Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1237: Áo Nghĩa đối chiến!

Những người đó, đều là nhân vật kiệt xuất trong học viện Đại Càn.
Cho nên hắn mới muốn đánh một trận với Vương Đằng, nếu Vương Đằng chỉ là khoe khoang, vậy cũng không lãng phí bao nhiêu thời gian của hắn.
Giải quyết trong một chiêu, đủ rồi!
Nếu Vương Đằng quả thật có loại thực lực này, thì có lẽ đêm nay hắn có thể sẽ chạm trán với một đối thủ không tồi.
Đối với loại võ giả thiên tài như bọn họ, tìm được một đối thủ tốt vô cùng khó khăn.
Hắn, rất khát khao chiến đấu!
“Người này là ai vậy? Thế mà Ân Hải học trưởng lại chủ động khiêu chiến với hắn!”
“Không biết nha, chưa từng thấy, chắc hẳn không phải là người của học viện chúng ta chứ.”
“Chẳng lẽ là từ học viện khác, có quen biết hay không, đi ra giới thiệu một chút.”
“Là Clive và Oria mang đến, bọn họ chắc hẳn quen biết nhau.”
......
Tiếng bàn luận lập tức vang lên khắp bốn phía, tất cả mọi người đều rất tò mò về thân phận của Vương Đằng.
“À... Thật ngại quá, ta vừa hứa với người khác phải đánh một trận với hắn trước đã.” Vương Đằng hơi sửng sốt, chỉ chỉ Dale bên cạnh, nói.
Ân Hải lập tức nhìn về phía Dale.
“...” Sắc mặt Dale đã hơi đen.
Tên nhóc này chắc chắn là cố ý.
Ân Hải muốn khiêu chiến với ngươi, ngươi còn đặc biệt kéo ta vào để làm gì?
Chẳng lẽ do là Dale ta nhất định muốn đánh một trận với ngươi sao?
Nếu sớm biết Ân Hải sẽ khiêu chiến Vương Đằng, thì dù có nói gì hắn cũng sẽ không đến, bây giờ thì hay rồi bị kẹp ở giữa hai người bọn họ, rất xấu hổ!
Đặc biệt là đối mặt với “Ánh nhìn chết chóc” của Ân Hải, Dale cảm giác nếu mình nhất định phải cướp đối thủ của hắn, thì hắn chắc chắn sẽ làm một trận với mình trước.
Nhưng bảo Dale chủ động rời khỏi, thì lại hơi mất mặt, nhiều người đang nhìn như vậy, hắn cũng không mở miệng được.
“Ha ha ha…” Lúc này, Clive ở một bên nở nụ cười: “Vương Đằng, không phải ngươi cũng muốn tìm một đối thủ tốt sao, nếu học trưởng Ân Hải chủ động khiêu chiến với ngươi, thì ngươi cứ so đấu một trận với Ân Hải học trưởng đi, cơ hội này cũng không thể bỏ qua.”
Clive không hổ là con cháu của đại gia tộc, hắn vừa mở miệng, lập tức hóa giải tình cảnh xấu hổ của Dale.
Vương Đằng nhìn hắn, cũng không thèm để ý, gật đầu với Ân Hải nói: “Nếu đã như vậy, thì ta và ngươi cùng đánh một trận trước là được rồi. “
“Này, ngươi thật sự muốn đánh sao, thực lực của học trưởng Ân Hải rất mạnh đó.” Oria vội vàng giữ chặt hắn, nhỏ giọng nói.
“Không có vấn đề gì!” Thân thể của Vương Đằng chợt lóe, tránh thoát khỏi tay Oria, xuất hiện trên lôi đài.
Oria không khỏi dậm chân.
“Đến đây!”
Vương Đằng đứng đối diện Ân Hải, một tay chắp sau lưng, một tay vươn ra, vẫy vẫy về phía Ân Hải.
“...” Oria.
Tên này ngại chết không đủ nhanh sao?
Clive cũng không biết phải nói gì. Hắn không thể không thừa nhận, ở mặt làm màu này, Vương Đằng không biết xấu hổ hơn hắn nhiều.
Ân Hải cầm chiến kiếm trong tay, lông mày không khỏi nhíu lại. Tuy rằng không thích cách làm tự đại của Vương Đằng, nhưng hắn lại không nói nhảm, nguyên lực trong cơ thể trực tiếp bộc phát ra, từng luồng gió màu xanh hình thành quanh thân hắn.
Vù!
Tiếng gió nhẹ vang lên, bóng dáng Ân Hải biến mất tại chỗ, ngay sau đó đã xuất hiện trước mặt Vương Đằng.
Nguyên lực hệ Phong ngưng tụ trên lưỡi kiếm, hóa thành một luồng ánh kiếm màu xanh chém ra.
Cuồng phong gào thét, kiếm ý bộc phát!
Vương Đằng híp mắt lại, tay phải thành quyền, ngưng tụ một quyền ấn, trực tiếp đánh ra.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang vọng, va chạm với kiếm ý chém đến từ phía đối diện.
Áo nghĩa Lực!!!
Sắc mặt Ân Hải biến đổi, cảm giác một luồng năng lượng vô cùng mạnh mẽ phát ra từ đối diện, ánh kiếm vỡ vụn, ngay cả hắn cũng không thể không rút lui, tạm tránh mũi nhọn.
“ Áo nghĩa!!! “
“Ngươi quả nhiên không đơn giản!”
Hắn chăm chú nhìn Vương Đằng, miệng nói.
“Tiếp tục!”
Vương Đằng quát khẽ, chân phải đạp bước, nguyên lực nổ tung dưới chân hắn, chấn động khiến toàn bộ sàn đấu lắc lư, mặt đất xuất hiện từng vết nứt giống như mạng nhện.
Cơ thể của hắn hóa thành một mũi tên, xông về phía Ân Hải, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Vương Đằng không dùng binh khí, vẫn dùng nắm đấm để công kích, đánh ra từng quyền ấn, uy lực kinh khủng.
Sắc mặt Ân Hải trở nên nghiêm nghị, hắn điên cuồng múa chiến kiếm trong tay, giống như cuồng phong chặn đánh một rừng quyền ấn.
Ầm Ầm Ầm…
Tiếng nổ không ngừng vang ra, quanh quần trên khoảng không của sàn đầu, thanh thế đáng sợ.
Vậy mà dù như thế, Ân Hải vẫn đang lâm vào khổ chiến, liên tiếp lui về sau, dường như không thể chống lại quyền ấn kinh khủng kia.
“Đừng lùi nữa, lùi cái gì, dùng ra thực lực mạnh nhất của ngươi đánh một trận với ta!” Vương Đằng quát.
Mi tâm Ân Hải co giật, đáy lòng vô cùng bực bội. Hắn chưa bao giờ gặp phải đối thủ mạnh mẽ như vậy, lại đánh cho hắn khó có thể chống đỡ, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Người phía dưới đã xem đến ngơ ngác.
Ân Hải bị đánh đến mức không có sức đáp trả như thế sao!
Vương Đằng này mạnh như vậy?
Clive và Oria nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ khó có thể tin được.
Bọn họ thật sự không thể tưởng tượng được Vương Đằng lại có thực lực như vậy.
Không chỉ như thế, biểu hiện của Vương Đằng đúng là cảnh giới cấp Hành Tinh. Cũng có thể nói, dựa vào cảnh giới cấp Hành Tinh của mình, hắn có thể mạnh mẽ đè Ân Hải, một võ giả cấp Hằng Tinh nhất giai xuống mà đánh!
Chuyện này thật sự rất khủng khiếp!
Không phải ai cũng có thể chiến đấu vượt cấp, chỉ có những thiên kiêu chân chính mới có thể làm được.
Mà đối thủ của Vương Đằng lúc này lại là Ân Hải bản thân hắn chính là một võ giả thiên tài, tính như vậy, thiên phú của Vương Đằng thật sự hơi đáng sợ.
Lúc này Ân Hải từng bước lùi về sau, cho đến khi sắp đến rìa sàn đấu, hắn cắn răng, nguyên lực trong cơ thể bộc phát hoàn toàn, cuối cùng cũng không hề nương tay nữa.
“ Áo Nghĩa, ta cũng biết!”
Ân Hải tức giận quát, hắn chưa bao giờ cảm thấy bực bội như thế này, lại bị một người có cảnh giới còn thấp hơn của mình đè ra mà đánh. Đối với người vô cùng kiêu ngạo như hắn, chuyện này hoàn toàn không thể chấp nhận được.
“Áo Nghĩa Cuồng Phong!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận