Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 920: Nước Hạ xuất hiện một thiên kiêu tuyệt thế!

“Mở kho số J-Q003!” Hồng Soái gọi một sĩ quan phụ trách chỗ này đến, nói.
“Rõ!” Trông dáng vẻ sĩ quan này vậy mà lại là một sĩ quan cấp Úy, trong mắt lộ ra kinh ngạc, không khỏi liếc Vương Đằng một cái.
Hắn biết chiến cơ Phượng Vương này đã có chủ từ lâu, nhưng cũng không biết là ai, lúc này thấy Vương Đằng, liền lập tức biết hắn có thể chính là chiếc chủ của chiếc chiến cơ Phượng Vương này.
Hắn xoay người đến cửa lớn thao tác một phen, theo đó một tiếng vang rầm rầm, cửa kho máy móc to lớn từ từ nâng lên.
Một chiếc chiến cơ hình tam giác màu đen, giống như một con phượng hoàng màu đen lẳng lặng nằm sấp ở đó, thân máy hình giọt nước, cánh tam giác giống như lưỡi đao, thoạt nhìn không có chỗ nào xấu, tựa như một tác phẩm nghệ thuật.
Đây là mỹ cảm mà chỉ đàn ông mới có thể lĩnh hội.
Chiếc chiến cơ Phượng Vương này vừa xuất hiện, ánh mắt tất cả mọi người ở đây hoàn toàn đều bị hấp dẫn.
Đám người Mục Chí Quốc, Cù Phi rốt cuộc biết tới đây làm gì, ánh mắt hâm mộ vô cùng.
“Đi xem đi.” Long soái cười nói.
Vương Đằng gật đầu, hít sâu một hơi, chậm rãi tiến lên, dạo một vòng quanh chiếc chiến cơ Phượng Vương này, càng nhìn càng thích, hắn vuốt ve thân máy hình giọt nước, giống như đối mặt với một cô gái đẹp tuyệt trần.
Nhìn dáng vẻ Vương Đằng vô cùng thích chiến cơ Phượng Vương, ba vị Nguyên soái nhìn nhau, khóe miệng nở nụ cười.
Vương Đằng đúng là có chút trẻ con, nhưng thực lực rất mạnh, tiềm lực cũng vô cùng lớn.
Vì vậy tất nhiên bọn họ muốn buộc chặt Vương Đằng trên chiếc thuyền quân đội này.
Bây giờ không ít thế lực muốn lôi kéo Vương Đằng, đặc biệt là sau khi kết quả hội giao lưu võ giả toàn cầu được truyền ra, lôi kéo trá hình nhất định sẽ rất nhiều.
Cho dù biết hắn đã bị gán mác quân đội, vẫn có nhiều người mang suy nghĩ viễn vông đi thử.
Nói trắng ra, quân đội chẳng qua là chiếm được lợi thế do lúc đầu Vương Đằng ghi danh vào trường Quân đội, nên mới có thể ra tay trước một bước lôi kéo hắn về.
Nếu như bọn họ không lấy ra chút thành ý, các thế lực khác chắc chắn sẽ không keo kiệt.
Dù sao đều là thế lực nước Hạ, có nơi nào hắn không thể đi?
Vì vậy, lần này vì thưởng cho công lao của Vương Đằng, bọn họ đúng là đã phí không ít tâm sức.
“Lên trên xem một chút đi.” Hồng Soái cười nói.
Tên sĩ quan cấp úy kia lập tức bước tới, nói: “Thiếu tướng Vương, mời đi cùng tôi!”
Hắn đưa Vương Đằng đến trước cửa khoang của chiến cơ.
“Chiếc chiến cơ Phượng Vương này vẫn đang trong trạng thái không hoạt động, vì vậy cần nhập thông tin nhận dạng của ngài, quá trình này ngài phải tự mình hoàn thành.”
Trong lúc nói, hắn ra hiệu cho Vương Đằng bước lên trước một bước.
Một luồng ánh sáng trắng chiếu xuống, quét qua toàn thân Vương Đằng, lập tức “bíp” một tiếng, cửa khoang mở ra.
“Sau khi ngài đi lên, hệ thống thông minh của chiến cơ sẽ tiến hành hướng dẫn ngài, ngài cứ làm theo trình tự thao tác được hướng dẫn là được.” Tên trung úy nói.
Vương Đằng gật đầu, dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, lập tức bước vào trong khoang.
Bíp!
Đèn trong khoang cùng lúc sáng lên.
Cấu tạo bên trong của chiếc chiến cơ Phượng Vương này có phần giống với chiếc cơ lúc trước họ ngồi khi lên núi Thánh, nhưng cũng hoàn toàn khác.
Điều duy nhất giống nhau có thể chính là sự sang trọng và thoải mái!
Vương Đằng đứng trong khoang, trong lòng lập tức trào dâng sự hăng hái.
Chiếc chiến cơ này hoàn toàn thuộc về hắn!
Vương Đằng đối với cấu tạo bên trong của chiếc chiến cơ này cũng xem như là có chút quen thuộc, hắn đi về phía buồng lái.
Vào buồng lái, một âm thanh điện tử vang lên: “Chào ngài, chủ nhân!”
Vẻ mặt của Vương Đằng lập tức trở nên kì lạ.
Âm thanh điện tử này lại là tiếng của một cô bé, mang theo một chút cảm giác đáng yêu, đây căn bản chính là... âm thanh lolita!
Người thiết kế chiếc chiến cơ này rốt cuộc có dụng tâm hiểm ác gì?
Vương Đằng lắc đầu.
“Bắt đầu quét, ràng buộc danh tính!”
Một luồng ánh sáng đỏ phát ra, quét qua khuôn mặt và con ngươi của Vương Đằng, thu thập thông tin mống mắt.
“Nhập thông tin hoàn tất, ràng buộc danh tính hoàn thành, chào ngài, chủ nhân!”
Âm thanh điện tử đó lại xuất hiện.
Đồng thời trước mặt hắn xuất hiện một luồng ánh sáng, biến thành một cô bé mặc bộ váy công chúa màu trắng, buộc hai chùm tóc đuôi ngựa.
Loli nhỏ vừa xuất hiện, liền chào Vương Đằng.
“Vãi, rốt cuộc là tên khốn nào thiết kế, đây là muốn ta mang tiếng xấu lolicon rồi!” Vẻ mặt Vương Đằng càng trở nên cổ quái, trong lòng không ngừng nguyền rủa.
“Xin chủ nhân đặt tên cho ta.”
“Cứ gọi là... Tiểu Hắc!” Vương Đằng suy nghĩ nói.
“??” Loli nhỏ đột nhiên im bặt.
Nàng đáng yêu như vậy, tại sao lại dùng cái tên không dễ thương chút nào như thế này?
Hơn nữa toàn thân nàng đều mặc đồ trắng, cứ cho là muốn gọi Tiểu gì gì đó, cũng nên gọi Tiểu Bạch chứ, sao lại là Tiểu Hắc??
Nàng hoàn toàn không hiểu cách nghĩ của người chủ nhân này.
“Nếu ngươi không nói, ta xem như ngươi đã ngầm chấp nhận.” Vương Đằng gật đầu: “Ta biết mà, ngươi quả nhiên là thích cái tên này.”
“...” Loli nhỏ.
...
Vương Đằng từ trên chiến cơ Phượng Vương bước xuống, Hồng Soái liền cười hỏi: “Thế nào, hài lòng chứ?”
“Không tệ, ngoại trừ...” Vương Đằng nhìn ba vị nguyên soái, lòng đầy ngờ vực.
Người thiết kế loli nhỏ đó không phải là ba lão già lôi thôi này chứ?
Ba vị nguyên soái nghe hắn dường như có chỗ không vừa ý, không khỏi nhíu mày.
Chiếc chiến cơ Phượng Vương này được chế tạo dựa theo ý tưởng thiết kế mới nhất, người tham gia thiết kế đều là những nhà thiết kế hàng đầu thế giới, nhưng thế này vẫn không thể thỏa mãn yêu cầu của Vương Đằng.
Tên nhóc này kén chọn như vậy sao?
“Ngoại trừ hệ thống chức năng thiết kế hình dạng con người.” Vương Đằng nói.
Ba vị nguyên soái đều ngạc nhiên.
Vấn đề lại là chỗ này?
Không phải nói giới trẻ bây giờ đều thích loại giọng này sao?
Lẽ nào những nhà thiết kế đó lừa bọn họ?
“Nếu như không thích, vậy kêu người tới sửa đổi một chút?” Long Soái ho khan một tiếng, nói: “Đó là nhân viên thiết kế làm ra, bọn ta sau này cũng mới biết.”
Hắn lập tức phủi bỏ mọi sự liên quan đến bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận