Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 870: Minh Táng.

Cùng lúc đó, trong bầu trời sao, chòm sao Cự Giải cách Địa tinh năm trăm hai mươi năm ánh sáng đó chợt lóe lên một luồng ánh sáng.
Một luồng sức mạnh thâm thúy mênh mông thông qua liên hệ đặc biệt nào đó, xuyên qua khoảng cách xa xôi, phủ xuống Địa tinh.
Rất nhiều cường giả các nơi trên thế giới đều cảm thấy được luồng sức mạnh buông xuống này, bọn họ đều ngẩng đầu lên nhìn trời, có chút nghi ngờ, cũng có chút hoảng sợ.
Trong chốc lát, cường giả các nước nhìn chăm chú về hướng Bắc Âu!
Bọn họ cảm giác được, nơi sức mạnh ấy buông xuống ngay ở Bắc Âu.

Cùng lúc đó, thánh kỵ sĩ còn lại của mười hai cung hoàng đạo đều hoảng sợ đứng dậy, bước nhanh ra khỏi cung điện mình canh giữ.
Ánh mắt của bọn họ đồng loạt nhìn về phía cung Cự Giải.
“Thằng cha đó đang làm gì vậy, lại ép Marcus đến mức này?” Trong cung Kim Ngưu, ánh mắt Arudis lộ vẻ khiếp sợ, hắn tự lẩm bẩm.
Cung Song Tử, vẻ mặt Kao cũng kinh sợ, khó mà bình tĩnh trong lòng.
“Là ai đang xông vào cung?”
“Còn cả Marcus, nếu chỉ là người xông vào cung bình thường, sao đến nỗi dùng sức mạnh này?”
Đáy lòng các thánh kỵ sĩ cung điện còn lại trên cung Cự Giải đều hiện lên rất nhiều thắc mắc, cực kỳ khó hiểu.
Trong Thần điện trên đỉnh núi, rất nhiều lãnh đạo của thánh điện bị kinh động.
Trong phó điện của Thần điện, đại hiền giả của Thần điện truyền lệnh: “Nhanh đi kiểm tra xem xảy ra chuyện gì?”
“Vâng!”
Có người ngoài cửa nhận mệnh mà đi.
Gương mặt già nua của đại hiền giả Thần điện lộ ra vẻ ưu sầu, tự thì thào: “Đang đúng lúc gặp phải đại biến, đến cả núi Thánh chúng ta cũng không thể chỉ lo thân mình sao? Không được, ta phải đi gặp Thánh nữ đại nhân.”
Hắn vội vàng rời đi, tiến đến chỗ sâu nhất của Thần điện.

Vào giờ phút này, vòm trời sát trên cung Cự Giải tiếp nhận sức mạnh to lớn đến từ trong bầu trời sao, cuối cùng tụ về trên người Marcus.
Vương Đằng đứng trước mặt Marcus, cảm nhận rõ ràng nhất.
Lúc này Marcus trở nên cực kỳ đáng sợ, sức mạnh đáng sợ kia, đến cả hắn cũng cảm thấy hơi kiêng dè.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị.
Ầm!
Lúc này, Marcus di chuyển, hóa thành tàn ảnh, vượt qua khoảng cách không gian, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Vương Đằng, bàn tay thon dài hóa thành đao, chém về phía Vương Đằng.
“Chết đi!”
“Chết cái bà già ngươi!” Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, sung sướng chẳng sợ, đấm ra một quyền.
Ầm!
Nắm đấm va chạm với chưởng đao của đối phương, hai người lập tức bị đánh văng ra, lùi lại mấy bước.
Nhưng ngay sau đó, lại hóa thành tàn ảnh thêm lần nữa, đều tự xông tới phía đối phương.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên không ngừng, hai người điên cuồng đâm nhau, vận dụng lực lượng không gian của mình đến cực hạn.
Marcus được tăng thêm sức mạnh sao trời, lực lượng không gian thăng hoa, như có sự giúp đỡ của thần, mỗi một đòn công kích đều có sức tấn công không gian mạnh mẽ.
Một nhắt chém có thể cắt đứt không gian, một đấm có thể đấm vỡ không gian…
Công kích như thế, võ giả bình thường đụng vào hoàn toàn khó mà đỡ được.
Nhưng thiên phú không gian của Vương Đằng đã tăng đến cấp độ cực cao, không hề sợ đối phương chút nào. Đòn tấn công của hắn cũng tăng thêm lực lượng không gian, vô cùng dũng mãnh, có thể trực tiếp triệt tiêu tổn thương không gian của đối phương.
Marcus càng đánh, vẻ mặt càng nghiêm trọng, hắn có sức mạnh sao trời thêm vào, mới làm năng lực không gian phát huy đến trình độ này, mà Vương Đằng lại có thể không phân cao thấp với hắn.
Rốt cuộc thằng nhóc này yêu nghiệt đến mức nào? !
Phù!
Phù!
Bỗng hai người tách ra, Marcus thở hổn hển, đôi mắt hiện lên một chút điên cuồng.
Bất chợt, ánh sáng đen trên người hắn bùng lớn, lan tràn ra bốn phía, rấtmau đã cắn nuốt rất nhiều tia sáng, cả cung Cự Giải rơi vào một mảnh đen như mực lần thứ hai.
“Hắn muốn làm gì vậy?” Vương Đằng nhíu mày.
Bóng dáng Marcus hoàn toàn biến mất trong bóng đêm, bốn phía yên tĩnh không một tiếng động.
Đáy lòng Vương Đằng xuất hiện chút cảm giác không ổn, không khỏi nhìn về bốn phía, nhưng chẳng phát hiện được gì.
Đúng vào lúc này, tiếng của Marcus chợt vang lên.
Minh!
Táng!
Âm thanh tựa như quanh quẩn trong không cốc, giống như từng đợt sóng âm, không ngừng vang vọng.
Bốn phía tăm tối mạnh mẽ nhanh chóng co lại, mà nơi co lại chính là Vương Đằng.
Bóng tối ấy đang bao vây lấy hắn.
Nguyên lực toàn thân Vương Đằng đong đưa, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly bao vây cả người, ý muốn ngăn cản.
Nhưng bóng tối ấy rốt cuộc rút lại thành một chấm đen, lập tức xuyên qua lửa Thanh Ngọc Lưu Ly, trong khoảnh khắc đã vào ấn đường của Vương Đằng.
Ầm!
Đầu óc hắn đang chấn động, cơ thể đang rung động, giống như linh hồn phải bị đẩy ra khỏi cơ thể.
Nhưng vào lúc này, một luồng sức mạnh âm u quấn quanh linh hồn hắn, như thể biến thành núi lớn trấn áp xuống, làm linh hồn của hắn sừng sững bất động.
“Không thể nào!” Tiếng Marcus lập tức truyền đến từ phía trước với vẻ khó mà tin nổi.
Vương Đằng vẫn chưa hết rùng mình, vừa rồi rõ ràng mình đã trúng chiêu.
Nếu không nhờ nguồn sức mạnh huyền bí cuối cùng xuất hiện kia giúp ổn định linh hồn hắn thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Tuy hắn đã đề phòng nhưng không ngờ Marcus có chiêu thức tác động lên linh hồn người khác như vậy.
Chiêu thức này gần như không thể giải được!
Trừ khi phải có thực lực hơn hẳn Marcus thì may ra mới có thể bỏ qua đòn tấn công của hắn.
Nhưng lúc này Marcus đang nhận được lực lượng của chòm sao, chỉ riêng cảnh giới sức mạnh đã hoàn toàn trên cơ Vương Đằng rồi.
Sở dĩ Vương Đằng có thể chiến đấu bất phân thắng bại với hắn, nguyên nhân rất lớn là nhờ Vương Đằng có nhiều mánh khóe cùng sức chiến đấu vô song.
Đây cũng là điều khiến Marcus cảm thấy vô cùng khó tin.
Là một bí pháp của cung Cự Giải, ‘Minh Táng’ chưa bao giờ thất bại lại không hề có hiệu quả đối với Vương Đằng??
Thật là không võ đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận