Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1339: Bắt một con vệ sĩ trước.

Mấy ngày qua, không biết nó làm chuyện gì mà thần thần bí bí, ngay cả cuộc thi sát hạch cấp Tông Sư của Vương Đằng, nó cũng không xuất hiện.
“Thông qua rồi.” Vương Đằng nói.
“Sát hạch thế nào?” Viên Cổn Cổn hỏi.
“Hiện giờ ta đã là Tông Sư tam đạo.” Vương Đằng tùy ý nói.
“Gì cơ? Tông Sư tam đạo!” Viên Cổn Cổn trợn mắt ngạc nhiên: “Ngươi không gạt chứ?”
“Gạt ngươi làm chi, không tin thì cho ngươi xem này.” Vương Đằng lấy ba lệnh bài trong nhẫn không gian ra, hình trên các lệnh bài lần lượt là phù văn, một cái đỉnh màu đỏ, một cái chùy sắt, tương ứng với các thân phận Tông Sư phù văn – Tông Sư luyện đan – Tông Sư luyện tạo.
“Mẹ kiếp, sao ngươi có thể là Tông Sư tam đạo, trước giờ ngươi không hề nói với ta!” Viên Cổn Cổn nhìn ba lệnh bài, không tin cũng không được, nhưng những chuyện này thật sự làm nó sợ hết hồn, hơn nữa còn cảm thấy khó tưởng tượng.
“Ngươi đâu có hỏi ta.” Vương Đằng cố nhịn cười.
“...” Viên Cổn Cổn buồn bực, nó cảm nhận sâu sắc trò đùa ác của Vương Đằng, thế là nó hít sâu vào, tức giận nói: “Ngươi đã là Tông Sư luyện tạo, sao hồi trước còn bảo ta rèn chiến giáp cho ngươi?”
“À, do lúc đó ta chưa phải là Tông Sư, nhưng sau khi nhìn ngươi rèn, ta được chỉ dạy sâu sắc, kế đó không hiểu tại sao lại đột phá lên cấp Tông Sư. Bây giờ nhắc lại, ta còn phải cảm ơn ngươi này.” Vương Đằng nói.
Tuy hắn nhờ nhặt bong bóng thuộc tính nên mới đột phá, nhưng nói như vậy cũng không sai, dù sao hắn nhặt bong bóng thuộc tính từ chỗ của Viên Cổn Cổn mà.
Viên Cổn Cổn mắc nghẹn, suýt thì cảm thấy khó thở.
Đáng giận quá đi mất!
Nói nghe vậy mà được sao?
Lại còn không hiểu tại sao tự nhiên đột phá, ngươi là cái đồ giả vờ làm màu, hứ ~ thiệt là... không biết xấu hổ!
“Nếu đã được chỉ dạy từ ta, ngươi cảm ơn ta thế nào đây?” Viên Cổn Cổn cũng không phải kẻ hiền lành, nó lập tức lườm hắn.
“Ta đột phá là chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi?” Vương Đằng nói.
“Ngươi mặt dày như thế làm ta tự hào quá mà!” Viên Cổn Cổn buồn bã nói.
“Sao nghe cứ như ngươi đang mắng ta vậy?” Vương Đằng trợn mắt tức giận: “Được rồi, không nói nhảm nữa, ta muốn đi vào vũ trụ hư cấu.”
“Được thôi.” Viên Cổn Cổn kéo hắn lại gần vũ trụ hư cấu.
“Đợi đã, lần này ta dùng thân phận thật, không cần dùng kiểu nặc danh.” Vương Đằng nói.
“Ủa ngươi làm thẻ căn cước rồi hả?” Viên Cổn Cổn ngạc nhiên hỏi.
“Lúc đăng ký ở liên minh Phó Chức Nghiệp, bọn họ tiện tay làm giúp ta rồi.” Vương Đằng cười nói.
“Còn có chuyện tốt này cơ.” Viên Cổn Cổn buồn bực nói.
Thẻ căn cước ở Đế quốc nào có được dễ dàng, nó vốn định đợi sau khi Vương Đằng nắm giữ chức vị Nam tước, tất nhiên sẽ được đế quốc tán thành, thẻ căn cước không còn là vấn đề nữa.
Nào ngờ hắn còn chưa nắm cái chức Nam Tước, vậy mà đã làm được thẻ căn cước rồi.
“Có gì lạ đâu, ta là Tông Sư tam đạo, không nên xem thường Tông Sư tam đạo nhá.”
“Coi ngươi hả hê chưa kìa, cái đuôi đừng có vểnh lên tận trời nhá, nơi này là đế quốc Đại Càn, nhân tài ẩn dật vô số, mấy đại lão mạnh hơn đâu có dễ dàng xuất hiện, chỉ cấp Tông Sư thôi có tính là gì.” Viên Cổn Cổn nói.
Chẳng qua nó không thừa nhận cũng không được. Vương Đằng nói đúng, Tông Sư tam đạo vẫn có tiếng nói nhất định, thảo nào có thể lấy được căn cước.
Vương Đằng nhún vai, đương nhiên hắn sẽ không vì thân phận Tông Sư mà tưởng mình giỏi như nào.
“Được rồi, ngươi vào đi.” Viên Cổn Cổn không nói gì nữa, trực tiếp thông qua tài khoản căn cước của Vương Đằng để kéo hắn vào vũ trụ hư cấu.
Tài khoản căn cước này tương đương với số chứng minh nhân dân ở Địa Tinh. Mỗi người chỉ có một dãy số mang tính chất duy nhất và thuộc về nhà nước chính phủ.
Vương Đằng thông qua tài khoản căn cước này để đăng nhập vào vũ trụ hư cấu, ảnh đại diện trên đó là ảnh chân dung thật sự của hắn.
Hắn từng vào vũ trụ hư cấu rất nhiều lần nên cực kỳ quen thuộc, thế là hắn hỏi thăm địa chỉ của liên minh Phó Chức Nghiệp ngay tức thì, trực tiếp đến đó.
Nếu như chỗ ở nhất định trong vũ trụ hư cấu, hắn có thể thông qua hệ điều hành tại nơi ở để kết nối với hệ thống mạng của liên minh Phó Chức Nghiệp, nhưng ngược lại hắn không có, thành ra chỉ có thể đi tới tận nơi, chuyện này tương đối phiền toái.
Nơi Vương Đằng đang đứng thuộc phạm vi vũ trụ của đế quốc Đại Càn trong vũ trụ hư cấu, đương nhiên liên minh Phó Chức Nghiệp cũng thuộc chi nhánh của đế quốc Đại Càn.
Sau khi tới liên minh, Vương Đằng đến một căn phòng chuyên dành cho cấp Tông Sư, trông nó khá giống văn phòng.
Hắn ấn xuống mặt bàn, mở màn sáng huỳnh quang, bắt đầu tra tìm thông tin mình cần.
“Quả nhiên có không ít nhiệm vụ do cấp Vực Chủ đưa ra.” Vương Đằng xem thông tin, lẩm bẩm trong miệng.
“Vậy ta nên tìm ai đây?”
Hắn nhìn lướt qua một lượt, cuối cùng dừng lại ở nhiệm vụ này:
‘Rèn một binh khí cấp Vực Chủ, thù lao là 5 tỷ đồng Đại Càn, kèm theo một yêu cầu. (Ghi chú: độ khó của binh khí cao hơn Tông Sư Ngũ phẩm rất nhiều, vì vậy yêu cầu dành cho tay nghề của Tông Sư khá cao, yếu thì đừng ra gió).’
“Tông Sư Ngũ phẩm!” Vương Đằng sờ cằm.
Thảo nào đối phương lại kèm theo một điều kiện, binh khí Tông Sư cấp Ngũ phẩm, hơn nữa còn là loại tương đối khó, 5 tỷ đồng Đại Càn chưa chắc đã rèn được.
Tông Sư là cấp bậc phân chia của giới luyện tạo. Trên thực tế, vũ khí các Tông Sư tam phẩm trở xuống tạo ra, thuộc cấp Vũ Trụ nên thường được gọi là binh khí cấp Vũ Trụ. Binh khí từ Tứ phẩm đến Lục phẩm, được người thuộc cấp Vực Chủ sử dụng, nên gọi đó là binh khí cấp Vực Chủ. Binh khí Thất phẩm đến Cửu phẩm là binh khí do người thuộc cấp Giới Chủ sử dụng, ta lại gọi đó là binh khí cấp Giới Chủ.
Tuy nhiên điều đó cũng chứng minh cấp Tông Sư kiếm lời rất nhiều, rèn một lần là kiếm hàng chục hàng trăm tỷ, chậc… sướng quá đi mất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận