Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1280: Quá cmn mắc!

Chẳng qua có thể hiểu được, Phong Thần điểu chỉ là một tồn tại trong vũ trụ hư cấu. Theo phỏng đoán của Vương Đằng, bong bóng thuộc tính rớt ra từ trong vũ trụ hư cấu sẽ ít hơn nhiều so với hiện thực.
‘Phong lĩnh vực’: 300 (30 mét)
Cộng thêm 250 điểm này thì Phong lĩnh vực của Vương Đằng đã đạt được tròn 300 điểm, tương đương với phạm vi khu vực 30 mét.
Phong lĩnh vực của Vương Đằng từ 5 mét ban đầu giờ đã mở rộng ra thành 30 mét, việc này thật đáng mừng.
Cuối cùng là 500 điểm áo nghĩa Phong Sát, điều này cũng khiến cho Áo nghĩa Phong Sát của Vương Đằng từ hai thành tăng thành ba thành.
‘Áo nghĩa Phong Sát’: 300/1000 (ba thành)
Uy lực của Áo nghĩa ba thành cao hơn trước đây ít nhất từ hai đến ba lần.
Vương Đằng cười hì hì, không ngờ Tiki lại góp cho hắn nhiều bong bóng thuộc tính đến như vậy, không uổng công hắn đã giúp Tiki giết Nọa Vụ Ma Hoàng.

Tiếp sau đó, trận chiến dần đi vào hồi kết, loài Hắc Ám bên ngoài trận pháp bị tàn sát hoàn toàn. Trên mặt đất chất đầy thi thể loài Hắc Ám, thậm chí mặt đất cũng bị nhuộm màu đen của máu, tạo nên một cảm giác âm u rợn người.
Hơn nữa trong đống âm u tối tăm đó còn trộn lẫn màu đỏ tươi, đó chính là máu của nhân loại!
Bên phía đế quốc Đại Càn cũng có không ít người ngã xuống.
Nhưng xét về tổng thể thì trong trận chiến này, phía đế quốc Đại Càn giành được thắng lợi cực kỳ to lớn.
Hơn nữa đây còn là chiến thắng chưa từng có từ trước đến nay.
Trong trận chiến giữa đế quốc Đại Càn và loài Hắc Ám, thắng lợi thế này gần như có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Những thắng lợi lớn thế này hầu như là do nhân loại chủ động ra tay.
Nhưng lần này không giống vậy.
Lần này là do loài Hắc Ám chủ động tấn công, hơn nữa bọn họ còn không có bất cứ sự chuẩn bị nào. Theo tình huống thông thường e là trận này nhân loại ắt phải thương vong nghiêm trọng.
Nhưng thực tế thì số người chết trong trận doanh nhân loại rất ít, loài Hắc Ám thì bị diệt toàn quân!
Thắng lớn!
Đây là một thắng lợi lớn!
Võ giả bên phía đế quốc Đại Càn bắt đầu thu dọn chiến trường, xử lý những thi thể còn sót lại của loài Hắc Ám.
Biện pháp có hiệu quả nhất chính là hỏa thiêu, bảo đảm không còn sót lại chút gì, nếu không lỡ có người bị nguyên lực Hắc Ám lây nhiễm sẽ rắc rối to.
Trình tự thế này đối với võ giả trong quân mà nói thì cứ như nước chảy mây trôi, qua các trận chiến với loài Hắc Ám hằng năm, thì tất cả các võ giả đều đã quá quen thuộc với trình tự này rồi.
Vương Đằng đứng trên đỉnh một tòa lầu nhìn xuống, không khỏi duỗi lưng một cái!
Lượm lặt nhiều bong bóng thuộc tính như vậy, thật ra thì cũng khá mệt, đây quả thật là một chuyện hơi tốn thể lực đó.
“Sao, mỏi lưng à?” Đột nhiên, phía sau truyền đến tiếng cười khẽ trêu chọc.
“Ngươi mỏi thì có, lưng ta còn tốt chán đấy nhá.” Vương Đằng nghiêng đầu liếc nhìn Tiki đứng bên cạnh hắn, trợn mắt một cái, tức giận nói.
“Ha ha ha, lưng ngươi có tốt hay không thì phải thử mới biết, Đế tinh có nhiều chỗ tốt lắm, để đợt này về ta dẫn ngươi đi vòng vòng một chuyến.” Tiki nhướng mày nhìn hắn, khuôn mặt tuấn tú bỗng hiện vẻ cợt nhả, ngả ngớn.
Vương Đằng ngẩn người một lúc, sau đó không khỏi bật cười.
Cùng là đàn ông cả mà, hiểu hiểu!
“Ngươi mời ha!” Hắn cười nói.
“Ngươi xem thường ta à, còn phải hỏi, tất nhiên là ta mời rồi.” Tiki chắp tay sau lưng, giả bộ tức giận.
Hai người nhìn nhau đồng thời bật cười.
Nếu là trước đây, Tiki sẽ không đối đãi với Vương Đằng bằng thái độ thế này đâu, mà giờ gần như đã coi Vương Đằng như một người ngang vai vế luôn rồi.
Sau khi trải qua trận đấu vừa rồi, Tiki không chỉ nhìn ra được tiềm lực của Vương Đằng mà còn nhìn thấy được thực lực của hắn.
Có thể xen vào trận chiến của cấp Vũ Trụ, hơn nữa còn đóng một vai trò then chốt, Vương Đằng xứng đáng để hắn đối đãi như thế.
Xảy ra chuyện nghiêm trọng như cuộc tấn công của loài Hắc Ám lần này, hành trình đến Đế tinh Đại Càn của Vương Đằng không ngoài dự liệu bị đẩy lùi lại.
Tiki còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, đặc biệt là chuyện thương vong của các võ giả, tổn thất ở pháo đài chiến tranh,… vân vân, đều cần phải tính toán thống kê, sau đó hắn còn phải tự đi báo lại với Đế tinh Đại Càn.
Vương Đằng cũng không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành đợi vậy.
Căn phòng kia vẫn hệt như trước đây, Vương Đằng nhốt mình lại.
Khu nhà ở của pháo đài chiến tranh nằm ở phía sau, vị trí khá an toàn. Trận pháp bị loài Hắc Ám phá hoại nằm ở khu quân cơ phía trước nên khu vực phía sau này không bị ảnh hưởng gì nhiều, chỉ có một số tòa kiến trúc xui xẻo bị nguyên lực đánh trúng.
Chỗ của Vương Đằng khá may, không thuộc trong số đó.
Lúc này, hắn ngồi xếp bằng trên giường, trong tay như có một luồng lực lượng kỳ lạ như có như không quấn quanh.
Luồng lực lượng kỳ lạ này chính là lực thời gian!
Vương Đằng cắt một vết thương lên ngón tay mình, sau đó để cho lực thời gian quấn lên trên vết thương.
Ngay sau đó một cảnh tượng vô cùng thần kỳ xuất hiện!
Vết thương kia nhanh chóng khép lại với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Lúc Vương Đằng cắt vết thương là từ trái sang phải, lúc này vết thương lại hồi phục theo chiều từ phải sang trái, hơn nữa những giọt máu chảy ra lúc nãy cũng chảy ngược vào bên trong miệng vết thương, không còn lại chút gì.
Mọi thứ hệt như đang tua ngược.
Nếu tỉ mỉ so sánh thì sẽ phát hiện vị trí vết thương sau khi khép miệng giống hệt như lúc trước, không lệch đi tí nào.
Việc này không đơn giản chỉ là khép lại!
Nếu chỉ là khép lại thì dù không để lại sẹo cũng không thể nào y hệt như lúc trước được.
Chỗ đó hệt như thể chưa từng có vết thương nào cả.
“Thời gian tua ngược!” trong mắt Vương Đằng xẹt qua tinh qua, khóe miệng cũng cong lên một chút.
Hắn có được thiên phú thời gian lâu như vậy, thế mà giờ mới bắt đầu nghiên cứu năng lực thời gian.
Lần này khi đối diện với Nọa Vụ Ma Hoàng, hắn phát hiện bản thân hắn khi đối phó với cường giả cấp Vũ Trụ thì vẫn vô cùng phí sức.
Nếu lần này không hợp sức với Tiki thì e là hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Nọa Vụ Ma Hoàng.
Cũng vì vậy nên lần này trở lại, hắn bèn bắt đầu nghiên cứu các thủ đoạn của mình.
Năng lực thời gian là một năng lực rất có tiềm năng, không nghiên cứu kỹ thì thật lãng phí.
Vì nghiên cứu năng lực thời gian, hắn còn tìm cách đuổi Viên Cổn Cổn đi, còn mình thì bế quan.
Viên Cổn Cổn biết Vương Đằng có chuyện giấu nó, nhưng nó cũng không định đi tìm hiểu bí mật của Vương Đằng vì vậy cũng chẳng hỏi thêm gì nữa, tự ra ngoài đi vòng vòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận