Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 794: Hay cho một chiêu tuyệt hậu kế

Không lâu sau, một hang động ẩn trong đá xuất hiện trước mặt Vương Đằng.
Kiến băng bò đến cửa hang, bên trong hang bò ra một con kiến băng khác, chạm râu với con kiến băng này, sau đó hai con cùng bò vào trong hang.
Vương Đằng từ trên cao đáp xuống, cửa hang không nhỏ, đủ để hắn đứng thẳng người.
Hắn vận dụng thiên phú Hắc Ám, nguyên lực Hắc Ám tuôn ra, thi triển bí thuật Tiềm Ảnh, ẩn nấp trong bóng tối, đi vào trong hang.
Càng vào sâu bên trong, Vương Đằng phát hiện bốn phía thông suốt, lối đi quanh co, không gian cực lớn.
Rất nhanh, hắn thấy được một con kiến băng.
Vương Đằng không vội vàng ra tay, hiểu rõ tình hình trước đã.
Hắn dần tiến sâu vào trong hang, kiến băng gặp phải trên đường ngày càng nhiều, khiến khóe miệng hắn giương lên thật cao.
Nhiều kiến băng như vậy thì chắc bong bóng thuộc tính phải được cả rổ.
Chuyến này phát tài rồi.
Vương Đằng kìm nén nội tâm đang hân hoan, rẽ ở phía trước, cuối cùng đi tới một không gian ngầm cực lớn, chỉ thấy phía trước đang nằm một con kiến chúa khổng lồ.
Toàn thân nó trắng muốt như tuyết, thân thể mập mạp phì nhiêu, ừm… Cắn một cái nước phun tung tóe.
Vương Đằng quan sát bằng mắt Linh Thị, phát hiện ánh sáng nguyên lực trong cơ thể kiến chúa đạt tới trình độ cấp Lãnh Chúa trung vị.
Con kiến chúa này còn mạnh hơn cả băng mãng hắn gặp phải trước đó.
Nhưng…
Vương Đằng nhìn cơ thể mập mạp của kiến chúa, trong lòng hoài nghi rốt cuộc nó có thể chiến đấu hay không?
Chẳng lẽ cũng chỉ là công cụ sinh sản như kiến chúa bình thường?
Nếu vậy thì quá tuyệt vời luôn.
Một con tinh thú cấp Lãnh Chúa trung vị trong tầm tay, hết sảy.
Đương nhiên Vương Đằng cũng chỉ nghĩ vậy thôi, tinh thú muôn hình vạn trạng, hắn cũng không dám cho rằng kiến chúa là quả hồng mềm.
Huống chi hắn còn thấy xung quanh kiến chúa có mấy con kiến lính.
Ánh sáng nguyên lực trong cơ thể những con kiến lính kia có cấp cửu tinh, cũng có đạt cấp chuẩn Lãnh Chúa.
Ổ kiến băng này quá trời quá đất luôn.
Vương Đằng mừng thầm nhưng cũng có phần kiêng kỵ. Trước nay loài kiến có tiếng là đông đảo, nếu đám kiến băng này huy động toàn bộ lực lượng, hắn cũng thấy tê cả da đầu.
“Xem ra phải nghĩ cách làm một mẻ thôi.” Vương Đằng ẩn nấp trong bóng tối, vuốt cằm suy tư.
Tuy ổ kiến băng này hơi khó nhằn nhưng hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Chỉ cần tiêu diệt được thì nhất định có thể thu hoạch một lượng lớn bong bóng thuộc tính hệ Băng, có lẽ hắn còn có thể mượn số điểm nguyên lực hệ băng này đôt phá tới cấp Chiến Binh cửu tinh.
Vương Đằng nghĩ đến lợi ích trong đó, rùng mình, đầu óc càng trở nên nhanh nhạy.
“Có rồi.” Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng.
Vương Đằng mỉm cười, không chút du dự lui ra ngoài cửa hang.
Đến cửa, ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, nguyên lực hệ Độc trong cơ thể tuôn ra, sau đó là Thanh Ngọc Lưu Ly diễm.
Nguyên lực hệ Độc vừa gặp Thanh Ngọc Lưu Ly diễm lập tức tuôn ra một luồng khói đen dày đặc.
Vương Đằng thúc giục nguyên lực, hình thành kình phong, thổi đám khói đen vào trong hang.
Hay cho một chiêu tuyệt hậu kế.
Trong lúc Vương Đằng ở ngoài hang thả khói độc, biểu cảm của hắn trông cực kỳ bình tĩnh.
Làm một công cụ sinh sản không có tình cảm còn chẳng bằng chết sớm siêu sinh sớm, Vương Đằng cảm thấy mình đang làm việc thiện.
Ting, một thẻ người tốt.
Tự phát thẻ thành công!
Đúng lúc này, trong hang vang lên tiếng chân bò huyên náo. Nghe âm thanh này cũng không phải một hai con, mà là bốn năm con kiến băng bò ra từ bên trong.
Ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, giơ nắm đấm lớn như bao cát.
Một con kiến băng vừa bò ra, nắm đấm của Vương Đằng đã giáng xuống.
“Bụp” một tiếng, lớp vỏ của kiến băng không chịu nổi một kích, đầu nổ tung trong nháy mắt.
‘Nguyên lực hệ Băng x88′
‘Thuộc tính trắng x56′
...
Vương Đằng nhặt lên, điểm thuộc tính này tốt, 88 điểm… Bắt đầu đại cát đại lợi.
Con kiến băng đằng trước vừa bay màu, phía sau lại có con khác vội vã bò ra, sau đó là hai con, ba con.
Vương Đằng đang hăng hái, một đấm một hức hức… Phi, một đấm một kiến băng, tiễn chúng nó đi lĩnh cơm hộp.
‘Nguyên lực hệ Băng x50′
‘Thuộc tính trắng x38′
‘Thiên phú hệ Băng trung cấp x10′
‘Nguyên lực hệ Băng x70′
‘Thuộc tính trắng x46′
‘Nguyên lực hệ Băng x66′
...
Đám bong bóng thuộc tính bị Vương Đằng nhặt sạch, nguyên lực hệ Băng của hắn đang không ngừng tăng lên, thuộc tính trắng cũng lớn dần.
Lũ kiến băng xuất hiện đằng trước không mạnh lắm, nhiều nhất cũng chỉ là cấp tứ tinh, ngũ tinh, rớt ra mấy thiên phú hệ Băng trung cấp chẳng có ích lợi gì với Vương Đằng.
Số lượng kiến băng bò ra ngoài ngày càng nhiều, lòng Vương Đằng vui muốn nở hoa, chúng nó đều là điểm thuộc tính biết đi đấy.
Hắn càng giết càng hưng phấn, một đấm một con, cửa hang nhanh chóng chất đống xác kiến băng.
Thế giới giả lập này cực kỳ chân thực, xác tinh thú chết đi không biến mất trực tiếp mà vẫn giữ lại như trong hiện thực, dung nhập vào hoàn cảnh tự nhiên.
Cho nên Vương Đằng cũng phải thêm một hành động, đó là vừa giết vừa đá xác kiến băng sang bên cạnh.
Nếu không cửa hang sẽ bị bít lại.
Lúc này, sắc mặt Vương Đằng chợt thay đổi. Hắn cảm nhận được mấy luồng khí tức mạnh mẽ đang tiếp cận mình.
“Là mấy con kiến lính cấp chuẩn Lãnh Chúa.”
Vương Đằng biết màn quan trọng tới rồi, bên ngoài chết nhiều tiểu lâu la như vậy, đại lão bên trong chắc chắn không ngồi yên được.
Vèo!
Một bóng dáng đột ngột lao ra, đánh về phía Vương Đằng với tốc độ cực nhanh.
Ánh mắt Vương Đằng chăm chú, đánh ra một quyền.
Không Nhạc quyền!
Uỳnh!
Kiến băng xông ra phanh gấp lại như bị khóa cứng.
Mọi người đều biết, sức lực của loài kiến rất lớn, chúng có thể nâng vật thể nặng gấp bốn trăm lần trọng lượng của bản thân và kéo vật nặng tương đương với một ngàn bảy trăm lần trọng lượng cơ thể.
Kiến bình thường còn vậy, huống chi là những con tinh thú kiến băng biến dị này.
Vừa rồi Vương Đằng còn chưa dùng hết toàn lực nhưng đã cảm nhận được một cỗ cự lực khủng bố truyền đến từ trên người kiến băng trước mặt, không ngừng giằng co với hắn.
Đồng thời toàn thân kiến băng còn toát ra từng luồng hàn ý, nếu không phải võ giả hệ Hỏa thì rất dễ bị hàn ý này đả thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận