Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 627: Đến! Đến! Đến!

Thuộc hạ thì bỏ chạy tán loạn lại còn bị Vương Đằng trêu chọc khiến loài Hắc Ám Ma tộc đầu dê cấp Chiến Binh cửu tinh này cay cú chỉ muốn ăn tươi nuốt sống quách Vương Đằng cho rồi.
Nhưng nó bị cường giả nhân loại cấp Chiến Binh cửu tinh cuốn lấy, không thể thoát thân.
“Tránh ra!”
Nó giận dữ gầm lên một tiếng, vũ khí hình lưỡi hái trong tay xé rạch không khí phát ra tiếng nổ đinh tai, chém vào võ giả nhân loại trước mặt.
Võ giả nhân loại cấp Chiến Binh cửu tinh biến sắc, trong lúc nóng vội, hắn không thể chống lại được một kích kia, buộc lòng phải lựa chọn né tránh.
Ma tộc đầu dê loài Hắc Ám nhân cơ hội đó, thân hình nó chớp lên, bỏ luôn đối thủ trước mặt mà lao về phía Vương Đằng.
“Chết tiệt!” Bấy giờ võ giả nhân loại cấp Chiến Binh cửu tinh mới phản ứng, sắc mặt cau có, vội vàng đuổi theo.
Lúc này, một bóng người đột ngột xông vào từ một bên, chắn trước mặt hắn.
“Tránh ra!”
Võ giả nhân loại cấp Chiến Binh cửu tinh nhìn loài Hắc Ám chắn trước mặt mình thì lạnh lùng quát một tiếng, giận dữ vung tay, chiến đao trong tay chém ra một ánh đao xanh lam khủng khiếp như muốn giết kẻ địch chỉ trong một chiêu.
Dù sao loài Hắc Ám phía trước đang ráo riết lao về phía Vương Đằng, nếu hắn chậm một bước thì Vương Đằng sẽ rơi vào tình thế hiểm nguy.
“Khà khà khà, muốn giết ta à?”
Sinh vật loài Hắc Ám Huyết tộc chắn trước mặt võ giả nhân loại cười khẩy, nó không tránh không lùi, lưỡi dao sắc bén có hình dáng gai nhọn trong tay nó lập tức vung ra.
Uỳnh!
Đôi bên lập tức quần nhau tại chỗ và nổ ra trận đại chiến.
Võ giả nhân loại cấp Chiến Binh cửu tinh vì vội vã thoát thân nên tấn công như vũ bão hòng tốc chiến tốc thắng.
Trong khi đó, bên phe loài Hắc Ám thì liên tục cười lạnh, vì âm mưu giữ chân hắn nên chỉ đấu cầm chừng là chính, không có vẻ gì là vội vàng hấp tấp cả, vô cùng điêu luyện.
Nó vừa đấu với võ giả nhân loại, vừa cười khành khạch với sinh vật loài Hắc Ám Ma tộc đầu dê lúc nãy:
“Fergus, để ta lo chỗ này, ngươi đi giết tên nhân loại trẻ tuổi kia đi!”
“Để đó cho ta, ta sẽ giết chết hắn!” Loài Hắc Ám Ma tộc đầu dê Fergus không ngoái lại, trong đôi mắt nó nồng nặc sát ý, nhắm thẳng về phía Vương Đằng.
“Vô liêm sỉ!” Võ giả nhân loại cấp Chiến Binh cửu tinh thấy sinh vật loài Hắc Ám trước mặt không thèm đếm xỉa đến sự hiện hữu của mình thì lông mày dựng đứng, chiến đao trong tay bộc phát ra ánh đao chói lọi và quấn đầy đao khí sắc bén, chém từng đao từng đao về phía loài Hắc Ám.
“Khà khà, giận hả? Còn sớm lắm, ta tin là ngươi sẽ còn giận dữ hơn nữa sau khi Fergus xử lý xong tên thiên tài nhân loại trẻ tuổi kia.” Sinh vật loài Hắc Ám Huyết tộc như cố tình chọc giận võ giả nhân loại, điên cuồng cười lớn.
“Giết!”
Giờ phút này, võ giả nhân loại đã bình tĩnh trở lại, sắc mặt lạnh như băng, đao khí giáng xuống.
...
Ở phía khác, Vương Đằng nhìn thấy cường giả loài Hắc Ám đuổi tới thì sắc mặt tỏ ra nghiêm trọng.
“Cấp Chiến Binh cửu tinh, sinh vật loài Hắc Ám này thật là nể mặt hắn!”
Cùng lúc đó, đám người Khổng Lê cũng chú ý đến tình huống bên kia, sắc mặt trắng bệch.
Đó chính là loài Hắc Ám cấp Chiến Binh cửu tinh, hơn bọn họ hẳn hai bậc, bọn họ dù có kết hợp lại cũng chưa chắc đã là đối thủ của nó.
Họ biết, chắc chắn là vì màn thể hiện của Vương Đằng quá mức nổi bật trên chiến trường, mang lại ảnh hưởng mang tính áp đảo đối với cục diện cuộc chiến, đến nỗi ngay cả cường giả loài Hắc Ám cũng không thể không ra tay với Vương Đằng.
“Vương Đằng, chạy mau!” Khổng Lê thét lên.
Trong khi đó, hai người Vũ Văn Hiên và Tạ Tuyết Nhạn thì tìm kiếm cường giả có thể tiếp viện ở khắp mọi nơi, nhưng những cường giả gần đó đều đang bị loài Hắc Ám giữ chân, tạm thời không ai có thể thoát ra.
Sinh vật loài Hắc Ám Huyết tộc kia cũng vừa giết chết một cường giả nhân loại mới có thể chạy đến giữ chân cường giả nhân loại hộ Fergus.
Bằng không đã không xuất hiện tình huống này.
“Chết tiệt, đều do tên kia chơi trội quá làm chi, giờ thì hay rồi, bị cường giả loài Hắc Ám cấp Chiến Binh cửu tinh nhắm đến.” Tạ Tuyết Nhạn cũng lo lắng không thôi, thầm mắng Vương Đằng thích gây chuyện.
Nhưng thực ra nàng cũng hiểu những hành động trước đó của Vương Đằng, nếu đổi lại là nàng thì nàng cũng sẽ làm thế, cho dù việc đó thu hút sự chú ý của lũ cường giả loài Hắc Ám thì cũng sá gì.
Vương Đằng cũng nghe thấy tiếng thét của Khổng Lê, nhưng hắn không lựa chọn bỏ chạy.
Lúc này, hắn đang đứng giữa không trung, viên gạch trong tay đã được cất đi và thay bằng thần binh Ma Khuyết, ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn loài Hắc Ám cấp Chiến Binh cửu tinh đang nhanh chóng đến gần.
Đến đây đi, không phải là cấp Chiến Binh cửu tinh thôi sao, không phải hắn chưa từng giết được!
Ông đây cóc sợ!
Huống hồ, với toàn bộ kỹ năng của hắn hiện giờ, nếu còn không xử đẹp được kẻ địch trên cấp thì chẳng phải là ê mặt đại lão hệ thống hay sao.
Sinh vật loài Hắc Ám này tưởng hắn dễ bắt nạt à, vậy thì để chúng biết thế nào là cường giả vô địch!
Đàm Đài Tuyền từng nói rằng hắn cần tu luyện sức mạnh vô địch.
Vậy tu luyện sức mạnh vô địch bằng cách nào!
Đánh bại thiên tài đồng cấp chưa đủ, còn phải vượt cấp giết kẻ thù!
Vậy nên, cho dù là cấp Chiến Binh cửu tinh thì hắn cũng có thể giết chết!
Hắn mạnh mẽ ngẩng đầu lên.
Uỳnh!
Lôi Đình thân!
Bát Cực Ma công!
Một luồng khí thế vô cùng dũng mãnh bùng nổ trên người hắn, mái tóc đen tung bay trong gió, để lộ đôi mắt sáng trong như vì sao dưới vầng trán mà bên trong đó đang nổ rộ ánh sáng khiếp người.
Tại giây phút này, hắn không mảy may sợ hãi!
Cường giả vô địch!
Tiêu diệt tất thảy kẻ thù cản đường!
Đến!
Đến!
Đến!
Vương Đằng gào thét ở trong lòng, nguyên lực trong cơ thể hắn tuôn cuồn cuộn không ngừng vào bên trong cây thần binh Ma Khuyết trong tay.
Ngay khi ba tiếng thét dài trong lòng hắn vừa dứt cũng là lúc khí thế trên người hắn đạt tới đỉnh điểm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận