Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 454: Nam tước vinh dự.

Bên trên có hai chữ hắn không biết.
“Đây là chữ viết thông dụng của loài Hắc Ám cao cấp.” Đàm Đài Tuyền nói.
“Nó viết cái gì?” Vương Đằng hỏi.
“Ma Khuyết! Có lẽ đây là tên của binh khí này.” Đàm Đài Tuyền nhìn lướt qua nói.
“Ma Khuyết!” Tinh quang chợt lóe trong mắt Vương Đằng, hắn cười nói với Dương Vương: “Dương Vương hào phóng, binh khí này, ta từ chối thì bất kính.”
“Vốn nên là của ngươi.” Dương Vương cười nói.
Tuy rằng rất thèm binh khí này, nhưng hắn đường đường là cường giả cấp Chiến Tướng, lại là vương thất đế quốc, vẫn không đến mức tham ô vật của người khác.
Huống chi, hắn cực kỳ xem trọng Vương Đằng, trả lại chiến lợi phẩm này cho hắn, xem như kết một mối thiện duyên.
Nói là chiến lợi phẩm, thật ra nếu Dương Vương không giao nó cho Vương Đằng, Vương Đằng cũng sẽ không biết được, toàn bộ việc này chỉ xem nhân phẩm của đối phương.
Người như Dương Vương này đi chính đạo đường hoàng, có thể thấy phần nào trong yến tiệc.
Nhưng hắn giao Ma Khuyết cho Vương Đằng, coi như là một loại ý tốt, Vương Đằng sẽ không ngốc đến mức từ chối….
“Đúng rồi, còn có một chuyện.” Dương Vương lại mở miệng nói.
Vương Đằng thu hồi Ma Khuyết, nghi hoặc nhìn về phía đối phương.
“Xét thấy lần này ngươi trợ giúp Dương thành, sau khi thương lượng, phía chúng ta quyết định trao tặng tước vị Nam tước vinh dự cho ngươi.” Dương Vương nói ra lời kinh người.
Đàm Đài Tuyền và Tiếu Nam Phong lại kinh ngạc.
Tước vị Nam tước!
Quyết định này của dị giới, không thể nghi ngờ là chính diện thừa nhận thân phận của Vương Đằng.
Phải biết rằng, từ khi vết nứt không gian xuất hiện đến nay, chưa bao giờ có người Địa tinh nào lấy được tước vị của dị giới. Đây là một danh hiệu có ý nghĩa cực lớn đối với Địa tinh.
Hai người không khỏi nhìn nhau, đều thấy được rất nhiều thứ trong mắt đối phương.
Đây xem như là một tín hiệu mà dị giới gửi đi sao?
Trong nháy mắt, hai người suy nghĩ rất nhiều, nhưng vẫn chưa cho ra kết luận gì. Việc này cần báo cáo lên cấp trên, để những người chuyên môn phụ trách ngoại giao hai giới đi đau đầu đi.
“Nam Tước vinh dự.” Vương Đằng không nghĩ nhiều như vậy, không can thiệp vào những công việc không thuộc vị trí của mình. Hắn chỉ là một sinh viên, nhiều nhất là lấy một quân hàm, nhưng ngoài dễ nghe một chút, chẳng có tác dụng cái lông gì. Những việc này, hắn căn bản không nên lo lắng. Chuyện hắn nên lo lắng chính là tước vị Nam Tước vinh dự này có lợi ích gì đối với hắn, mà lúc này hắn chỉ có chút kinh ngạc mà thôi.
Suy cho cùng, không cần nghĩ cũng biết tước vị gì đó chắc chắn sẽ không dễ dàng trao tặng cho người khác. Hắn cảm thấy dường như mình không làm gì cả, sao bên phía dị giới lại trao tặng tước vị cho mình?
“Tước vị Vinh dự là không đất phong, không có quan chức, chỉ có một danh hiệu.” Dương Vương cười giải thích.
“Chỉ là danh hiệu sao? Vậy…. Có lợi ích gì?” Vương Đằng nghi hoặc nói.
Hắn hơi thất vọng, còn tưởng rằng dị giới sẽ phong cho hắn lãnh địa nhỏ gì đó, để hắn trải qua cuộc sống địa chủ giàu có của dị giới cũng không tệ.
“Tác dụng vẫn rất nhiều, ví dụ như sở hữu danh hiệu này, ngày sau ngươi đến thành phố nào, người nơi đó sẽ không đến nỗi xem ngươi là người ngoài, còn có thể xem ngươi như thượng khách. Rất nhiều người Địa tinh khác như các ngươi không phải đều buôn bán ở chỗ chúng ta sao, nếu ngươi có chí hướng, có thể hưởng rất nhiều ưu đãi….” Dương Vương kiên nhẫn giải thích.
“Nghe ra hình như không tệ.” Vương Đằng nói thầm trong lòng, cười hì hì, nói: “Vậy thì cảm ơn nhé.”
“Ha ha ha, thằng nhóc này!” Dương Vương cười to, lấy ra một vật đưa cho Vương Đằng: “Đây là huy chương Nam Tước, chuyện gấp phải nhượng quyền, cứ lược bỏ lễ nghi phiền phức, ngươi cầm vật này, thì sau này chính là Nam Tước vinh dự đế quốc.”
“Có huy chương này là Nam tước sao?” Vương Đằng đánh giá huy chương này, mặt ngoài màu vàng kim, có hoa văn hình chim, ắt hẳn là đại biểu cho tước vị Nam Tước. Hắn hơi tò mò, nói: “Nếu bị người bên ngoài cướp lấy, chẳng phải cũng có thể giả mạo Nam Tước sao.”
“Nếu ai dám làm như vậy, thì thật sự không biết sống chết. Huy chương này có phương pháp phân biệt đặc thù, ngươi chỉ cần nhỏ máu lên mặt trên, sau này nó sẽ ràng buộc một – một với thân phận của ngươi. Không ai giả mạo được.” Dương Vương nói.
“Thuận tiện như vậy!” Vương Đằng làm theo, nhỏ một giọt máu lên mặt ngoài huy chương.
Một tia sáng màu vàng kim lóe lên, huy chương khôi phục như ban đầu, vết máu đã biến mất không thấy.
“Dị giới này động một chút là lấy máu, hơi phí máu.” Vương Đằng nói thầm một câu trong lòng, mặt mang ý cười thu huy chương vào trong nhẫn không gian.
Tiếu Nam Phong nhìn cũng hơi ghen tị, thần binh Ma Khuyết, sau đó lại là Nam Tước vinh dự, mặc dù hắn không coi trọng mấy thứ này.
Vương Đằng có tài đức, có khả năng gì, lại được người dị giới công nhận, cho tặng như vậy.
Đàm Đài Tuyền cũng cực kỳ vui vẻ. Đồ đệ cố gắng ra sức, giáo viên như nàng cũng tự hào.
Sau đó, Vương Đằng và đám người Đàm Đài Tuyền tạm biệt, rời khỏi Dương Vương phủ.
Dương Vương và Thân Đồ Hùng tiễn bọn họ đến cửa.
Thân Đồ Hùng hỏi: “Lần này sao phía trên nỡ lấy ra tước vị trao tặng cho người Địa tinh? Hơn nữa còn là một người trẻ tuổi không có thân phận, địa vị gì.”
“Ngươi sai rồi, hắn không phải không có bất cứ thân phận gì.” Dương Vương cười ý vị sâu xa, nói.
“Ồ, ta muốn nghe chi tiết hơn.” Thân Đồ Hùng nói.
“Đầu tiên, hắn là đồ đệ của quân chủ Hắc tước, sau đó lại là đệ tử của Goring. Thân phận như vậy, trước kia chưa bao giờ có, thứ hai vừa hay hắn trợ giúp Dương thành vượt qua cửa ải khó khăn lần này, lý do hợp lý. Thứ ba, thân phận khác của hắn cũng không nhạy cảm, ba điều này không thể thiếu một thứ nào.” Dương Vương nói.
Ánh mắt Thân Đồ Hùng lấp lóe, sau một lúc lâu, hắn nói: “Đế quốc muốn dùng cơ hội này, để chúng ta và Địa tinh càng tiến gần thêm một bước.”
“Không sai, tình thế đã tới bước này, hợp tác cùng có lợi, không có đường lui.” Dương Vương nói với ánh mắt sâu thẳm.
....
Vương Đằng cũng không biết cuộc nói chuyện của hai người. Cuối cùng thế giới sẽ đi đến đâu, không tới lượt hắn quan tâm những chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận