Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1138: Tác dụng của đầu lâu thủy tinh.

Cùng lúc đó, ba người Catu, Pucklin và Rockins nhìn thấy món đồ trong tay Augus thì cũng lần lượt lấy ra món đồ tương tự.
Món đồ trong tay họ giống y chang nhau.
Vương Đằng vốn đã chú ý đến động thái của họ, ánh mắt lơ đãng lướt qua, nhìn thấy món đồ trong tay họ thì đồng tử không khỏi co lại.
Đầu lâu thủy tinh!!!
Món đồ xuất hiện trong tay họ chính là đầu lâu thủy tinh!
“Nếu ta đoán không nhầm thì đầu lâu thủy tinh này có liên quan mật thiết với nơi đây, trong tay ai có vật này thì lấy ra.” Lúc này, ánh mắt Augus đảo quanh và thản nhiên nói.
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt của mọi người đã lóe lên, sau đó có thêm mấy người dự thi ngoài hành tinh cũng lấy đầu lâu thủy tinh ra.
Đếm kỹ thì đã được tám cái đầu lâu thủy tinh!
“Hết rồi à? Mới có tám cái, thiếu năm cái nữa.” Catu cau mày nói.
Người dự thi ngoài hành tinh đều lắc đầu.
Ánh mắt mấy người Augus và Catu dừng trên mấy Ma Quân loài Hắc Ám.
Không ít người dự thi bị giết, nhiều trang bị trữ vật trên người họ có khả năng đã bị đám Ma Quân loài Hắc Ám cướp đi.
Ma Quân loài Hắc Ám sững ra, sau đó lẳng lặng dòm vào trong trang bị trữ vật mà mình vừa cướp được, quả nhiên phát hiện ra mấy cái đầu lâu thủy tinh.
Ba cái!
Ba cái đầu lâu thủy tinh xuất hiện trên tay ba con Ma Quân loài Hắc Ám.
“Mười một cái, cần tổng cộng mười ba cái, vẫn thiếu hai cái!” Augus nói.
“Mấy cái đầu lâu này, các ngươi kiếm đâu ra?” Pucklin đột nhiên hỏi.
“Ta tìm thấy trong một viện bảo tàng ở nước Đại Thử trên Địa Tinh này. Người Địa Tinh ngu thật đấy, ai đời lại đặt bảo vật có thể gia tăng tinh thần vào trong tủ kính để cho người ta ngắm.” Catu lắc đầu, hỏi: “Thế các ngươi thì sao?”
“Cũng thế.” Augus thản nhiên nói.
“Ta tìm được bên dưới bức tượng thần của hoàng thất nước Inca, hình như cái đầu lâu này cũng được bọn họ coi như đồ thờ phụng.” Pucklin ngắm nghía cái đầu lâu thủy tinh trong tay, cười nói.
“Đám người Địa Tinh vẫn chưa phát hiện ra công dụng của đầu lâu thủy tinh này. Ta từng hỏi và họ nói rằng đầu lâu thủy tinh này được tìm thấy trong một di tích của nền văn minh Maya, chẳng qua đã trải qua thời gian khá lâu nên có thể có mấy cái đã bị phá hủy mất rồi.” Một võ giả ngoài hành tinh có đầu lâu thủy tinh nói.
“Bị phá hủy rồi á!!!” Catu trợn trừng mắt, thở phì phò tức giận: “Đám người Địa Tinh này bị ngu phải không? Bảo vật thế này mà đem phá.”
“Đẹt mẹ!” Vương Đằng xổ ngay một câu chửi thề, cái gã Catu không biết ý biết tứ này, dám nói người Địa Tinh là đồ ngu ngay trước mặt hắn.
Catu cũng giật mình, xấu hổ liếc nhìn Vương Đằng.
“Ngươi bảo ai ngu, ngươi mới ngu, cả nhà ngươi đều ngu!” Vương Đằng tức giận mắng xơi xơi.
“Cáu với ta cái đéo gì, nếu các ngươi không ngu thì sao lại phá hủy đầu lâu thủy tinh chứ, ta nói cho ngươi biết, đây là lỗi của các ngươi.” Catu trợn mắt trừng lại.
“Mẹ kiếp, ai bảo là hai cái đầu lâu thủy tinh còn lại bị phá hủy, tin vớ tin vẩn mà ngươi cũng tin à.” Vương Đằng lấy ra hai chiếc đầu lâu thủy tinh mà bản thân có được, giơ ra trước mặt Catu.
Mặc dù trước đó hắn cũng nghe thấy tiếng gió rằng có mấy cái đầu lâu thủy tinh đã bị phá hủy. Thậm chí hắn còn tin thật, nhưng lúc này mười ba chiếc đầu lâu thủy tinh đều có mặt ở đây thì hắn buộc phải chấp nhận sự thật này.
Chỉ có một số nghi ngờ trong lòng mà thôi.
“?” Catu nhìn thấy cái hai đầu lâu thủy tinh trong tay Vương Đằng thì ngớ cả người, lắp bắp nói: “Ngươi có hai cái đầu lâu thủy tinh, sao không lấy ra từ nãy?”
“Ngươi có hỏi ta đâu.” Vương Đằng hùng hồn nói.
“Cái đệch…” Catu suýt thì hụt hơi, giận đến mức trợn mắt hằm hằm.
Augus nhíu mày liếc nhìn Vương Đằng, ánh mắt ấy tràn đầy vẻ căm ghét, sau đó hắn thản nhiên nói: “Được rồi, nếu đã có đủ mười ba chiếc lầu đâu thủy tinh thì thử xem có mở được cánh cổng này không.”
Nói rồi, hắn không do dự đặt chiếc đầu lâu thủy tinh của mình vào một cái lỗ trên cánh cổng.
Vừa khít, chúng hoàn toàn khớp nhau!
Những người khác thấy thế cũng bước lên đặt đầu lâu thủy tinh vào.
Khi mười ba chiếc đầu lâu thủy tinh đặt vào hết các lỗ, đồ đằng đầu lâu thủy tinh khổng lồ kia đột nhiên sáng bừng lên ánh hào quang trắng bạc.
Uỳnh uỳnh!
Cánh cổng rung chuyển rồi chậm chạp mở ra, một tòa đại điện không biết đã phủ đầy bụi bao nhiêu năm từ từ hiện ra trước mặt mọi người.
Tòa đại điện từ từ mở ra, ánh mắt mọi người nhìn chăm chú vào bên trong đại điện.
Song bên trong tối đen như mực, nhìn từ bên ngoài gần như không thể thấy rõ thứ gì. Bóng tối kia như có thể nuốt trọn ánh sáng, đến thị lực của cường giả cấp Hành Tinh cũng không thể nhìn rõ.
“Vào thôi!”
Mọi người liếc nhau, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Liều ăn nhiều!
Đều đã đến đây rồi, kể có gặp nguy hiểm cũng phải xông vào một lần.
Và thế là, tất cả mọi người, bao gồm cả Ma Quân loài Hắc Ám cùng nhau bước vào đại điện.
Biello đột nhiên đến gần Vương Đằng, sóng vai đi cạnh hắn và truyền âm nói: “Ta vẫn cảm thấy di tích này có gì đó không đúng, tinh thần tinh xuất hiện lần trước cũng vô cùng kỳ quái, như kiểu cố ý dụ chúng ta đến vậy.”
“Tự dưng ngươi nói chuyện này với ta làm gì?” Vương Đằng kinh ngạc truyền âm nói.
“Để tìm đồng minh thôi.” Biello thản nhiên đáp.
“Ngươi là người ngoài hành tinh, ta là dân Địa Tinh, ngươi tìm ta làm đồng minh.” Vương Đằng tỏ vẻ ‘ngươi đùa ta đấy à’.
“Có gì mà không được hả?” Biello vặn ngược lại.
“Thì chả có gì, được mỹ nhân làm bạn, tại hạ cảm thấy vinh hạnh vô cùng.” Vương Đằng đảo mắt, cười hí hí truyền âm lại.
“Nghiêm túc giùm cái, ta nói thật đó.” Biello tức giận trợn mắt lườm hắn.
“Được rồi, được rồi, nghiêm túc.” Vương Đằng lập tức tỏ ra nghiêm túc.
“Những điều ta vừa nói, ngươi thấy sao?” Biello hỏi.
“Để ta xem.” Vương Đằng đáp.
“...” Khóe môi Biello run rẩy, đầu óc như muốn nổ tung.
Xem cái đầu nhà ngươi!
Đã bảo nghiêm túc cơ mà!
Bà mày giết ngươi giờ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận