Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 948: Vốn là một tên nhóc thuần lương biết bao, dũng cảm biết bao (2)

Đúng vậy! Đúng vậy!
Ánh mắt của hắn lập tức quét qua bốn phía, niệm lực tinh thần tuôn ra, bong bóng thuộc tính xung quanh bay tung tóe.
“Nguyên lực hệ Thổ x 350”
“Nguyên lực hệ Hoả x 410”
“Thuộc tính trắng x 290”
“Nguyên lực hệ Mộc x 660”
“Nguyên lực hệ Kim x 430”
“Tinh thần Vương cảnh x 185”
“Ngộ tính Vương cảnh x 225”

“Nguyên lực hệ Thuỷ x 505”
“Thuộc tính trắng x 665”
“Thuộc tính trắng x 360”
“Nguyên lực hệ Phong x 520”
“Nguyên lực hệ độc x 635”
“Thuộc tính trắng x 375”

Trong phút chốc, hai mắt Vương Đằng sáng lên, khóe miệng cong lên không ngừng.
Đợt này, bội thu!
Một lượng lớn nguyên lực giống như thủy triều cuộn trào ở trong cơ thể hắn, hội tụ ở phía trên cột sống của cơ thể, gột rửa ở sâu trong cơ thể.
Ầm ầm!
Trong cơ thể hắn vang lên tiếng nổ như sấm, xương cốt bắp thịt toàn thân đều run rẩy kịch liệt dưới sự gột rửa của nguyên lực.
Răng rắc ~
Đột nhiên, một âm thanh nứt vỡ vang lên, như thể một bức tường vô hình bị nứt.
“Nguyên lực hệ Kim”: 125035000 (thập nhị tinh)
“Nguyên lực hệ Hoả”: 86035000 (thập nhị tinh)
Lúc này nguyên lực hệ Hỏa và nguyên lực hệ Kim của Vương Đằng đã đột phá lên cấp Chiến Tướng trung vị thập nhị tinh!!!
Đồng thời, những nguyên lực hệ khác cũng được nâng cao về mọi mặt, cách đột phá cũng không xa.
Vương Đằng vui mừng quá đỗi, không ngờ sức mạnh vừa mới thăng cấp không bao lâu lại thật sự tăng lên lần nữa. Với lại, còn có hai nguyên lực trực tiếp đột phá đến cấp Chiến Tướng trung vị thập nhị tinh.
Cảm giác này quả thật… đau xót mà sung sướng vô cùng!
Đột nhiên, xuất hiện dị biến.
Ánh mắt Vương Đằng hơi hốt hoảng, linh hồn như bị kéo vào một nơi bí ẩn.
Xung quanh tối đen như mực, có một tia sáng yếu ớt phát ra từ đó.
“Đây là nơi nào?”
Trong lòng Vương Đằng chấn động, linh hồn “nhìn” xung quanh, đột nhiên phát hiện trước mặt là đại dương vô tận, không hề có gợn sóng, không một chút gợn sóng nào, xung quanh biển này nối liền với hư vô vô tận…
Cảm giác mà biển này mang lại cho hắn.
Sâu sắc, huyền bí, rộng lớn!
Vương Đằng cảm thấy ngạc nhiên quá đỗi, muốn tiến lại gần hơn.
Vùng biển nhìn như gần ngay trước mắt, nhưng làm thế nào cũng không thể đến gần.
Cứ như thể linh hồn của hắn bị ngăn cách với biển hư vô kia bởi một vực thẳm đáng sợ không thể vượt qua!
Lúc này nguyên lực đang cuộn trào trong cơ thể Vương Đằng dần dần bình tĩnh lại, đều quy về trong chín đại nguyên hạch trên cột sống.
Linh hồn của Vương Đằng bị một lực kéo, hắn ngay lập tức thoát khỏi biển hư vô.
Những gì vừa mới thấy chỉ là ảo giác.
Vương Đằng mở mắt ra, trong đáy mắt lóe lên một tia sáng lạ thường, trong lòng cực kỳ kinh ngạc, không thể bình tĩnh.
“Đó là cái gì?”
“Một biển kỳ lạ và bí ẩn, nối liền với hư vô, nhìn không thấy bến bờ!”
“Tại sao ta lại đột nhiên vào nơi đó?”
“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy??”
Trong lòng Vương Đằng xuất hiện vô số câu hỏi, suy nghĩ quay cuồng không ngừng. Một lúc lâu sau, hắn hít thở sâu mấy hơi rồi mới dần dần áp chế nó.
Hắn không biết rằng biển hư vô kia là chìa khóa để đột phá cấp Chiến Tướng, một số cường giả đã đạt đến cấp Chiến Tướng đỉnh cao cũng có thể nhìn thấy.
Và bởi vì tình huống đặc biệt, nguyên lực trong cơ thể Vương Đằng đột nhiên tăng mạnh, điều này khiến cho hắn có thể chạm ngưỡng trước.
“Thôi vậy, suy nghĩ nhiều cũng vô ích. Nếu biết thì một ngày nào đó sẽ biết.”
Vương Đằng lắc đầu, vứt nghi ngờ ra sau đầu, nhìn giao diện thuộc tính.
Ngoài nguyên lực các hệ tăng lên, tinh thần và ngộ tính cũng tăng lên rất nhiều, còn có thuộc tính trắng, lúc này đã đột phá mốc năm mươi nghìn.
“Thuộc tính trắng”: 52110
Lần đầu tiên Vương Đằng sở hữu thuộc tính trắng khổng lồ như vậy, tâm trạng cũng có chút phức tạp.
Hắn cảm thấy mình chuyển từ hộ thu nhập từ mười nghìn sang hộ thu nhập năm mươi nghìn là một bước tiến lớn, không hề dễ dàng.
“Phải nghĩ kỹ xem những thuộc tính trắng này nên dùng ở chỗ nào?”
Vương Đằng sờ sờ cằm, vui sướng nghĩ.
Hắn đang chuẩn bị thoát khỏi giao diện thuộc tính thì đột nhiên có một cơn đau nhói ở mắt, một sự biến đổi đáng kinh ngạc xảy ra.
Cùng lúc đó, một đoạn ký ức vụn vặt vô căn cứ xuất hiện trong đầu hắn.
Đôi mắt Nguyên Chất!!!
Đôi mắt trời ban có thể xuyên qua chướng ngại vật và nhìn thấy bản chất.
“Shhh!” Vương Đằng hít một ngụm khí lạnh, không biết là bị kích thích bởi dị biến trong mắt, hay bị thông tin này làm cho kinh ngạc.
Kể từ khi thu hoạch được “đôi mắt Linh Thị”, Vương Đằng lại thu được một đôi mắt trời ban.
Hơn nữa lần này đôi mắt trời ban thậm chí còn tốt hơn “đôi mắt Linh Thị”.
Nhìn thấu bản chất!
Ôi Chúa ơi!
Đôi mắt trời ban này quả là nghịch thiên!
Một lúc sau, hai mắt của Vương Đằng hoàn toàn lột xác, từ từ mở ra, một tia u ám sắc bén xẹt qua.
Cự viên Bạo Viêm đã lãnh cơm hộp, Tiểu Bạch và Thiết Giáp Viêm Hạt suýt chút nữa chết trong tay nó nên lúc này đương nhiên không hề nương tay.
Đúng lúc này, chúng nó từ xa chạy tới, tình cờ nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, trong lòng đột nhiên rùng mình.
Ánh mắt Vương Đằng dừng lại trên người Thiết Giáp Viêm Hạt.
Tất cả các tầng chướng ngại đều bị hư hoá, đầu tiên là lớp giáp xác bên ngoài cơ thể, sau đó là máu thịt, tiếp theo là khớp xương, và cuối cùng thậm chí còn nhìn thấy một nhóm ánh sáng hỗn loạn.
Đó là... Thể linh hồn!
Thiết Giáp Viêm Hạt lập tức rùng mình một cái, trong lòng cảm thấy ớn lạnh, như thể đang trần trụi đứng ở trước mặt Vương Đằng, mặc dù nó cũng không mặc quần áo.
“Chuyện gì xảy ra với tên sát tinh này thế, ánh mắt của hắn thật quái dị, tuyệt đối không bình thường!!!”
Thiết Giáp Viêm Hạt bị dọa sợ, thân thể không tự chủ lui về phía sau, muốn tránh xa Vương Đằng, trong lòng càng thêm kiêng dè hắn.
“Ngươi chạy làm gì?” Vương Đằng nhìn nó cười nửa miệng.
“Không có, không có, chủ nhân, khí thế của ngươi phi phàm nên ta không dám tới gần, tốt hơn hết là tránh xa một chút, tránh xa một chút.” Thiết Giáp Viêm Hạt ngượng ngùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận