Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 715: Sắp chết, sắp chết, sắp chết rồi!

“Cuối cùng ông đây cũng về rồi!”
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy trong không trung tự dưng xuất hiện một vết nứt đen ngòm.
Sau đó một bóng dáng chui ra từ trong vết nứt kia, rơi xuống đầu một con nhện độc sáu mắt cấp bát tinh.
Hiện trường chợt cùng nhau đóng băng.
Dù là đám người Ngô Phi Ưng và Quách Long hay đám nhện độc sáu mắt này đều chìm vào trong yên tĩnh kỳ lạ.
Đám người Ngô Phi Ưng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy bóng dáng kia là một người trẻ tuổi, tóc rất dài, hình như lâu rồi không cắt, sắc mặt hơi trắng bệch, trông có vẻ yếu đuối không cản nổi gió.
Hắn đang đánh giá xung quanh, trên mặt thoáng vẻ mừng rỡ.
Ừm, thật sự là vẻ mặt mừng rỡ!
“??” Đám người Ngô Phi Ưng và Quách Long trưng ra vẻ mặt đầu dấu chấm hỏi.
Vụ gì đây?
Nhóc con này đột nhiên xuất hiện ở nơi nguy hiểm thế này, chưa rõ tình huống nhỉ?
Vẻ mặt mừng rỡ kia là sao?
Bọn họ không chú ý, dường như con nhện độc sáu mắt cấp bát tinh dưới chân người nọ cảm nhận được sự vật khủng khiếp gì đó, trong sáu con mắt lộ ra vẻ hốt hoảng, không dám nhúc nhích cơ thể.
“Chỗ này của các ngươi rất đông vui, ta không làm phiền các ngươi chứ?” Lúc này, người kia lên tiếng.
Ngô Phi Ưng: “…”
Quách Long: “…”
Mọi người: “…”
“Đúng rồi, đây là đâu vậy, có tiện nói chút chút không?” Bóng người kia lại hỏi lần nữa.
Bọn người Ngô Phi Ưng và Quách Long không khỏi cạn lời.
Không nhìn thấy tình hình bây giờ nguy hiểm như thế nào sao, thế mà còn thảnh thơi thoải mái đến bên đó hỏi đường!
Tên ngốc này rốt cuộc chui ra từ đâu vậy?
Bóng người trên đỉnh đầu tinh thú bát tinh kia cũng không khỏi chau mày.
Mấy người này làm cái gì vậy?
Hỏi đường thôi mà khó trả lời đến vậy sao?
Người này chính là Vương Đằng vừa quay trở lại từ vết nứt không gian, tuy hắn đã nhờ vào liên hệ khế ước với Tiểu Bạch để tìm được tọa độ không gian của đại lục Tinh Võ.
Nhưng trên thực tế, tọa độ này là tọa độ của toàn đại lục Tinh Võ chứ không phải là tọa độ chỗ Tiểu Bạch.
Do đó hắn thông qua trận pháp không gian truyền về không dễ dàng gì xác định được vị trí này, hắn cũng không biết rõ mình sẽ bị đưa đến góc xó nào của đại lục Tinh Võ.
Bọn người Ngô Phi Ưng và Quách Long đương nhiên không biết những điều này, lúc này bọn họ chỉ muốn giữ mạng sống thôi!
Đáng tiếc nhện độc sáu mắt ở xung quanh lại không cho bọn họ cơ hội tán gẫu tiếp, toàn bộ đều xông đến đám người Ngô Phi Ưng.
“...” Vua nhện độc sáu mắt cấp bát tinh dưới chân Vương Đằng suýt nữa thì tự kỷ luôn.
Muốn làm cái gì đây chứ?
Muốn làm gì?
Mấy tên khốn này chê nó sống quá lâu hay sao?
Lẽ nào bọn nó không biết người trên đầu nó đáng sợ thế nào sao, lúc này ra tay có khác nào với tự tìm đường chết chứ!
Nó đã sớm biết mấy tên khốn này không có lòng tốt, chắc chắn bọn chúng muốn nó chết để đổi vua mới!
Tại sao luôn có những điêu dân muốn hại bổn vương?
Trong lòng vua nhện độc sáu mắt sụp đổ, cảm khái không dễ dàng dẫn dắt đám anh em này, mỗi một người đều muốn soán ngôi đoạt vị!
Đáng chết đáng chết đáng chết…
Nỗi sợ đến cực điểm khiến nó không còn quan tâm đến tôn nghiêm của vua chúa gì đó, lúc sợ hãi thì vẫn phải sợ hãi thôi!
Vua nhện độc sáu mắt lạnh run, lập tức phát ra tiếng kêu ‘xèo xèo’ yếu ớt, xin Vương Đằng trên đầu tha mạng.
Ông lớn chuyện này không liên đến ta nha!
Đều do bọn họ tự chủ trương, tuyệt đối đừng giết ta nha!
Vương Đằng cảm nhận được nỗi sợ của nhện độc sáu mắt dưới chân, sắc mặt không khỏi trở nên kỳ lạ.
Tuy chưa vào cấp Lãnh Chúa nhưng tốt xấu gì cũng là vua của một đám nhện độc sáu mắt, sợ đến như vậy, ngươi nghiêm túc đấy à?
Bên kia, sắc mặt đám người Ngô Phi Ưng và Quách Long hoảng sợ, thi triển bản lĩnh, nguyên lực toàn thân đều bộc phát vô cùng dũng mãnh.
Trong chốc lát những con nhện độc sáu mắt xông đến đều bị võ giả của hai tiểu đội võ giả đánh bay, máu xanh và tay chân bị cụt bay đầy khắp nơi.
Trong hai tiểu đội võ giả đều có người sử dụng vũ khí nhiệt hạng nặng, tiếng súng ống vang lên, đạn phù văn bao phủ một vùng, từng con nhện độc sáu mắt bị bắn thành những cái sàng.
Những đội viên khác phụ trách yểm hộ, giết chết những con nhện độc sáu mắt xông vào từ khe hỡ do hỏa lực bao phủ.
Bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý, không hổ là tiểu đội võ giả tinh anh cao giai.
Nhưng rõ ràng bọn họ tính liều mạng rồi, nhện độc sáu mắt xung quanh thật sự quá nhiều, hai tay khó mà địch lại bốn tay, đạn phù văn của bọn họ cũng có hạn, trước đây lúc giết tinh thú đã tiêu hao một số lượng lớn, vốn còn lại không nhiều, lúc này không lâu nữa đạn phù văn cũng sẽ hết sạch.
Nhện độc sáu mắt vốn là tinh thú rất khó chơi, tơ của bọn nó vô cùng bền chặt, hơn nữa còn mang theo chất kết dính. Những chất kết dính này không chỉ có tính kết dính cực mạnh, mà còn mang theo độc tính, một khi bị dính phải thì rất khó loại bỏ.
Cho nên võ giả rất không thích tiếp xúc với những tinh thú này.
Sắc mặt Ngô Phi Ưng và Quách Long rất khó coi than số phận xui xẻo.
Còn về Vương Đằng đột nhiên xuất hiện, bọn họ vốn dĩ chẳng mong hắn giúp đỡ được gì. Sắc mặt tên nhóc này trắng bệch dáng vẻ như thận hư, chẳng lẽ có thể là cường giả cấp Chiến Tướng sao?
Vương Đằng nhìn thấy tình hình này không khỏi chau mày, hắn chỉ muốn hỏi đường mấy người này, nghe ngóng tình hình thôi. Nếu như bị nhện độc sáu mắt giết chết thì còn phải đi tìm người khác, không phải phiền phức hơn sao.
“Đừng giả chết, bảo bọn nó dừng tay!” Vương Đằng đạp vua nhện độc sáu mắt dưới chân một cái, tức giận nói.
“Xèo xèo!” Vua nhện độc sáu mắt đương nhiên không dám không nghe lời, vội vàng kêu với mấy nhện độc sáu mắt khác mấy tiếng.
Nhưng nhện độc sáu mắt khác đã chém giết đến đỏ mắt từ lâu, đâu còn nghe lời nó nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận