Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 134: Lời mời chào của ba võ quán lớn đứng đầu.

Nàng đã sớm biết thực lực của Vương Đằng, đương nhiên biết tầm quan trọng của nhân tình này.
Hai người từ biệt, Vương Đằng về nhà.
Không nghĩ tới không khí trong nhà hơi cổ quái!
Lúc này, quán chủ của ba võ quán lớn đứng đầu Đông Hải đều ngồi trong phòng khách nhà hắn, mắt to trừng mắt nhỏ.
Vương Thịnh Quốc và Lý Tú Mai ngồi ở bên cạnh, nhìn nhau không nói gì.
Đông Hải là thành thị quan trọng xếp hạng rất gần top đầu của cả nước, quán chủ của ba võ quán lớn ở Đông Hải chẳng những có thực lực mạnh mẽ, càng có được quyền lợi kinh người.
Có thể nói, bọn họ chính là một nhóm người cao nhất ở Đông Hải.
Nói là thủ đoạn thông thiên cũng không đủ!
Lấy địa vị của toàn bộ Vương gia để so sánh với bọn họ sẽ là khác biệt giống như voi và kiến.
Cho nên Vương Thịnh Quốc thật khó xử, ba đại lão này đều không thể trêu chọc, đắc tội ai đều không được.
Lúc này thấy Vương Đằng trở về, hai người lập tức thở phào nhẹ nhõm, Vương Thịnh Quốc nói: “Con trai của ta đã về rồi, không phải ba vị muốn tìm hắn sao?”
Động tác ném nồi này thật vô cùng trơn tru!
Vương Đằng lập tức cảm nhận được ánh mắt của ba người Phó Thiên Đao đồng thời rơi lên trên người mình, kiểu cực nóng kia giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
Khụ khụ!
Đại lão, ta không phải đồng tính!
“Bạn học Vương Đằng, không nói mấy lời dông dài, lần này ba người chúng ta đến đây là vì ngươi. Ngươi xem điều kiện chúng ta đưa ra, nói cho dứt khoát, rốt cuộc ngươi chọn bên nào!” Quán chủ võ quán Lôi Đình, Khương Hồng là người có tính tình nôn nóng, không thích cong queo ngoằn ngoèo, nói thẳng vào vấn đề.
“Không sai, võ giả làm việc nên rõ ràng, ngươi đến đây nhìn xem ba bản hợp đồng này, quyết định chọn bên nào.” Phó Thiên Đao cũng nói.
Hắn không nhắc lại chuyện Vương Đằng trước kia là đệ tử Võ Đồ của võ quán Cực Tinh, Võ Đồ và võ giả hiển nhiên khác nhau, sẽ không lấy ra để lừa bịp người.
Huống hồ, cho dù là võ giả còn có thể bị thọc gậy bánh xe đấy, cho nên vẫn phải nhìn xem điều kiện mà mọi người đưa ra.
Ai đưa ra được điều kiện, người đó chính là người thắng.
Ba võ quán lớn đều nhất định phải có được trạng nguyên thi võ Vương Đằng, thậm chí là võ giả khi tuổi còn trẻ này.
Thời đại võ giả, nhân tài khó có được!
Thiên tài siêu cấp càng khan hiếm!
Có thể trở thành võ giả khi ở độ tuổi này, cả nước không nhiều hơn mười người, hơn nữa còn là tổng số của mấy năm gần đây.
Quan trọng nhất là phần lớn những người này đều là võ giả có xuất thân thế gia, có lượng lớn tài nguyên, có võ giả chỉ đạo riêng.
Vương Đằng không có cách nào so sánh được với bọn họ.
Mặt khác, Vương Đằng mới vừa trở thành võ giả không lâu đã có thể săn giết tinh thú.
Mà những thiên tài kia, theo hiểu biết của bọn họ, chỉ có một hai người trong số đó có thể làm được điểm này mà thôi.
Phần lớn đều vẫn đang học hỏi kinh nghiệm sau lưng tiền bối, đi ngang qua sân khấu mà thôi.
Chính vì như thế nên bọn họ lại càng coi trọng tiềm lực của Vương Đằng hơn.
Tiềm lực lớn, thực lực mạnh, và bối cảnh không hề phức tạp, ai mà không thích chứ!
Cho nên ba người đều xin cấp trên đề ra được điều kiện phúc lợi ở mức độ lớn nhất, cò kè mặc cả không thích hợp trong tình huống này.
Mới vừa xuất hiện đã đưa ra điều kiện tốt nhất, chỉ xem ai càng mạnh tay hơn!
Vương Đằng nhìn thấy bọn họ trực tiếp như vậy, vẻ mặt “Chúng ta có rất nhiều tiền, điều kiện tùy ngươi đưa ra”, lập tức nở nụ cười.
“Đại lão uống trà!”
Vương Đằng ngồi xuống trước mặt bọn họ, rót trà cho bọn họ, sau đó hỏi ra nghi vấn dưới đáy lòng: “Giữa võ quán và trường học không có xung đột sao?”
“Chuyện này ngươi cứ yên tâm, trường học là tổ chức công lập, không hề có xung đột gì với võ quán cả. Cho dù ngươi ghi danh vào trường quân đội, nội quy trường học nghiêm ngặt cũng đều lấy trường học làm chủ, những chuyện này đều được viết rất rõ ràng trong hợp đồng. Trên danh nghĩa, cường giả của rất nhiều trường học, thậm chí trong quân đội đều có ở võ quán chúng ta.” Phó Thiên Đao giải thích.
“Không sai, chính là như thế!” Khương Hồng và Cố Hạc Phi gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Vương Đằng gật đầu, cầm ba bản hợp đồng ở trên bàn lên nhìn, trên hợp đồng có ghi rõ tên của võ quán.
Hắn bỏ qua phần hợp đồng của võ quán Cực Tinh chuẩn bị, ngược lại xem hợp đồng của võ quán Lôi Đình trước.
Hai vị quán chủ của võ quán Lôi Đình và võ quán Bách Luyện lập tức khẽ nhướn mày.
Đây là đối đãi khác biệt!
Thật hiển nhiên, Vương Đằng càng có khuynh hướng về võ quán Cực Tinh hơn.
Xem hợp đồng của bọn họ trước, hợp đồng của võ quán Cực Tinh lưu lại làm áp chót.
Nếu trọng lượng của ba bản hợp đồng tương đương, vậy Vương Đằng nhất định sẽ lựa chọn võ quán Cực Tinh.
Sự thật quả nhiên là như thế, dù sao Vương Đằng huấn luyện ở võ quán Cực Tinh trong thời gian không ngắn, tất cả đều rất quen thuộc.
Phó Thiên Đao nhìn thấy Vương Đằng xem xong hợp đồng của hai võ quán kia rồi mới cầm lấy hợp đồng của võ quán Cực Tinh yên lặng xem, không khỏi nhướn mày lên nhìn về phía hai vị quán chủ Khương Hồng và Cố Hạc Phi, khóe miệng lộ ra nụ cười tự tin lại đắc ý.
Hai người Khương Hồng lập tức có dự cảm không tốt.
Cuối cùng, Vương Đằng đã xem xong rồi, buông bản hợp đồng trong tay xuống, ánh mắt của mọi người không khỏi đều dừng lại ở trên người hắn.
“Như thế nào?” Vương Thịnh Quốc gấp gáp hỏi, thật ra hắn rất muốn nhìn nội dung của bản hợp đồng.
“Ngài Vương cũng có thể nhìn xem.” Phó Thiên Đao cười đưa hợp đồng cho hắn.
Chờ Vương Thịnh Quốc xem xong, hắn đã biết, ước chừng Vương Đằng đã có quyết định. Nếu là hắn, hắn cũng sẽ lựa chọn như vậy.
“Ta chọn võ quán Cực Tinh!” Quả nhiên, Vương Đằng gần như không hề do dự nói.
“Ta chọn võ quán Cực Tinh!”
Vương Đằng vừa dứt lời, hai vị quán chủ của võ quán Lôi Đình và võ quán Bách Luyện liền trầm mặc.
Phó Thiên Đao cười ha ha: “Hai vị, đa tạ!”
“Có thể cho chúng ta xem hợp đồng không?” Khương Hồng không cam lòng lắm mà nói.
Ít nhất cũng phải biết mình đã thua ở chỗ nào chứ?
Cố Hạc Phi cũng nhìn Phó Thiên Đao với biểu cảm tương tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận