Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1159: Tiến vào

Giờ phút này, ba hồn thể tinh thú trấn thủ trước lối vào kia không nhúc nhích chút nào, nhìn Vương Đằng đi tới, đôi mắt lộ ra hung quang, há mồm phát ra rít gào:
Gào!
Gào!
Gào!
Thân thể khổng lồ giống như ba ngọn núi nhỏ chắn ngang trước mặt, chúng phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, lực xung kích thật sự không nhỏ.
Nếu không phải Vương Đằng, tùy ý đổi một người khác, có thể đều sẽ bị dọa đến không nhịn nổi mà lui về phía sau.
Nhưng Vương Đằng rất bình tĩnh, ngoáy lỗ tai, ánh mắt hơi nheo lại: “Gào lớn tiếng như vậy, cho rằng ta bị doạ à, nào, kêu cho bọn chúng nghe!”
Nói xong, hắn vỗ chó hai đầu dưới thân!
Chó hai đầu: ━━∑( ̄□ ̄x|||━━
Nó không dám không nghe mệnh lệnh của Vương Đằng, nên lập tức xông đến phía trước, phát ra rít gào với hồn thể tinh thú còn cao hơn nó hai ba mét, mà hai cái đầu còn cùng gào:
Gào!
Gào!
Ba hồn thể tinh thú cúi đầu nhìn chó hai đầu, sau đó nhìn nhau một cái, ý ứ trong mắt giống như đang nói: “Thằng ngốc này dám kêu gào với chúng ta à?”
Nhưng vào lúc này, Vương Đằng nhảy lên trên người chó hai đầu, lạnh lẽo quát:
“Phóng chiêu mạnh!”
Dọc đường đi tới đây, chó hai đầu đã bồi dưỡng ra chút ăn ý với Vương Đằng. Sau khi nghe thấy lời của Vương Đằng, nó lặng lẽ trợn mắt, sau đó rất nghe lời bắt đầu phóng Đạn Bạo Liệt Tinh Thần.
Hai cái đầu há to miệng, đồng thời ngưng tụ ra một quang cầu, đầu vung vẫy một cái, va chạm ba hồn thể tinh thú trước mặt từ hai phương hướng.
Làm thế này có hơi khó khăn!
Hai cái đầu cách quá gần, muốn lần lượt công kích từ hai phương hướng khác nhau cũng không dễ dàng.
Nhưng dưới sự dạy dỗ cố ý của Vương Đằng, nó vẫn học được một chiêu này.
Vì thế hai hồn thể tinh thú trong đó không thể không đồng thời di chuyển thân thể, né tránh hai viên Đạn Bạo Liệt Tinh Thần.
Ầm! Ầm!
Hai tiếng nổ vang, vị trí trước đó mà hai hồn thể tinh thú đứng trực tiếp bị nổ ra hai cái hố sâu.
Chúng nó bị chọc giận, hóa thành hai tàn ảnh xông về phía chó hai đầu.
Ầm!
Ầm!
Tương tự là Đạn Bạo Liệt Tinh Thần, hai hồn thể tinh thú phun ra quang cầu, muốn giết chết chó hai đầu.
“Ư ử ~”
Thân thể chó hai đầu linh hoạt, nhanh chân chạy như điên trên đất bằng, thân thể tránh trái né phải, tránh thoát công kích của Đạn Bạo Liệt Tinh Thần.
Vương Đằng thấy vậy, liền tạm thời không để ý tới bên kia, ánh mắt dừng trên hồn thể tinh thú cuối cùng kia.
Đây là một hồn thể tinh thú có hình dáng cá sấu to bự, thân hình khổng lồ, toàn thân bao phủ vảy giáp màu đen, có vẻ vô cùng dữ tợn.
Gào!
Nó phát ra một tiếng rít gào, vẫy mạnh cái đuôi.
Vương Đằng nhướng mày, thân thể biến mất, để lại một tàn ảnh tại chỗ.
Bốp!
Cái đuôi khổng lồ đánh vào không khí, phát ra tiếng nổ, tàn ảnh mà Vương Đằng để lại hoàn toàn tiêu tán.
Hồn thể tinh thú cự ngạc kinh ngạc.
Xoẹt!
Lúc này, Vương Đằng đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu nó, hai tay chà xát, chà xát ra một quang cầu, lơ lửng trong lòng bàn tay.
Hơn nữa, quang cầu đó còn đang không ngừng biến thành lớn hơn, trong nháy mắt, kích thước từ một quả bóng bàn biến thành một quả bóng đá.
Đạn Bạo Liệt Tinh Thần!
Đạn Bạo Liệt Tinh Thần mà Vương Đằng chà xát ra này lại lớn hơn đạn mà những hồn thể tinh thú ngưng tụ không ít, hơn nữa năng lượng tinh thần cô đọng trong đó cũng vô cùng khổng lồ.
o((⊙﹏⊙))o.
Lúc này hồn thể tinh thú cự ngạc cảm nhận được một đợt sởn tóc gáy, nó không chút nghĩ ngợi, lập tức lui về.
“Không phải vừa nãy rất dữ sao, chạy cái gì chứ.” Vương Đằng cười hì hì, ném mạnh quang cầu cầm trong tay.
Vù!
Tiếng xé gió vang lên, tốc độ quang cầu cực nhanh, hóa thành một tia sáng trong không trung, bắn về phía hồn thể tinh thú cự ngạc.
Khoảng cách quá gần, nó căn bản không thể tránh thoát.
Ầm!
Ngay sau đó, đạn bạo liệt nổ tung trong không khí.
Năng lượng tinh thần khủng bố cuốn hồn thể tinh thú cự ngạc vào trong đó, một lát sau mới dần dần tản đi, cự ngạc lộ ra dáng vẻ thê thảm, một dáng vẻ bị chà đạp tàn phá.
“Ồ, vậy mà không chết!” Vương Đằng kinh ngạc nói.
Lập tứ,c ánh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm nó, hắn suy nghĩ phải làm thế nào để chơi chết nó.
Hồn thể tinh thú cự ngạc kinh ngạc, da đầu lạnh run, kẹp cái đuôi, trực tiếp vọt đến một bên, vậy mà nhường ra lối vào.
Vương Đằng: “....”
Nam tước đại nhân nào đó: “....”
Mọi người: “....”
Tất cả mọi người bị giới hạn đạo đức của hồn thể tinh thú cự ngạc làm cho khiếp sợ.
Không đúng, nó căn bản không có đạo đức!
Vương Đằng nhìn hồn thể tinh thú cự ngạc với sắc mặt kỳ quái, trong lòng hơi cảnh giác, đi về phía lối vào.
Hồn thể tinh thú cự ngạc đó sợ hãi nhìn Vương Đằng, cho đến khi hắn đi vào lối vào, không thấy đâu nữa, nó cũng không ra tay ngăn cản, rất chu đáo.
Mà mọi người cứ trơ mắt nhìn Vương Đằng đi vào như vậy, lại đánh chịu, trong lòng hết sức lo lắng.
Augus đột nhiên bỏ qua hồn thể tinh thú dây dưa với hắn, xông thẳng về phía lối vào.
“Đm, vậy mà chạy trước.”
Catu biến sắc, quát to một tiếng, cũng thoát khỏi hồn thể tinh thú trước người như thế, theo sát Augus xông về phía lối vào.
Pucklin, Biello cùng những võ giả ngoài hành tinh khác lần lượt đuổi theo.
Gào!
Gào!
Phía sau bọn họ, mấy hồn thể tinh thú đuổi theo không dứt.
“Lão đại, ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi!” Chó hai đầu cũng xoay người xông trở về, khí thế bừng bừng đi theo sau hai con hồn thể tinh thú.
Augus và Catu dẫn đầu, mắt thấy sắp xông vào lối vào, hai người lập tức vui vẻ.
“Gào!”
Nhưng đúng lúc này, hồn thể tinh thú cự ngạc đó lại xuất hiện ở lối vào, thân thể to lớn trực tiếp chặn lối vào. Nó phát ra một tiếng rít gào khiêu khích về phía bọn họ, miệng ngưng tụ đạn bạo liệt, nghênh đón hai người Augus và Catu.
“Đáng chết!”
Sắc mặt Augus và Catu lập tức tối sầm, họ nhanh chóng thắng lại, né tránh sang bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận