Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1002: Thể sinh mệnh ngoài hành tinh thức tỉnh. (2)

Dù sao cũng là phân thân của hắn, không thể san sẻ giúp bổn tôn chút sao!
Nhìn hắn bị làm khó như vậy, cứ ở đó vui sướng khi người gặp họa thật sự tốt ư?
Vương Đằng lắc đầu, cất bước đi vào trong phi thuyền vũ trụ.
Lần này tiến vào hoàn toàn không giống với lần trước, tâm tính hoàn toàn chuyển biến, lần trước là lén lút, mà lần này lại nghênh ngang, không cần lo lắng bị người phát hiện.
Vương Đằng thông qua sảnh lớn ban đầu đi thẳng đến căn phòng đặt thể sinh mệnh ngoài hành tinh kia.
Những thể sinh mệnh ngoài hành tinh này được lưu giữ trong khoang ngủ đông, đều không tử vong hoàn toàn, nhưng mà khí tức sinh mệnh thật sự mỏng manh.
Chuyện này không thể gạt được Vương Đằng có ‘Đôi mắt Nguyên Chất’, lúc đó hắn không miệt mài theo đuổi, chỉ bởi vì tình huống không cho phép mà thôi.
Vương Đằng nhanh chóng đi đến gian phòng kia, rồi sau đó lập tức mở cửa đi vào.
Vài thể sinh mệnh ngoài hành tinh còn đang trong hôn mê, không hề có động tĩnh gì.
Vương Đằng đi đến trước khoang ngủ đông, nhíu mày suy nghĩ, hắn thật sự chưa nghĩ ra nên xử lý những thể sinh mệnh ngoài hành tinh này thế nào.
Thông qua thủy tinh trong suốt của khoang ngủ đông, hắn có thể nhìn thấy được thể sinh mệnh ngoài hành tinh ở bên trong đều đang bị giam cầm, bị trói buộc chặt chẽ dưới đáy khoang ngủ đông, không thể động đậy.
Với trình độ phù văn của Vương Đằng, hắn đương nhiên nhìn ra được phù văn bên trên vật giam cầm này chuyên dùng để giam cầm nguyên lực, tuy rằng không giống với những phù văn giam cầm mà hắn từng gặp, nhưng cao thâm hơn.
Điều này cũng là chỗ khiến hắn khá yên tâm.
Nếu không ai biết những thể sinh mệnh ngoài hành tinh này có đột nhiên thức tỉnh, rồi chạy ra hay không.
Vương Đằng không hề có hiểu biết gì về chúng, nếu mặc kệ cho chúng thức tỉnh chạy loạn, ai biết sẽ xảy ra nhiễu loạn gì.
Sau đó, Vương Đằng lại lượn vòng hai lần, xác định không có gì khác thường, đã quyết định đi đến chỗ khác nhìn xem sao, có lẽ biết rõ ràng trình tự vận hành của phi thuyền này, hắn có thể từ trong đó biết được một ít tin tức về thể sinh mệnh ngoài hành tinh cũng chưa biết chừng.
Nhưng ngay khi Vương Đằng sắp ra khỏi phòng, sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi, quay phắt người lại, gương mặt lộ vẻ cảnh giác.
Vừa rồi có một giọng nói nghe hơi cổ quái đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
“Người trẻ tuổi!”
Tuy rằng giọng nói của đối phương kỳ quái, nhưng vẫn là ngôn ngữ nước Hạ chính tông, cho nên hắn nghe hiểu được.
Cho dù vậy, toàn thân Vương Đằng vẫn căng thẳng, nơi này ngoài hắn là một người nước Hạ ra cũng chỉ có vài thể sinh mệnh ngoài hành tinh rơi vào giấc ngủ say.
Mà đây là trong mảnh nhỏ không gian của hắn, không có khả năng tồn tại sinh mệnh khác.
Cho nên… mới vừa rồi chẳng lẽ là những thể sinh mệnh ngoài hành tinh đó đang nói chuyện với hắn??
Ánh mắt Vương Đằng trở nên nghiêm nghị, hắn nhìn về phía mấy khoang ngủ đông kia, nếu thật sự là chúng nó thức tỉnh, thì phiền toái rồi.
Nhưng ánh mắt hắn quét qua, lại không nhìn thấy bất cứ một sinh mệnh ngoài hành tinh nào mở to mắt, giống như vẫn còn đang trong ngủ say.
Ánh mắt Vương Đằng lạnh lùng, mở ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ ra, thức tỉnh hay ngủ say vừa nhìn đã biết.
Ngay sau đó, hắn đã khóa chặt một thể sinh mệnh ngoài hành tinh.
Quả nhiên có một tên thức tỉnh!
Sau khi đạt được ‘Đôi mắt Nguyên Chất’, Vương Đằng đã thử không ít lần, trong đó bao gồm sự khác nhau giữa trạng thái linh hồn và trạng thái thân thể của người ngủ say và người thức tỉnh.
Nếu bình thường, trong lúc ngủ say, tế bào thân thể của một thể sinh mệnh, thậm chí thể linh hồn đều sẽ rơi vào trạng thái yên lặng, còn nếu thức tỉnh, ngược lại tương đối “Sinh động”, hai trường hợp có khác biệt rất lớn.
Khác nhau như vậy, ngoài mặt đương nhiên không nhìn ra được, nhưng về cấp bậc vi mô lại một mực hiểu rõ!
Vương Đằng không khỏi cười lạnh trong lòng, đã tỉnh rồi nhưng lại dùng phương thức nàytrao đổi với hắn, xem ra trạng thái của đối phương thật sự không tốt, cho nên mới giả vờ cao thâm, chuẩn bị lừa gạt hắn.
Vương Đằng là ai, hắn được gọi là ông vua lừa đảo!
Không bị hắn lừa đã xem như không tệ, còn có người định lừa hắn, thật sự giỡn chơi.
Vương Đằng tương kế tựu kế, giả vờ như rất hoảng hốt, nói: “Ai, ai đang nói chuyện? đi ra!”
Vua màn ảnh Oscar… lên sóng!
“Đừng khẩn trương, người trẻ tuổi!” Giọng nói kia lại vang lên.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Đi ra cho ta, nếu ngươi không đi ra, ta sẽ đi.” Vương Đằng giả vờ khẩn trương sắp chết, giống như chuẩn bị bỏ chạy bất cứ lúc nào.
“…” Thể sinh mệnh ngoài hành tinh thật sự hết chỗ nói rồi, thằng nhãi này sợ chết đến mức độ nào, lại sợ thành như vậy.
“Ta đang ở trước mặt ngươi, ta không có ác ý.” Nó đành phải nói thẳng vào vấn đề, sợ lại giả thần giả quỷ tiếp sẽ trực tiếp dọa người ta chạy.
“Trước mặt ta?” Ánh mắt của Vương Đằng rơi lên trên khoang ngủ đông, kinh hãi nói: “Ngươi là người ngoài hành tinh à?”
“Chuẩn xác mà nói, chúng ta là người của hành tinh Prota!” Giọng nói kia nói.
“Người của hành tinh Prota!” Vương Đằng lặp lại, lắp bắp hỏi: “Ngươi, ngươi muốn làm gì?”
“Yên tâm, người hành tinh Prota chúng ta là chủng tộc yêu thích hòa bình, ta sẽ không làm gì ngươi cả, chỉ muốn tâm sự với ngươi, hy vọng có thể đạt thành hợp tác, giống như chúng ta hợp tác với con người kia trước đó.” Giọng nói kia chậm rãi nói.
“Hợp tác?”
Trong lòng Vương Đằng hơi sửng sốt, thực sự ngoài ý muốn.
Thể sinh mệnh ngoài hành tinh tự xưng là người hành tinh Prota lại muốn hợp tác với hắn?
Không đúng, chúng nó chỉ muốn lừa hắn mà thôi.
Không phải tộc của ta, ắt nghĩ khác trong lòng!
Người hành tinh Prota này tuyệt đối không có lòng tốt gì.
Vương Đằng cũng không ngốc, lập tức đoán được mục đích của đối phương không thuần khiết.
Nhưng điều hắn không ngờ tới là, Giáo hoàng của Chân Lý giáo lại đã hợp tác với những người hành tinh Prota rồi.
Rốt cuộc hắn lấy đâu ra tự tin đi hợp tác với mấy người ngoài hành tinh này, chẳng lẽ không sợ bị đối phương cắn trả sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận