Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 723: Bóng dáng người thanh niên trên chiến trường

Hắn vừa nói, ánh mắt quét ra bốn phía, không khó để nhìn ra tình hình nơi này, vừa rồi nhất định đã xảy ra một cuộc đại chiến.
“Đây đều là do võ giả Chân Lý giáo gây ra, bọn chúng muốn khống chế vết nứt không gian.”
Mấy người Ngô Phi Ưng có thực lực không tầm thường, Lý Hắc cũng khá coi trọng, lập tức lên tiếng giải thích một câu: “May mà Vương Đằng kịp thời chạy tới, chém giết hai tồn tại cấp Chiến Tướng Chân Lý giáo, nếu không hậu quả khó lường.”
“Vương Đằng!” Đám người Ngô Phi Ưng cảm thấy cái tên này nghe hơi quen quen, nhưng trong chốc lát không nghĩ ra được.
Bọn họ nhìn theo ánh mắt của Lý Hắc, nhìn thấy một thanh niên đang đứng bên cạnh hắn lúc này, lập tức ngây người.
“Là hắn!” Đám người Ngô Phi Ưng lập tức nhận ra Vương Đằng.
“Khoan đã, hắn chém giết hai kẻ cấp Chiến Tướng!”
Mọi người mới đột nhiên kịp phản ứng lại, mặt mũi đầy kinh ngạc, đáy lòng chấn động vô cùng.
Người thanh niên này lại có khả năng chém giết hai cường giả cấp Chiến Tướng!
Trước đó bọn họ cũng có phần suy đoán, nhưng cũng không nghĩ tới Vương Đằng lại có thể mạnh mẽ đến trình độ này.
“Các ngươi quen hắn?” Lý Hắc nhìn thấy bộ dạng của bọn họ, không khỏi kinh ngạc hỏi.
Đám người Ngô Phi Ưng lập trước kể lại chuyện xảy ra trước đó một lần, đồng thời đưa ánh mắt ẩn chứa sự cảm kích nhìn về phía Vương Đằng lần nữa.
“Xem ra duyên phận của các ngươi không cạn, nói ra thì Vương Đằng cũng là một phần của võ quán Cực Tinh chúng ta.” Lý Hắc nói.
“Lão Hắc, vẫn nên để sau này hẵng ôn chuyện, tình hình phía Đông Hải bên kia e rằng cũng không lạc quan lắm, hiện tại các tiểu đội võ giả từ các nơi trở về tập kết, lập tức đưa bọn họ tới chi viện cho Địa Tinh đi.” Tướng quân Thẩm lúc này nói xen vào.
“Đúng vậy, hải thú Đông Hải bạo động, chính là lúc cần tới võ giả, các ngươi mau chóng tới đó hỗ trợ.” Lý Hắc phản ứng kịp thời, sắc mặt nghiệm trọng, lên tiếng.
“Hải thú bạo động!” Đám người Ngô Phi Ưng thay đổi sắc mặt, sợ hãi nói: “Sao lại như vậy?”
“Đây là âm mưu của Chân Lý giáo!” Tướng quân Thẩm phẫn nộ nói.
“Chân Lý giáo! Mấy tên tà đồ này đúng là đáng chết!” Đám người Ngô Phi Ưng đều lộ vẻ giận dữ trên gương mặt, nghiến răng nghiến lợi nói.
Vương Đằng nghe vậy, trong lòng lập tức chấn động, không nói một lời, xoay người xông về phía vết nứt không gian bên trong tháp Nguyên Lực.
Hải thú bạo động!
Loại chuyện này, sao lại cứ xảy ra liên tiếp ở Đông Hải thế?
Cha mẹ hắn, người thân, bạn bè của hắn đều đang ở đó, bọn họ bây giờ thế nào rồi?
Nhất định đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn nha!
Nội tâm Vương Đằng nghiêm túc, hắn âm thầm cầu nguyện, đồng thời tăng nhanh tốc độ, hận không thể chạy tới Đông Hải ngay lập tức.
Đám người Lý Hắc chỉ cảm thấy vừa hoa mắt đã không còn thấy bóng dáng của Vương Đằng đâu nữa, nhìn nhau, sắc mặt hoảng sợ.
Tốc độ thật nhanh!
“Việc này không thể chậm trễ, các ngươi cũng mau đi đi.” Tướng quân Thẩm nói luôn.
Đám người Ngô Phi Ưng cũng không dây dưa thêm, lập tức xông về phương hướng tháp Nguyên Lực. Bọn họ cũng là người bản địa Đông Hải, người thân, bạn bè của họ cũng ở Đông Hải, lúc này đáy lòng mỗi người bọn họ đều nôn nóng lo lắng.
Mấy người Tướng quân Thẩm và Lý Hắc nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, thầm nói trong lòng:
“Nhất định phải bảo vệ được Đông Hải!”
“Các vị, tất cả đều dựa vào các ngươi rồi!”

Đông Hải.
Cuộc chiến của nhân loại và hải thú đang ngày càng kịch liệt. Từng con hải thú dữ tợn bò ra từ dưới biển, xông lên bờ biển, chi chít rậm rạp, cực kì kinh khủng.
Có một vài hải thú hình thể to lớn vô cùng, khí tức trên thân hết sức đáng sợ, bọn chúng tiến vào bên trong Đông Hải. Nơi bọn chúng đi qua, mặt đất vứt vỡ, kiến trúc sụp đổ, một mảnh hỗn loạn.
Vô số cư dân bình thường ở Đông Hải đang trốn trong hầm trú ẩn dưới mặt đất. Bọn họ cảm nhận được sự chấn động trên mặt đất, thỉnh thoảng có mảnh đá vụn và đá tảng từ trên rơi xuống, khiến bọn họ lâm vào khủng hoảng và tuyệt vọng.
Cho dù hầm trú ẩn dưới mặt đất vô cùng kiên cố, thậm chí còn tăng cường những phù văn củng cố, bức tường ở bốn phía, ngay cả tấm trần cũng bị sự xung kích của hải thú làm xuất hiện từng vết nứt.
Tất cả mọi người đều yên lặng chú ý theo dõi tình hình trên mặt đất thông qua video.
Vào thời khắc này, người bình thường mới thực sự ý thức được ý nghĩa tồn tại của võ giả.
Trước kia, mọi người chỉ biết được võ giả mạnh mẽ vô cùng, có sức mạnh to lớn mở bia đá, chém cả Trường Giang Hoàng Hà, hơn nữa thân phận cao hơn người một bậc, có được các loại đặc quyền.
Người bình thường ngoài ngưỡng mộ, có tránh khỏi có hơi bất bình.
Nhưng hiện tại bọn họ đã hiểu rồi.
Nhìn tình hình trên mặt đất đang phát trong màn hình, tất cả mọi người rung động tâm thần.
Vô số võ giả tay cầm binh khí, đang chém giết với hải thú kinh khủng, toàn thân nhuốm máu, sắc mặt kiên nghị, hình thành một phòng tuyến kiên cố, chắn ở phía trước mặt tất cả những người bình thường.
Những võ giả này, cũng là con gái, thậm chí là chồng, là cha của người khác…Thân phận bọn họ không giống nhau.
Nhưng lúc này, bọn họ chỉ có một thân phận.
Bọn họ chính là võ giả!
Bọn họ cùng nhau bảo vệ mảnh đất này, bảo vệ người thân bạn bè ở phía sau lưng họ, cho tới khi chết đi!
Từng võ giả ngã xuống đều chôn thân trong miệng hải thú.
Mọi người ở trong nơi ẩn nấp cũng đỏ hoe mắt.
Đám đàn ông tay siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm vào từng hình ảnh trong màn hình, rất muốn xông ra chém giết với hải thú, nhưng bọn họ hiểu được, với thân thể yếu ớt của bọn họ, căn bản không thể ngăn cản được hải thú, đi ra đó cũng không có tác dụng gì.
Còn những người phụ nữ thì âm thầm rơi lệ, kiềm nén lại tiếng khóc, nhỏ giọng thút thít.
“Cố gắng! Cố gắng chống đỡ!”
“Không được chết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận