Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1041: Ánh sáng đom đóm và trăng sáng! (2)

Dựa theo ghi chép của công pháp cấp Hành Tinh, cấp Hành Tinh tổng cộng chia thành một tới chín tầng, mỗi khi thăng lên một tầng thì thực lực đều sẽ xảy ra biến hóa to lớn, đủ nghiền ép võ giả sơ giai cùng cấp.
Vốn dĩ nếu so sánh theo cấp bậc, Vương Đằng tuyệt đối không thể là đối thủ của thanh niên tóc xanh.
Dù sao Vương Đằng chỉ mới thăng tiến cấp Hành Tinh tầng một mà thôi, chênh lệch không nhỏ với cấp Hành Tinh tầng ba.
May mắn hắn cũng chỗ dựa vào tồn tại, nguyên lực Ngũ hành đồng thời thăng lên cấp Hành Tinh, nếu toàn diện bộc phát, hoàn toàn không thua kém thanh niên tóc xanh này.
Ầm!
Ầm!
Cùng một lúc, hai Tinh Thần khác trong cơ thể của Vương Đằng bắt đầu vận chuyển, gồm có Tinh Thần hệ Mộc và Tinh Thần hệ Thủy!
Mộc Thủy Thổ, ba hệ nguyên lực tinh thần bộc phát ra!
Hai tay Vương Đằng cầm đao chém ra, ba loại màu sắc xanh lá xanh dương vàng trà trộn vào nhau, ngưng tụ thành một ánh đao vô cùng kinh khủng.
Ánh mắt của thanh niên tóc xanh co lại. Hắn chưa kịp suy nghĩ nhiều, vận chuyển nguyên lực toàn thân trong cơ thể, cũng vung kiếm chém ra, một ánh kiếm ngang trời lướt qua chạm vào ánh đao.
Hai ánh sáng một kiếm một đao này xông thẳng lên tầng mây, gần như muốn chọc bầu trời thủng một cái lỗ.
Hai thứ đụng nhau, chôn vùi lẫn nhau, phát ra tiếng nổ vang khiếp sợ!
Gió mạnh mãnh liệt cuốn trôi xung quanh, mọi người đều bị đụng đến nỗi bay ngược ra ngoài.
Võ giả ngoài hành tinh dưới quyền của thanh niên tóc xanh đã không rảnh rỗi chú ý tới đám người Đàm Đài Tuyền. Bọn họ biến đổi sắc mặt, xôn xao lùi đến nơi không bị ảnh hưởng bởi đòn tấn công.
Còn đám người Đàm Đài Tuyền tức khắc bảo vệ nhóm người Vương gia, dẫn bọn họ rời khỏi khu vực trung tâm của Vương Đằng và thanh niên tóc xanh đang giao chiến. Nếu không với thể chất người bình thường như bọn họ, dư âm như vậy đã đủ lấy mạng của bọn họ.
Kèm theo dư âm nguyên lực pha thêm, không biết làm đổ sập hết bao nhiêu tòa nhà cao tầng xung quanh, nơi này vốn là khu vực trung tâm của Hạ Đô, thương nghiệp sầm uất, tồn tại vô số tòa nhà công sở trên trăm tầng, tòa nhà cửa hàng tổng hợp. Hiện nay toàn bộ chúng đã hóa thành đống đổ nát dưới dư âm khủng khiếp do hai người giao chiến tạo thành.
Cùng với ánh đao và ánh kiếm chôn vùi lẫn nhau, cuối cùng cũng hiện ra bóng hình của Vương Đằng và thanh niên tóc xanh.
Thanh niên tóc xanh đứng trên đỉnh của một tòa nhà bị chém ra thành hai khúc, hắn nhìn sang Vương Đằng đối diện đang đứng trên ngọn tháp cao, vẻ mặt khó coi mở miệng nói:
“Ba hệ nguyên lực!”
“Ngươi lại sở hữu ba hệ nguyên lực!”
Giọng nói của hắn xen lẫn chút hổn hển, còn có chút khó mà tin nổi, không thể chấp nhận sự thật nhìn thấy trước mắt.
Hắn tự cho là thiên tài, cao hơn người khác một bậc, căn bản không phải một thổ dân của hành tinh lạc hậu có thể so sánh.
Thế nhưng hiện giờ thổ dân này lại thể hiện thực lực không thua kém gì hắn, thậm chí thiên phú còn mạnh hơn hắn nhiều, nhờ vào thực lực vừa thăng tiến cấp Hành Tinh mà đã có thể chống chọi với cấp Hành Tinh tầng ba như hắn.
Đối với một người tự phụ như hắn, đả kích của sự chênh lệch này chắc chắn vô cùng lớn.
“Không phải ngươi nói muốn cho ta xem thử chênh lệch giữa ánh sáng đom đóm và trăng sáng sao?” Lúc này Vương Đằng mới thờ ơ mở miệng nói.
Tuy giọng điệu của hắn không hề dao động, nhưng lọt vào trong tai của thanh niên tóc xanh, lại có vẻ hết sức chói tai, giống như triệt để vạch ra một lớp vải che đậy.
Sắc mặt của thanh niên tóc xanh lúc xanh lúc trắng.
Đm hắn đâu nghĩ tới một thổ dân Địa tinh lại sở hữu thiên phú như thế!
Cho dù là những thiên tài mà hắn biết được cũng không có bao nhiêu người có ba hệ nguyên lực cùng lúc, lại đều đã thăng lên tới cấp Hành Tinh.
Thiên tài như vậy thật sự quá ít!
Sao hành tinh lạc hậu này lại có chứ, hắn thật sự không thể hiểu được!
Chuyện này không Võ đạo!
Nhưng mặc dù nói như thế nào đi chăng nữa, vả mặt đến quá nhanh, đánh sưng cả mặt của hắn, thanh niên tóc xanh chưa từng cảm thấy lúng túng như vậy.
“Đừng dừng lại, hãy tiếp tục màn biểu diễn của ngươi đi.” Vương Đằng ngoắc ngón tay với thanh niên tóc xanh lần nữa.
Hắn chỉ muốn từng bước giẫm đạp kiêu ngạo của đối phương dưới chân, từng chút một đập vỡ hết thứ mà đối phương lấy làm tự hào.
Nếu không, không đủ lắng lại cơn thịnh nộ của hắn!
“Hiếp người quá đáng!” Thanh niên tóc xanh nổi giận.
Màn biểu diễn?
Đây là sỉ nhục!
Thổ dân Địa tinh này lại dám sỉ nhục hắn!
Sao hắn dám? Hắn dựa vào cái gì? Hắn tưởng bản thân hắn là ai?
Cơn giận vô cùng vô tận hoàn toàn nuốt chửng lý trí của hắn, thanh niên tóc xanh điên cuồng điều động nguyên lực tinh thần trong cơ thể, giết đến Vương Đằng.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đùng đoàng kịch liệt vang lên. Hai người hóa thành hai tia sáng không ngừng đụng nhau trên bầu trời, đòn tấn công của bọn họ tàn phá vô số kiến trúc, từ mặt đất đánh lên trên trời, lại từ trên trời đánh tới đỉnh phi thuyền.
Thế nhưng mặc cho thanh niên tóc xanh tấn công thế nào, đều không thể thật sự đánh cho Vương Đằng bị thương.
Hắn càng đánh, càng cảm thấy Vương Đằng siêu phàm.
Thổ dân Địa tinh này dựa vào thực lực của cấp Hành Tinh tầng một lại đánh với hắn tới tận bây giờ.
Vượt cấp chiến đấu!
Đây là sự việc chỉ thiên tài thật sự mới có thể làm được.
Hắn không thể không thừa nhận, hắn không bằng thổ dân Địa tinh này.
Tuy nhiên càng như thế thì hắn càng ganh tị, hai mắt của hắn đỏ ngầu, cả người trông như hoàn toàn điên dại.
Chết!
Chết!
Đi chết đi!
Ánh sáng trên chiến kiếm trong tay hắn nồng nặc tới tột cùng. Một ánh kiếm màu xanh xông lên trời, sóng to cao đến vài trăm trượng cuồn cuộn, một cơn nối tiếp một cơn sóng, không thấy được tận cùng, gần như che đậy hết khung trời.
Áo nghĩa kiếm pháp hệ Thủy!
Thiên Trọng Lãng!
Ầm!
Sóng to cuồn cuộn, cuốn thẳng sang phía Vương Đằng.
Ánh mắt của Vương Đằng nghiêm lại, cảm nhận được sự khủng khiếp của đòn tấn công này, lúc này lập tức điều động toàn bộ nguyên lực Ngũ hành trong cơ thể tuôn trào ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận