Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 453: Thần binh Ma Khuyết.

Vẫn tiếp tục “cẩu” thôi….
Đa số công pháp và chiến kỹ là dưới Huyền giai, cũng không trợ giúp quá lớn đối với Vương Đằng hiện tại, cho nên hắn không định lãng phí tinh lực và thuộc tính dư thừa lên đó.
Nhưng mặc dù là công pháp và chiến kỹ Hoàng giai, giá trị cũng không thấp, dù sao toàn bộ những công pháp và chiến kỹ này đều được hắn ghi nhớ trong đầu. Cái gọi là suy luận, ngọn núi có thể đánh ngọc, không có bất cứ chỗ có hại nào đối với hắn.
Trái lại, có hai ba công pháp và chiến kỹ cấp bậc không thấp, người Bát Cực Ma công, Ảnh Sát kiếm pháp và Viên Vương quyền lấy được trước đó ra, còn lại, có giá trị nhất là ba môn chiến kỹ Thương Viêm chỉ, Phúc Vũ đao pháp, Toái Tinh thương pháp này.
Thương Viêm chỉ, tên như ý nghĩa, là một môn chiến kỹ hệ Hỏa loại chỉ pháp, mà lần đầu tiên Vương Đằng mới gặp, cảm thấy khá mới mẻ.
Vương Đằng nâng ngón tay lên, nguyên lực vận hành dựa theo tuyến đường chiến kỹ, cuối cùng nguyên lực hệ Hỏa ngưng tụ trên ngón trỏ tay phải.
Một ngón tay chỉ ra!
Chỉ thấy một tia sáng màu đỏ sẫm cực kỳ đậm bắn ra từ ngón trỏ của hắn, rơi trên vách tường.
Vù!
Vách tường cực kỳ cứng rắn lập tức bị xuyên thủng ra một cái hố giống như đậu hũ, bốn phía cháy đen, uy lực rất không tầm thường.
“Không hổ là chiến kỹ Huyền giai cao cấp, nếu tu luyện đến viên mãn, uy lực chắc chắn mạnh hơn gấp mấy lần!” Tinh quang chợt lóe trong mắt Vương Đằng, hắn lẩm bẩm.
Phúc Vũ đao pháp là một môn đao pháp hệ Thủy, cấp bậc cũng đạt tới Huyền giai cao cấp. Đừng thấy lực công kích của nguyên lực hệ Thủy không quá mạnh, nhưng đao pháp hệ Thủy này tuyệt đối không thể khinh thường.
Đao pháp này lấy ý phúc vũ trong phiên vân phúc vũ, nếu tu luyện đến tinh thâm, có thể lĩnh ngộ Phúc Vũ đao ý, khí thế hùng hồn bàng bạc.
Mà sở dĩ Vương Đằng vô cùng coi trọng Phúc Vũ đao pháp này, là bởi vì chẳng những hắn đạt được thuộc tính đao pháp, mà còn lấy được thuộc tính Phúc Vũ đao ý.
Phúc Vũ đao ý!
Kế sau thuộc tính Viên Vương quyền ý, hắn lại lấy được một thuộc tính loại ý cảnh!
Toái Tinh thương pháp thuộc loại chiến kỹ hệ Kim Huyền giai cao cấp. Từ trước đến nay, lực phá hoại của hệ Kim mạnh nổi tiếng, đây lại là một môn chiến kỹ loại thương pháp.
Vương Đằng chưa bao giờ dùng vũ khí loại trường thương. Hiện giờ, môn chiến kỹ thương pháp này hắn lấy được tương đối cao cấp, rảnh rỗi có thể chuẩn bị một thanh trường thương đặt trong nhẫn không gian.
Con bài chưa lật chưa bao giờ ngại nhiều!
Lần này chiến đấu với loài Hắc Ám, nếu không phải át chủ bài của hắn đủ nhiều, hậu quả thật sự rất khó dự đoán!
Võ giả bình thường lo lắng tham nhiều, không nhai nát, nhưng Vương Đằng không có lo lắng này, chỉ cần đủ thuộc tính, học cái gì mà không biết?
Lần chiến tranh này, có thể nói Vương Đằng thu hoạch khổng lồ, không chỉ thực lực tăng lên rất nhiều, lại thu hoạch được không ít công pháp và chiến kỹ mạnh, dựa trên giá trị, e là cũng phải hơn mấy chục tỷ.
....
Ngày tiếp theo.
Dương Vương sai người gọi Vương Đằng.
“Có nói là chuyện gì không?” Trên đường, Vương Đằng hỏi quản gia của Dương Vương phủ trước mắt.
“Việc này…. tiểu nhân không rõ lắm, nhưng không phải chuyện xấu gì là được.” Quản gia Dương Vương phủ cười nói.
Hai người đi vào Dương Vương phủ. Vương Đằng phát hiện ngoài đám người Dương Vương ra, Đàm Đài Tuyền và Tiếu Nam Phong cũng có mặt.
“Ngươi đến rồi!” Đàm Đài Tuyền gật đầu với hắn.
“Không biết Dương Vương tìm ta tới là vì chuyện gì?” Vương Đằng hỏi.
Dương Vương cũng không nói nhảm, bàn tay to vung lên, đã có một vật rơi trên mặt đất, hắn lập tức nói: “Đây là đồ vật Bát Tí Ma tướng rơi xuống, cũng coi như là chiến lợi phẩm của ngươi!”
Vương Đằng nhìn trên mặt đất, chỉ thấy một cánh tay vạm vỡ bị đứt ra đang nắm một vũ khí giống như kiếm lăn lóc trên mặt đất.
“Đây là.... cánh tay của Bát Tí Ma tướng!” Hắn hơi kinh ngạc, nói.
Nhớ lúc đó, hình như Bát Tí Ma tướng quả thật bị nổ tung mấy cánh tay. Vương Đằng cho rằng dưới uy lực cỡ đó, cánh tay đã sớm bị nổ chỉ còn lại mảnh vụn, không ngờ còn để lại một cánh tay hoàn chỉnh, hơn nữa trên đó còn nắm binh khí của Bát Tí Ma tướng.
“Không sai, đây chính là cánh tay của Bát Tí Ma tướng. Binh khí nắm trong tay hắn không phải binh khí bình thường, mà là thần binh lợi khí dùng hắc kim ma văn đúc thành. Lúc ấy, Bát Tí Ma tướng đó dựa vào thần binh này khiến chúng ta chịu không ít đau khổ.” Dương Vương cảm thán, nói.
“Hắc kim ma văn!”
Đàm Đài Tuyền và Tiếu Nam Phong vừa nghe, đều kinh ngạc nhìn binh khí hình thù kỳ lạ trên mặt đất.
Đàm Đài Tuyền cầm binh khí này trong tay, khẽ chấn động, cánh tay của Bát Tí Ma tướng rơi xuống, nàng cẩn thận ngắm nghía một lượt, gật đầu nói: “Quả thật là hắc kim ma văn!”
Sau đó, nàng quay đầu nhìn về phía Vương Đằng: “Vận may của ngươi cũng quá tốt rồi!”
“Hắc kim ma văn!” Hiện giờ Vương Đằng là luyện tạo sư cao cấp, hiểu rất rõ về các loại vật liệu hiếm có.
Hắc kim ma văn này chính là một loại kim thiết đặc biệt sinh ra ở nơi cực lạnh, vô cùng cứng rắn, có sẵn đặc tính lạnh lẽo, bởi vì mặt ngoài có đường hoa văn màu đen mà nổi tiếng, lại là vật liệu đặc biệt tốt để luyện tạo thần binh.
Tuy rằng hắc kim ma văn rất tương tự Hắc Hàn thạch mà trước kia Vương Đằng lấy được, đều là vật liệu có chứa đặc tính lạnh, nhưng hắc kim ma văn kém hơn không ít.
Dù vậy, hắc kim ma văn cũng là vật liệu luyện tạo cực kỳ hiếm có, binh khí được đúc ra từ nó tuyệt đối cứng rắn mà sắc bén.
Huống chi, thể tích của nó lớn hơn Hắc Hàn thạch rất nhiều, luyện tạo thành một binh khí có hình thù kỳ lạ khổng lồ như vậy thì càng hiếm thấy!
Vương Đằng nhận binh khí hình thù kỳ lạ này từ trong tay Đàm Đài Tuyền, tay lập tức bị hạ xuống.
“Nặng quá!”
Vẻ khác thường lóe lên trong mắt hắn.
“Đây là đương nhiên, hắc kim ma văn vốn không nhẹ, cộng thêm ngoại hình binh khí này rất lớn, trọng lượng ít nhất cũng trên 1500 kí.” Đàm Đài Tuyền nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận