Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 965: Có thể nhịn đến bây giờ, không dễ dàng mà! (2)

Bọn họ càng đi càng gần, cuối cùng vậy mà đi tới gần sơn động chỗ hai người Vương Đằng, sau đó mở ra khóa quần, chuẩn bị xuỳ xuỳ…
“Ngươi ở đây chờ ta.” Vẻ mặt Vương Đằng kỳ lạ, nói một câu với Saten Rekka, lập tức lách mình biến mất.
“Ngươi đi đâu vậy?” Saten Rekka hoảng hốt, mới vừa nhắc nhở Vương Đằng nơi này canh phòng nghiêm ngặt, đừng hành động thiếu suy nghĩ, kết quả hắn đã trực tiếp chạy ra ngoài.
Tên này quá lỗ mãng.
Nếu bị phát hiện, hai người bọn họ đều ngoẻo cả đám.
Hai môn đồ tà giáo khoác áo choàng đen, trên mặt đeo mặt nạ dữ tợn. Lúc này bọn họ vén vạt dưới của áo choàng, dang hai chân ra, một dòng nước bắn rào rào xuống.
“Lão Vương, sao ngươi tè mà không có chút sức nào hết vậy, có phải thận không ổn không?” Một người trong đó hỏi.
“Cái rắm, thận của ông rất tốt, đêm cưỡi mười người phụ nữ cũng không thành vấn đề.” Một người khác thẹn quá hóa giận nói.
“Ha ha, chắc là ngươi đang nằm mơ.” Người phía trước nói.
“Vậy cũng tốt hơn ngươi, ngươi tè tách ra bao nhiêu đường, trong lòng ngươi không rõ sao?” Người khác đen mặt, hỏi.
“Nói bậy, ta rất tốt, đây chỉ là tách ra mang tính kỹ thuật, ngươi hiểu cái rắm.”
“Mẹ nó, ngươi đúng là nhân tài.”
“Như nhau thôi.”

Hai người nói qua nói lại, tranh cãi, vạch khuyết điểm của nhau, sau đó cả người run lên, tè xong cất chim.
Ngay lúc này, bọn họ không phát hiện một bóng người đã lặng lẽ không tiếng động xuất hiện ở sau lưng bọn họ.
Người này chính là Vương Đằng, mỗi tay của hắn một người, đẩy đầu của hai người vào giữa.
Bốp!
Tiếng vang nặng nề truyền tới, hai người căn bản không kịp phản ứng đầu đã đập mạnh vào nhau, hai mắt lập tức tối đen, rồi ngã xuống.
“Mẹ nó đúng là hai tên kỳ lạ!”
Tất nhiên Vương Đằng đã nghe thấy cuộc trò chuyện vừa rồi của bọn họ, trong lòng tràn đầy cảm xúc, kéo người của bọn họ trở về mật đạo lúc trước.
Saten Rekka thấy hắn chỉ ra ngoài một lát đã kéo hai tên thủ vệ trở về, lập tức kinh ngạc há hốc miệng.
Tên này sao làm được vậy?
“Lột quần áo của bọn họ rồi thay vào, chúng ta vào trong đi dạo.” Vương Đằng mặc kệ nàng nghĩ cái gì, nói thẳng.
Đồng thời hắn đã bắt đầu ra tay trước, lột quần áo của một thủ vệ ra, hai ba cái đã thay xong.
Saten Rekka là người trà trộn vào, chuyện này cũng không xa lạ gì nên lập tức làm theo, rất nhanh đã thay xong quần áo của thủ vệ.
Lát sau, hai người nghênh ngang bước ra khỏi mật đạo.
Chỉ là Saten Rekka không giống Vương Đằng không lo ngại gì, trong lòng nàng thấy bồn chồn, con mắt dưới mặt nạ không khỏi liếc nhìn xung quanh, chỉ sợ bị phát hiện.
“Bình tĩnh, ngươi như vậy không bị nghi ngờ mới lạ đấy. Uổng cho người ẩn náu lâu như vậy, tố chất tâm lý này không được nha.” Vương Đằng không vui, truyền âm nói.
Saten Rekka rất vô tội, mặc dù nàng đã ẩn náu rất lâu, nhưng đều là lén lén lút lút, chưa từng đi gióng trống khua chiêng ở bên ngoài thế này bao giờ!
Điều này có thể giống nhau sao?
Bây giờ bọn họ đang ở khu vực nòng cốt của Chân Lý giáo, xung quanh ít nhất hơn trăm thủ vệ. Nếu như bị phát hiện, vậy thì cảnh tượng chắc chắn rất tuyệt vời.
Saten Rekka không dám tưởng tượng tiếp, nàng sợ bản thân sẽ không nhịn được mà bỏ chạy, bây giờ chân nàng đã hơi run, nhìn ai cũng như bị phát hiện đang làm việc xấu.
“Ngươi không thể đổi cách khác sao?” Saten Rekka truyền âm hỏi.
“Ngươi còn có cách gì hay hơn à?” Vương Đằng hỏi ngược lại.
“…”
Được rồi, nàng không có.
Saten Rekka nghẹn lời, chỉ có thể thành thật đi theo sau.
Vốn nên là để nàng dẫn đường, nhưng bây giờ hoàn toàn là Vương Đằng đi phía trước, cũng không làm gì, chỉ là tùy tiện đi lung tung như những thủ vệ kia.
Chưa được một lát đã làm quen môi trường xung quanh.
Bố cục bên này có khác biệt rất lớn so với hai núi Tuyết lúc trước, ở đây không hề có hơi thở sinh sống, tất cả đều là chỗ giống phòng thí nghiệm, đặc biệt là có vài chỗ được thủ vệ quan tâm trọng điểm.
Vương Đằng rõ ràng đã để ý thấy góc chết của mấy chỗ đó lúc nào cũng có người canh gác. Cho dù bọn họ rời đi cũng rất nhanh đã có người đến bù vào, sẽ không để góc chết xuất hiện gián đoạn, để tránh bị người trà trộn vào.
“Trong chỗ này là phòng thí nghiệm của Chân Lý giáo, bọn họ lấy người làm thí nghiệm.” Saten Rekka truyền âm nói.
“Làm thí nghiệm gì?” Vương Đằng hỏi.
“Thí nghiệm cơ thể người, bọn họ muốn dò xét cách tu luyện cao cấp hơn từ tầng vi mô của cơ thể người.” Saten Rekka cau mày, nói: “Thực ra rất nhiều đất nước cũng đều có thí nghiệm như vậy, chỉ là có một số dùng tội phạm tử hình để làm thí nghiệm, tương đối nhân đạo.”
“Mà có một số thì hoàn toàn không hề kiêng dè, cho dù là người vô tội cũng là mục tiêu của bọn họ, vì mỗi người đều không giống nhau. Trong mắt những chuyên gia giáo sư điên kia, sự khác biệt của cá thể đều là tồn tại không thể coi nhẹ.”
“Mạng người trong mắt bọn họ giống như giun dế dưới đất vậy, không đáng nhắc đến.”
Vương Đằng gật đầu, sắc mặt không hề thay đổi. Lúc biết được Bạch Đầu Ưng quốc có tồn tại võ giả gen, hắn đã biết chắc chắn tồn tại loại chuyện này.
“Vào xem đi.” Vương Đằng truyền âm nói.
Hắn cũng muốn xem thử loại thí nghiệm này rốt cuộc là chuyện gì.
Hơn nữa hắn còn chưa quên từng có được “căn nguyên sinh mệnh” ở trên người võ giả gen, đó là thứ tốt. Lỡ như trong phòng thí nghiệm của Chân Lý giáo cũng có bong bóng thuộc tính giống vậy, thì không phải kiếm được rồi à.
“Vào thế nào?” Saten Rekka hơi mờ mịt. Bây giờ bọn họ quang minh chính đại đứng ở bên ngoài, đâu có cơ hội vào trong?
“Đi theo ta!” Vương Đằng truyền âm. Sau đó hắn dẫn nàng đến một góc chết tối tăm, lúc không ai chú ý, nguyên lực Hắc Ám dâng trào, phát huy bí thuật tiềm ảnh, bao bọc hai người bên trong, bọn họ đã hoàn toàn biến mất ngay tại chỗ.
Không có ai phát hiện có hai người đã biết mất như vậy.
“Đây là?” Saten Rekka trợn to mắt, trong lòng đầy vẻ không thể tin tưởng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận