Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1134: Khán giả ngoài hư không.

“Có chuyện gì vậy chứ?”
Mọi người bay lên bầu trời, nhìn xuống phía dưới với ánh mắt kinh ngạc.
Vương Đằng khẽ nhíu mi tâm, cũng khống chế thân thể nham thạch bay lên giữa trời, tuy rằng thân thể nham thạch này của hắn khổng lồ, nhưng dưới sự khống chế của ‘Nguyên Từ chi tâm’, trực tiếp thoát khỏi trọng lực bay đến giữa trời.
Sau đó hắn nhìn xuống dưới, lúc nhìn thấy tình hình bên dưới, đồng tử không nén nổi co lại.
Vừa nhìn xuống, chỉ thấy cả châu lục Trung Hoàn lại đều đang sụt lún xuống dưới, rừng rậm nguyên sinh bị huỷ diệt một diện tích lớn, rơi vào trong từng khe hở đen kịt khổng lồ, núi lớn sụp đổ, rồi bỗng nhiên lún xuống đất trong chấn động.
Ầm đùng!
Ở phía xa hơn, thậm chí còn có núi lửa phun trào, dung nham nóng bỏng phun thẳng lên bầu trời.
tinh thú may mắn sống sót trong rừng rậm nguyên sinh điên cuồng chạy trốn, phát ra tiếng rống tuyệt vọng, nhưng ngay sau đó đã bị mặt đất nhấn chìm.
Một vài tinh thú giãy giụa bên vách khe hở, nhưng chỉ uổng công vô ích, chúng nhanh chóng rơi xuống dưới, biến mất bặt tăm.
“Đây là... cả châu lục Trung Hoàn sắp sụp đổ rồi!!?” Sắc mặt Vương Đằng chấn động, đáy lòng giống như đoán được gì đó.
Trận chiến đấu giữa cấp Hành Tinh và cường giả cấp Ma Quân thực sự quá khủng khiếp, đến mức cả đại lục đều bị huỷ diệt trong trận chiến, sắp phải chìm vào đại dương.
Cho nên nói đây mới là sức chiến đấu cấp Hành Tinh, bởi vì bất cứ một cường giả cấp Hành Tinh nào, chỉ cần cho hắn không gian tuỳ ý phát huy, thì đủ để nhẹ nhàng huỷ diệt một hành tinh.
Đây không phải lời tuỳ tiện, mà là sự thật!
Ở phía xa, nhân vật đại lão các nước nhìn cảnh tượng truyền đến từ châu Trung Hoàn trên chiến cơ, sắc mặt kinh ngạc vô cùng, rất lâu không thể nói nên lời.
Chuyện này quá đáng sợ rồi!
Một châu lục lớn đã bị huỷ diệt chỉ trong chốc lát như vậy, rồi chìm vào biển cả?
Trên chiến cơ nước Hạ, yết hầu của lãnh tụ Võ Đạo cũng bất giác lên xuống, hắn khó khăn nuốt nước bọt xuống: “Chuyện àny!”
Hắn cũng không biết nên nói gì để hình dung tâm trạng phức tạp trong lòng lúc này.
“Nếu để bọn họ tuỳ ý phá hoại trên Địa Tinh, cả Địa Tinh đều sẽ bị huỷ diệt.” Hồng soái nhịn không được nói, giọng điệu ngập tràn kinh ngạc.
“Không hay rồi, cả mảng đại lục chìm vào đại dương, mực nước biển chắc chắn sẽ dâng lên, e rằng sẽ gây ra biển động.” Sắc mặt Ung soái đột nhiên biến động, hắn nói với giọng gấp gáp.
Mọi người nghe vậy, vẻ mặt đều kinh ngạc.
“Đừng gấp, lần trước Vương Đằng đã đề nghị bố trí trận pháp phòng ngự ven biển, đủ để ngăn chặn biển động.” Lãnh tụ Võ đạo nói.
“Đúng đúng đúng, xem trí nhớ này của ta, may mà Vương Đằng có tính toán trước.” Ung soái vỗ đầu, may mắn nói.
“Nhưng không ngờ trận pháp đó có đất dụng võ nhanh như vậy.” Ung soái nói.
“Biển động này phỏng chừng đủ cho bọn họ sứt đầu mẻ trán một hồi rồi, các ngươi xem không ít chiến cơ của Bạch Đầu Ưng quốc, các nước liên minh Bắc Âu đã vội vàng bay đi.” Long soái nói.
“Không đúng, châu lục Trung Hoàn không hoàn toàn chìm hết vào trong biển, hình như sắp dừng lại rồi.” Lãnh tụ Võ đạo nhíu mày, đột nhiên nói.
“Hửm?” Mọi người bất giác nhìn đi.
Quả nhiên cả châu lục Trung Hoàn sau khi chìm xuống một mức độ nhất định, đột nhiên dừng lại.
“Đó là?” Chính ngay lúc này, Long soái chỉ về phía màn hình máy chiếu, không tự chủ phát ra một tiếng kêu kinh ngạc.
Nên biết rằng đến độ tuổi và địa vị của hắn, hắn đã sớm dưỡng ra dáng vẻ bình tĩnh trước mọi biến động, nhưng lúc này hắn lại không nhịn được kinh ngạc kêu lên thành tiếng.
Thực ra không cần hắn nói, đám người lãnh tụ Võ đạo cũng đã phát hiện được gì đó trước tiên, mỗi người đều nhìn về phía hình ảnh được chiếu trong màn hình với sắc mặt kinh hãi.
Chỉ thấy một vật lớn khổng lồ chậm rãi hiện ra dưới châu lục Trung Hoàn đang sụp xuống.
Đó giống như là một di tích kim loại khổng lồ dưới lòng đất??!!!
Một di tích kim loại khổng lồ ngoi lên từ dưới lòng lục địa, cảnh tượng này hùng vĩ và huyện diệu đến mức nào!
Phóng mắt nhìn khắp, tất thảy kiến trúc đều được rèn đúc bằng kim loại không biết tên, hơn nữa phong cách cực kì đặc biệt, không phải bất cứ một loại phong cách kiến trúc nào đã biết trên Địa Tinh.
Cường giả ở đây đều là người có mắt nhìn kinh người, ánh mắt bọn họ rơi xuống, nhìn những đồ đằng kì quái được điêu khắc bên trên những kiến trúc này.
Đồ đằng đó rất giống một cái đầu lâu, nhưng lại vô cùng trìu tượng, lộ ra ý vị cổ xưa.
Xa xa, võ giả cao cấp trên chiến cơ các nước đều đồng loạt lộ vẻ kinh ngạc, vội vàng lớn tiếng sai người không ngừng phóng to hình ảnh của kiến trúc trên đại lục, mãi đến khi đạt đến mức độ không thể phóng to thêm nữa, mới không cam lòng mà dừng lại.
“Ôi chúa ơi, đây, đây thật không thể tưởng tượng nổi!” Nguyên soái Cromwell của Bạch Đầu Unưg quốc bất giác phát ra một tiếng rên rỉ, thật sự không thể che giấu được sự kinh ngạc trong lòng.
Bên cạnh hắn, đám thiên kiêu Bạch Đầu Ưng quốc Utor, Tô An,… vân vân đều ở đó, toàn bộ đều nhìn về phía di tích kim loại dường như bao phủ khắp cả đại lục địa bằng ánh mắt kinh ngạc.
Utor bất giác nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Nguyên soái, nếu di tích kim loại này tồn tại ở dưới lòng đất châu lục Trung Hoàn, chúng ta không thể không thăm dò được!”
“Ngươi hiểu cái gì, tình hình dưới lòng đất quá phức tạp. Trước thời đại võ đạo, sự thăm dò của nhân loại với lòng đất chẳng qua chỉ đạt đến mức độ 0.2%. Nơi sâu nhất dưới lòng đất mà máy móc có thể thăm dò đến không vượt quá độ sâu một ngàn mét, cho dù một vài giếng khoan siêu sâu cũng ở một vài nơi đặc thù, căn bản không thể khoan thăm dò trên phạm vi rộng. Mà sau thời đại võ đạo, tuy rằng độ sâu đã được tăng lên tầm ba ngàn mét, nhưng khoảng cách chuyện hoàn toàn nắm hết tình hình dưới lòng đất vẫn còn xa rất nhiều.” Nguyên soái Cromwell hít sâu một hơi, chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận