hơn nữa nó là đời sau của tinh thú cao giai, rất có tiềm lực bồi dưỡng.” Vương Đằng giải thích một câu.
“Tinh thú cao giai!” Nia lập tức giật mình, con non tinh thú vốn khó được, huống chi là đời sau của tinh thú cao giai.
“Ngươi thật may mắn.”
Giờ phút này nàng đã hoàn toàn vứt bỏ thành kiến, trong lòng chỉ còn lại hâm mộ.
Đám người Lâm Chiến thấy Nia chủ động bắt chuyện, cũng tham gia vào cuộc nói chuyện, biết được không ít tin tức hữu dụng từ trong miệng nàng.
Từ trong miệng Nia biết được, nàng là một võ giả canh phòng của bộ lạc Ải Nhân Hồng Diệp, có thực lực cấp Chiến Binh nhị tinh, thường phụ trách bảo vệ an toàn của bộ lạc.
Mà toàn bộ võ giả của bộ lạc Ải Nhân cũng không nhiều, chỉ có bảy, tám người mà thôi, thực lực tương đương nàng, cũng là cấp Chiến Binh nhị tinh.
Nếu không bọn họ đã không lấy hình thức nhiệm vụ tìm kiếm trợ giúp từ võ giả ngoại giới.
Mặt khác, nghe nàng nói, chiến sĩ tộc Ải Nhân cùng đi săn giết Tật Phong đường lang lần này, bao gồm cả nàng, cũng chỉ có thể rút ra khoảng bốn người.
Những người còn lại còn cần ở lại trong bộ lạc, đề phòng tình huống ngoài ý muốn.

Không bao lâu sau, ba võ giả người lùn đi tới từ đằng xa.
Dáng người bọn họ cường tráng dị thường, đều lấy chiến phủ và chiến chuỳ làm vũ khí, còn cõng chiến thuẫn sau lưng, thoạt nhìn giống như xe tăng hình người.
Nhìn hình tượng của bọn họ, Vương Đằng không khỏi nghĩ đến võ giả tộc Cự Nhân từng gặp trước đó.
Trừ khác biệt to lớn về chiều cao, hình như ở mặt nào đó khác quả thật hơi giống nhau.
Nhưng tộc Ải Nhân tồn tại một cực đoan khác, chính là dáng người nhỏ nhắn xinh xắn giống như Nia, mà dường như cả đám tộc Cự Nhân đều cường tráng khác thường.
Đương nhiên, mỗi người tộc Cự Nhân đều cao hai mét trở lên, muốn nhỏ nhắn xinh xắn cũng nhỏ nhắn xinh xắn không được!
Vừa mới tới gần, một tên người lùn trong đó liền lớn giọng hỏi: “Nia, bọn họ chính là võ giả Nhân tộc đến giúp chúng ta xử lý Tật Phong đường lang sao?”
“Wacker!” Nia quay đầu nhìn lại, gật đầu nói: “Đúng vậy, bọn họ chính là võ giả đến từ Nhân tộc.”
“Bọn họ làm được hả? Tật Phong đường lang rất khó đối phó, những người khác thì không nói, tên này trừ bỏ xinh đẹp một chút, hình như cũng không mạnh cỡ nào nha.” Wacker không e dè chỉ vào Vương Đằng nói.
“…” Vương Đằng.
Bỗng nhiên có cảm giác nằm cũng trúng đạn!
Ta đẹp trai ảnh hưởng gì tới ngươi?
Nia cau mày, hung hăng trừng mắt hắn một cái nói: “Ngươi thật là quá đáng, đây là thái độ ngươi đối với khách hả?”
Wacker bị nàng trừng một cái, khí thế lập tức yếu xuống, lại vẫn nhỏ giọng nói: “Vốn trông có vẻ rất yếu mà!”
“Im miệng!” Nia quát lớn.
Wacker thấy nàng tức giận, mới không tình nguyện ngậm miệng lại.
“Xin lỗi, hôm nay không biết tên Wacker này nổi điên cái gì, ngươi đừng để trong lòng.” Nia áy náy nói với Vương Đằng.
Vẻ mặt đám người Lâm Chiến không tốt lắm. Họ vốn định cáu lên, lại thấy Vương Đằng lắc đầu với bọn họ, sau đó bình thản nói ra: “Thôi.”
Mấy người Lâm Chiến không nói thêm gì nữa, nhưng thái độ lại lạnh nhạt đi, nói: “Không cần nói nhảm, nếu người đều đã đến đông đủ, vậy nhanh dẫn đường đi.”
Nia thấy bầu không khí đột nhiên cứng đờ, lại hung hăng trừng Wacker, sau đó dẫn theo đám người đi đến cánh đồng Tật Phong đường lang đang tràn lan.
“Trước kia thỉnh thoảng chỉ có mấy con Tật Phong đường lang xuất hiện, bộ lạc chúng ta có thể tự mình giải quyết, nhưng năm nay không biết vì sao lại xuất hiện nhiều như vậy.” Trên đường đi, Nia vẫn là tận chức tận trách nói rõ cho mọi người.
“Trong đó còn có một con Tật Phong đường lang vương cấp tam tinh, một chiến sĩ bộ lạc chúng ta suýt nữa đã chết, may mắn được tộc nhân khác cứu.”
“Tật Phong đường lang là tinh thú hệ Phong, tốc độ rất nhanh, chân trước của bọn chúng có hình lưỡi liềm, sắc bén vô cùng, bên trên có một hàng răng cưa cứng rắn, ở mũi chân lại còn có một cái móc, lúc chiến đấu nhất định phải cẩn thận, đừng để bị ôm lấy…”
Đám người Lâm Chiến nghe Nia nói rõ xong, vẻ mặt đều hơi nghiêm trọng.
Vương Đằng cũng âm thầm ghi nhớ đặc điểm của Tật Phong đường lang.
Cánh đồng bị Tật Phong đường lang hoàn toàn chiếm đoạt vẫn cách khu cư trú của các người lùn một đoạn đường. Mấy võ giả chạy tới bằng tốc độ bình thường, cũng chỉ cần mười mấy phút.
Lúc này bọn họ đứng trên bờ một mảnh ruộng hoang vu, trong ruộng rậm rạp cỏ dại, cao gần nửa người, nhìn qua nhìn lại toàn là màu lá cây, căn bản không thấy bóng dáng Tật Phong đường lang.
“Toàn thân Tật Phong đường lang màu xanh lá, nấp trong bụi cỏ rất khó phát hiện, tất cả mọi người cẩn thận một chút.” Nia nhắc nhở.
Nhưng nàng vừa nói xong, Vương Đằng lập tức chỉ vào trong trong bụi cỏ nói: “Chỗ đó có một con kìa.”
Mọi người giật mình, lập tức nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ.
Quả nhiên nhìn kỹ thì thấy trong bụi cỏ, một con Tật Phong đường lang thân thể hẹp dài nép sát giữa cỏ cây, dài ước chừng một thước, toàn có màu xanh biếc, không khác gì mấy với cỏ bên cạnh, quả thực rất khó phát hiện.
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc trước thị lực của Vương Đằng.
Người lùn Wacker có hơi kinh ngạc, nhưng vẫn khinh thường hừ nhẹ một tiếng, thầm nói: “Thị lực tốt một chút mà thôi.”
Nia đá hắn một cái, không khỏi hỏi Vương Đằng: “Còn phát hiện con Tật Phong đường lang nào khác không?”
“Hướng sáu giờ, cách đây khoảng tám mét còn có một con, con thứ ba ở hướng tám giờ, cách đây khoảng mười mét…” Vương Đằng mở ra đôi mắt Linh Thị, chỉ ra mấy con Tật Phong đường lang ở gần đó, cuối cùng nói: “Tạm thời chỉ có thể thấy mấy con này, quá xa thì không thấy được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận