Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 669: Kết thúc!

Tiếng nổ vang vọng khắp đất trời, hai cột ánh sáng giằng co, thoáng chốc ngưng trệ trên không trung.
Thời gian và không gian gần như ngừng trôi vào giờ phút này!
Grào!
Hắc Yểm Ma Quân gầm lên, nguyên lực Hắc Ám nồng đậm trong cơ thể liên tục bùng nổ, cột sáng màu đen sáng chói lọi, đè cột sáng sấm sét xuống.
Vương Đằng biến sắc, lôi quang trên người phun trào, dẫn năng lượng lôi đình của đất trời mà đánh xuống.
Cuối cùng, nó hóa thành nguồn sức mạnh cho bốn con cự thú Lôi Đình.
Ầm ầm!
Sấm sét nổ vang, bốn con cự thú lôi đình ngửa mặt lên trời gào thét, lôi quang màu tím trong miệng bỗng nhiên càng thêm mãnh liệt và uy lực.
Lực lôi đình rót vào theo tia sét, cột sáng lôi đình đột nhiên bành trướng, tung đòn phản công vào cột sáng màu đen phía đối diện.
Ầm!
Trong phút chốc, cột sáng màu tím chiếm ưu thế, áp chế mạnh mẽ cột sáng màu đen xuống.
Tất cả mọi người rất vui mừng, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào cột sáng, thậm chí còn hò hét trong lòng, hận không thể đích thân kết thúc và giúp cột sáng màu tím hoàn toàn xoá sạch cột sáng màu đen.
Nhưng nguyên lực hệ Lôi cực kỳ hiếm có, mọi người ở đây, căn bản không ai có được nó cả.
Huống chi đối mặt với sức mạnh đáng sợ như vậy, đến cả một cường giả cấp Chiến Tướng cũng không thể giúp được gì nhiều.
Hấp tấp nhúng tay, không chừng sẽ bị cột sáng kinh khủng kia đánh chết!
Trên khối thịt khổng lồ phía dưới, vô số gương mặt lộ vẻ đau đớn. Hốc mắt, khóe miệng, mũi … Tất cả đều tràn ra dòng máu màu đỏ thẫm khiến người ta sợ hãi.
Grào!
Nó điên cuồng hét lên, vẻ lạnh lùng và điên cuồng lóe lên trong con ngươi màu đỏ ngòm, huy động hết nguyên lực Hắc Ám trong cơ thể.
Cột sáng màu đen bị đẩy lên lần nữa …
Trái tim của mọi người lại bị nhấc lên, giống như một chiếc tàu lượn, lúc lên lúc xuống, suýt thì chỉnh họ thành người bệnh đau tim.
Uỳnh!
Bỗng nhiên, hai cột ánh sáng rốt cuộc va chạm lần nữa, bùng phát một đợt sóng xung kích đáng sợ.
Két ~ răng rắc!
Từng âm thanh vỡ giòn phát ra.
Đàm người Goring bỗng nhiên biến sắc, nhìn về phía cột thu lôi dưới chỗ ngồi của họ, bên trên lại xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Đến cả cột thu lôi vô cùng cứng cáp cũng không thể chống đỡ được sức công phá của sóng xung kích!!
Những vết nứt đó tiếp tục lan rộng, lập tức bao phủ toàn bộ cột thu lôi.
Bùm bùm bùm…
Khoảnh khắc tiếp theo, các cột thu lôi lần lượt nổ tung, buộc họ phải bỏ cuộc và rút lui khỏi đại trận.
Vạn Lôi Tịch Diệt trận đã sụp đổ, trong phạm vi của đại trận, sức mạnh của lôi đình vô cùng cuồng bạo, hoàn toàn không thể kiểm soát được..
Các phù văn đại sư trông rất hoảng sợ, liên tục lùi về phía sau, họ không thể đến gần dù chỉ một chút.
“Tại sao có thể như vậy được?” Đại sư Kaier sợ hãi nói.
“Lực công kích quá kinh khủng, đến cả đại trận cũng không chống đỡ nổi!” Goring lộ vẻ bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Đằng trong đại trận, sắc mặt có vẻ lo lắng.
Đấm người đại sư Kaier cũng nhanh chóng nhìn lại, sắc mặt hơi thay đổi, đáy lòng bỗng thấy lo lắng và sốt ruột.
Lúc này, Vương Đằng máu me đầm đìa, càng ngày càng nhiều vết thương xuất hiện trên người hắn.
Đến cả khuôn mặt của hắn cũng không ngoại lệ, từng vết rách nứt ra, gương mặt, vầng trán… máu chảy từ mũi xuống miệng hắn.
“Mẹ nó, mặt sắp bị hủy rồi, ôi khuôn mặt anh tuấn của ông đây!”
“Chết tiệt, tại sao con quái vật này vẫn chưa chết? Nếu nó còn không chết, lão tử chắc tiêu đời mất!”
Vương Đằng kêu rên trong lòng. Hắn cảm thấy mình không thể chịu được nữa, thân thể suy sụp, xương cốt cả người run rẩy khiến cho sắc mặt khó coi vô cùng.
Đúng rồi, bong bóng thuộc tính, hắn cần thêm nhiều bong bóng thuộc tính!
Đối với hắn lúc này, bất kể là thuộc tính tinh thần hay thuộc tính nguyên lực đều là cọng rơm cứu mạng!
Niệm lực tinh thần của Vương Đằng đã dồn toàn bộ vào bên trong đại trận, nhưng lúc này hắn phải phân ra một chút, rà soát chiến trường bên dưới, nhặt tất cả bong bóng thuộc tính xung quanh.
‘Tinh thần x23’
‘Nguyên lực Hắc Ám x30’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x10’
‘Nguyên lực hệ Thủy x15’
...
Tất cả bong bóng thuộc tính trên chiến trường nhanh chóng được hắn nhặt xong, hòa tan vào thân thể như ăn tươi nuốt sống.
Các bong bóng thuộc tính đại diện cho đủ loại lực lượng lập tức có tác dụng.
Vương Đằng cảm thấy từng ý niệm lạnh như băng như đang xẹt qua thân thể của mình, thuộc tính tinh thần đang lấp đầy thức hải dần cạn kiệt của hắn. Nguyên lực các hệ lưu chuyển khắp tứ chi bát hài, bồi dưỡng cơ thể hắn, vết thương cũng đã lành lại ở một mức độ nhất định.
Mặc dù mức độ chữa lành này chỉ là hạt cát trong sa mạc đối với thương tích trên người của hắn, nhưng dù sao cũng có hiệu quả, giữ cho tình trạng của hắn không còn chuyển biến xấu.
Vương Đằng liếc nhìn Hắc Yểm Ma Quân rồi lấy ra một lượng lớn đan dược chữa thương từ trong nhẫn không gian, đổ hết vào miệng như thể không tiếc tiền.
Những viên đan dược này đều do đích thân hắn luyện chế, đồng thời hắn còn giữ lại nhóm tốt nhất, cuối cùng có ích vào lúc này.
Đan dược tan ra trong miệng, hóa thành từng dòng nước ấm áp lan tỏa trong cơ thể hắn, tu bổ thân thể hắn…
Vương Đằng cảm giác mình vừa giữ được cái mạng nhỏ một lần nữa, nhìn về phía Hắc Yểm Ma Quân, cười đắc ý: “Đến đây, xem ai chết trước!”
Đồng tử của Hắc Yểm Ma Quân co rụt lại, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi, tên nhân loại này lại như hồi quang phản chiếu, dần dần khôi phục.
Chuyện này sao có thể!
Làm thế quái nào mà hắn làm được vậy?
Ngay cả sau khi ăn đan dược, chúng cũng không thể phát huy tác dụng lập tức với vết thương nghiêm trọng như vậy được!
Nó nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được.
Lúc này, cả hai bên đều đã nỏ mạnh hết đà, ai trụ đến cuối thì sẽ là người chiến thắng sau cùng.
Sự hồi phục đột ngột của Vương Đằng khiến cho Hắc Yểm Ma Quân có dự cảm chẳng lành. Nó không chần chừ nữa, bùng nổ hết nguyên lực Hắc Ám trong cơ thể.
Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại. Lúc này hắn cũng đã cảm giác được đại trận sụp đổ, lực lôi đình trong đại trận hoàn toàn mất khống chế, trở nên cực kỳ cuồng bạo.
Đến cả bốn con cự thú Lôi Đình do hắn ngưng tụ cũng có dấu hiệu mất kiểm soát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận