Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1056: Quả nhiên giết vẫn tốt hơn

Mà tháp Thánh Tinh là đại học lớn nhất của liên bang Aurant, cường giả tuyệt thế xuất thân từ đó nhiều vô số kể.
Có thể nói liên bang Aurant chính là một thánh địa.
Cứ ba năm thì tháp Thánh Tinh sẽ tuyển sinh một lần, quy tắc tuyển sinh là, người dưới ba mươi tuổi đạt tới cấp Hành Tinh, phải tham gia một lần thí luyện, đạt tiêu chuẩn mới có thể trúng tuyển.
Còn lần này, Địa tinh chính là nơi bị đem ra làm vùng đất thí luyện!
Về phần chấm điểm thí luyện thế nào, đánh giá thế nào? Thì Vương Đằng cũng moi được từ trong lời của thanh niên tóc xanh lam.
Nhưng không biết còn tốt, sau khi biết rõ, tất cả mọi người trong phòng chỉ huy đều lâm vào trạng thái hoàn toàn yên tĩnh.
Bởi vì, bọn họ biết được, có người đang theo dõi toàn bộ động thái của Địa tinh!
Nói cách khác, mỗi một hành động của bọn họ đều bị người khác thấy. Thậm chí, những chuyện bọn họ đang làm lúc này cũng bị người khác thấy tận mắt.
Mọi người không nghi ngờ tính xác thực của chuyện đó, dù sao thì văn minh ở hành tinh khác đã mạnh mẽ vượt xa khỏi tưởng tượng của mọi người, dù là theo dõi toàn cầu thì bọn họ cũng cảm thấy không phải là không có khả năng.
Nhưng cảm giác bị người giám thị khiến mọi người như đang ngồi trên đống lửa, sắc mặt ai nấy đều cực kỳ khó coi.
Làm gì có ai muốn bị người khác nhìn chằm chằm vào suốt ngày!
Chẳng may là một lão biến thái thì phải làm thế nào?
Chẳng may là một tên quay lén thì phải làm thế nào?
Chẳng may là một lão dâm đãng thì phải làm thế nào?
Sâu trong lòng mọi người đều cảm thấy buồn nôn, ai cũng ngẩng đầu nhìn lên phía trần nhà, dường như muốn tìm ra con mắt đang nhìn bọn họ.
“Tháp Thánh Tinh thực sự có thể nhìn thấy mỗi một hành động của mọi người?” Vương Đằng hít sâu một hơi, tự giúp cho mình bình tĩnh lại rồi hỏi.
“Không phải tất cả mọi người, chủ yếu là người thí luyện. Hơn nữa cũng không thể nhìn thấy toàn bộ, chỉ có vài người giám thị, bọn họ không có khả năng để ý đến quá nhiều thứ. Thế nhưng bọn họ có thể biết được rõ ràng tình hình xung quanh thiết bị đầu cuối cá nhân.” Thanh niên tóc xanh lam nói.
“Thiết bị đầu cuối cá nhân!” Vương Đằng hơi bình tĩnh lại: “Thế cũng tốt, ít nhất không đến mức không thể tiếp nhận.”
Những người khác cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút.
“Thiết bị đầu cuối cá nhân của ngươi ở đâu?” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, đột nhiên hỏi.
Thanh niên tóc xanh lam giơ tay lên, lộ ra một chiếc đồng hồ màu đen kỳ lạ trên cổ tay.
“Đây là thiết bị đầu cuối cá nhân, chỉ cần giết chết chủ sở hữu thì có thể đăng nhập lại, trở thành chủ nhân mới của thiết bị đầu cuối cá nhân này.” Thanh niên tóc xanh lam ngơ ngác nói.
“...”
Vẻ mặt mọi người hơi kỳ quái.
Nếu thanh niên tóc xanh lam này tỉnh lại, không biết có tự bạt tai mình hay không?
Giết chủ sở hữu là có thể đạt được thiết bị đầu cuối!
Bí mật này thực sự có thể nói ra một cách tuỳ tiện sao?
Mọi người nhìn về phía Vương Đằng, quả nhiên thấy hắn đang lộ ra một vẻ mặt khiến người khác không rét mà run,. Ánh mắt hắn nhìn thanh niên tóc xanh lam, trông như đồ tể đang cầm dao nhìn về súc vật sắp bị làm thịt.
Quá đáng sợ!
Mà lúc này, bọn họ rốt cuộc cũng biết rõ ràng về năng lực ‘Hoặc tâm’ của Vương Đằng.
Vương Đằng có được năng lực này thì muốn biết tất cả bí mật của người khác quả là điều quá đơn giản.
Mọi người vừa nghĩ tới chuyện bí mật của bản thân có thể dễ dàng bị moi ra thì không khỏi rùng mình, ánh mắt nhìn về Vương Đằng cảnh giác hơn.
Thằng này quá nguy hiểm, phải tránh xa!
Hơn nữa nhất định không thể đắc tội!
Vương Đằng không để ý vẻ mặt của mọi người, hắn tháo thiết bị đầu cuối cá nhân của thanh niên tóc xanh lam, sau đó vỗ tay một cái.
Bộp một tiếng, cả người thanh niên tóc xanh lam run lên, hai mắt lập tức khôi phục ý chí.
Hắn đã tỉnh.
Sau khi mê mang một lúc, thanh niên tóc xanh lam mới ý thực được bản thân vừa làm chuyện gì, sắc mặt hắn trắng bệch, hoảng sợ nhìn Vương Đằng.
“Ngươi, ngươi, ngươi,...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận