Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 770: Bao Tô Công đứng đầu Đông Hải…

Chí hướng của nàng là vị trí gia chủ, muốn quản lý Chu gia, sau đó dẫn dắt Chu gia đến một thế giới rộng lớn hơn.
Vốn dĩ đây là ỹ nghĩ của nàng.
Không sai, vốn dĩ!
Tới hiện tại, nàng thấy được thế giới càng rộng lớn hơn. Như Chu gia lúc trước, cho dù nàng thông minh như thế nào đi nữa, cũng chỉ là trong thế giới vô cùng nhỏ hẹp, không đi ra khỏi cái miệng giếng kia.
Thế nên, khi ông cụ Chu hỏi vấn đề này, nàng dao động.
Vương Đằng có thể cho nàng đi vào thế giới càng rộng lớn hơn.
Những người Chu gia khác đang ngồi cũng đã hiểu ý tứ của ông cụ Chu, lao nhao hoảng sợ, thậm chí có mấy cô gái đến tuổi, bây giờ cũng có tâm tư trong lòng.
Nếu có thể có quan hệ thông gia với Vương gia, chẳng khác gì một bước lên trời.
Nhưng sau khi bọ họ liếc qua Chu Bạch Quân, lập tức lại có không ít lo lắng, so với Chu Bạch Quân, bọn họ chỉ là mấy cô bé vừa đến tuổi. Không chỉ có sự chênh lệch khá xa về tài trí, ngay cả tướng mạo cũng có điểm thua kém. Muốn tranh giành với nàng, sợ là quá sức.
Chính xác Chu Bạch Quân hoàn toàn xứng đáng là đệ tử ưu tú nhất thế hệ này của Chu gia. Cho dù hai anh trai cùng tranh đoạt vị trí gia chủ với nàng cũng không bằng nàng.
Nếu như nàng không phải là con gái, hai anh trai của nàng căn bản không có bất kỳ cơ hội nào.
Chẳng qua cũng là có người muốn đi thử vận may, bởi vì cái gọi là cải trắng cải xanh tất có người yêu, lỡ đâu Vương Đằng không thích Chu Bạch Quân, bọn họ vẫn có cơ hội thôi.
Chỉ cần ngồi lên trên con đường kia, bọn họ có thể vượt qua mối quan hệ với gia chủ, quả thực không cần quá đẹp.
Mặc dù cùng thuộc Chu gia, nhưng tất cả mọi người đều có tâm tư riêng, ai mà không nuôi mộng phản công.
Ánh mắt Chu Vĩ Mạnh lại sáng lên, hắn cảm thấy con gái mình vẫn có hy vọng rất lớn, thành cha vợ của cường giả cấp Chiến Tướng, rất sảng khoái!
Hắn lập tức nhìn rồi lại nhìn Chu Bạch Quân, không ngừng nháy mắt với nàng, con gái, mau lên!
Chu Thiệu Huy, và người anh cả vẫn chưa lên tiếng của Chu Bạch Quân – Chu Thiệu An không khỏi nhíu mày. Nếu như Chu Bạch Quân và Vương Đằng kia xây dựng mối quan hệ, có cường viện, chẳng phải bọn họ càng không có cơ hội sao?
Không đúng!
Hai người cũng không ngu, nghĩ lại, liền thông suốt điểm mấu chốt.
Nếu như Chu Bạch Quân gả cho Vương Đằng, nghĩ cũng thấy gai mắt Chu gia nhỏ bé này, rồi tất nhiên vị trí gia chủ sẽ rơi vào trong tay bọn họ.
Hơn nữa, rốt cuộc Chu Bạch Quân cũng là người của Chu gia, sau này thông qua mối quan hệ này với nàng, Chu gia cũng nhận được không ít lợi ích.
Chu Thiệu Huy nở nụ cười nói: “Em gái, ngươi nên nghiêm túc suy nghĩ một chút. Tên Vương Đằng kia trẻ tưởi như vậy đã trở thành cường giả cấp Chiến Tướng, quan hệ với cường giả khắp nơi cũng không phải là ít. Giống như Tổng đốc Giang, đám người quán chủ võ quán Cực Tinh, người bình thường ngay cả thấy mặt cũng khó khăn, chứ đừng nói là biết. Có thể thấy được giao thiệp của hắn lớn tới mức nào, vô cùng có tiềm năng.”
“Anh hai hình như ngươi rất muốn ta gả ra ngoài sớm một chút.” Chu Bạch Quân liếc hắn một cái, thản nhiên nói.
“Đây không phải là ta suy nghĩ cho đại sự cả đời của ngươi sao. Thanh niên tài tuấn như vậy, tìm cả nước không ra một tên. Nếu như ngươi không nắm chắc, hối hận cũng không kịp.” Chu Thiệu Huy nhún vai nói.
“Thiệu Huy nói không sai, em gái, tên Vương Đằng kia, bỏ lỡ rồi thì thật sự không còn đâu.” Lúc này Chu Thiệu An cũng cười nhàn nhạt nói.
“Được rồi, chuyện này để cho Tiểu Quân tự mình suy nghĩ, ai cũng không được phép nhúng tay vào. Nếu không đừng trách lão già ta không khách khí.” Ông cụ Chu xua tay áo nói.
Mọi người trợn trắng mắt, không phải chuyện này do chính cụ nói ra sao, bây giờ ngược lại đi trách mọi người lắm mồm.
Thế nhưng cuối cùng bọn hắn cũng không lời gì nữa, chỉ là ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Chu Bạch Quân, muốn xem xem nàng lựa chọn như thế nào?
Chu Bạch Quân cân nhắc trong chốc lát, ánh mắt lóe lên, cuối cùng hít một hơi thật sâu, lắc đầu nói: “Hắn… có bạn gái rồi.”
“Có bạn gái!” Ông cụ Chu nhíu mày, hỏi: “Có biết là ai không?”
“Là bạn học cùng trường cấp ba của hắn, nghe nói quan hệ của bọn họ rất tốt.” Quả thật Chu Bạch Quân đã điều tra Vương Đằng, rất rõ ràng đối với lai lịch của hắn.
Ngay cả thân phận bối cảnh của Lâm Sơ Hàm cũng đã điều tra, lúc này đều nói ra hết.
“Người trẻ tuổi, chưa kết hôn, chuyện này cũng không chắc chắn. Với sức hấp dẫn của ngươi, chẳng lẽ sẽ thua bởi những người khác sao.” Ông cụ Chu cười nói.
“Huống chi người con gái kia không có bối cảnh, dùng chút biện pháp, dù sao cũng có thể làm cho nàng biết khó mà lui.”
“Nếu ngươi có toan tính, liền mạnh tay đi làm đi, Chu gia là hậu thuẫn kiên cường nhất của ngươi.”
Chu Bạch Quân như có điều gì suy nghĩ, gật đầu, không nói gì thêm nữa.
...
Việc bố trí Huyền Vũ Tỏa Thiên trận đã đến giai đoạn cuối cùng. Lúc này Vương Đằng và phù văn sư Chử Vĩnh Niên vân vân, tụ tập ở trong Đông Hải, sắp hoàn thành hạch tâm phù văn cuối cùng.
Hạch tâm này chính là một mảnh đất móng, hôm nay khắc chữ vào phù văn hạch tâm của Huyền Vũ Tỏa Thiên trận, trở thành trung tâm của đại trận. Sau này xây dựng lên một tòa tháp Nguyên Lực, liên tục cung cấp năng lượng không ngừng thì có thể tạo thành trận pháp phòng ngự liên tục bao phủ cả Đông Hải thành.
Một bước này là bước mấu chốt nhất, hơi không cẩn thận sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, hủy hoại sự nỗ lực trong những ngày quá chỉ trong nháy mắt.
Thế nên sắc mặt của mọi người rất nghiêm túc.
Hạch tâm cuối cùng vẫn là do Vương Đằng tự mình ra tay hoàn thành, suy cho cùng đám người Chử Vĩnh Niên không có kinh nghiệm, khả năng nắm chắc không quá lớn.
Nhóm cường giả Tổng đốc Giang, Đàm Đài Tuyền, Diệp Cực Tinh đều tới hết, giờ phút này đứng ở xung quanh đất móng, nhìn Vương Đằng.
Mà Vương Đằng thì đi vòng quanh mảnh đất móng một vòng, cuối cùng dừng lại ở vị trí trung tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận