Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1126: Nguyên Từ chi tâm…Mở!

“Biến lớn sao, ai mà không biết!”
Đột nhiên, Vương Đằng đánh một quyền vào đỉnh núi phía xa.
Một tia chớp vàng bay thẳng qua.
Ầm ầm!
Nguyên lực khổng lồ đánh vào phía trên ngọn núi to lớn đó thành từng đợt, khiến nó lập tức hóa thành vô số đá vụn bay đầy trời.
“Thằng nhóc này muốn làm gì?” Ô Cốt Ma Quân nghĩ không ra.
Vương Đằng không tấn công nó, trái lại, còn đi công kích một ngọn núi.
Không biết ngọn núi kia rất vô tội sao!
Không chỉ nó, các Ma Quân của loài Hắc Ám khác, Augus và cả các võ giả ngoài hành tinh đều không nghĩ ra, thật sự không hiểu Vương Đằng muốn làm gì.
Gương mặt Vương Đằng không thay đổi, quát lạnh một tiếng trong lòng.
“Nguyên Từ chi tâm… Mở!”
Hắn mở ra thiên phú ‘Nguyên Từ chi tâm’ trong nháy mắt.
Trong chốc lát, thân thể Vương Đằng như hóa thành một cái nam châm, sinh ra từ trường khổng lồ, vô số đá vụn vọt tới hắn.
Ầm ầm!
Vô số đá vụn bọc quanh thân Vương Đằng tạo thành một quả cầu nham thạch khổng lồ.
Quả cầu kia không ngừng lớn mạnh, trong chốc lát, quả cầu nhỏ như một thiên thạch tí hon, nhanh chóng biến lớn đến mức khiến Ô Cốt Ma Quân cũng cảm thấy áp lực.
“Thằng nhóc này…” Ô Cốt Ma Quân chăm chú nhìn quả cầu đá khổng lồ kia, giọng nói như nặn ra từ trong kẽ răng, có thể nhìn ra được, lúc này nội tâm nó đã không còn bình tĩnh.
Đúng lúc này, quả cầu khổng lồ kia bất chợt biến hóa.
Ầm ầm!
Một đôi tay và đôi chân nham thạch to lớn bỗng chốc nhô ra.
Ầm!
Tiếp đến là một cái đầu nham thạch khổng lồ.
Cái đầu kia tròn vo, trên đó có hai cái lỗ trống rỗng, đột nhiên, hai tia sáng màu vàng sáng rực lên từ trong đó.
Một luồng khí tức cường hãn tỏa ra khắp nơi từ trong đó.
Người khổng lồ nham thạch, lên sân!
Vẻ mặt từng Ma Quân loài Hắc Ám khẽ biến, hiển nhiên là bị người khổng lồ nham thạch làm cho kinh hãi.
Sắc mặt của Augus, Catu, và cả những người ngoài hành tinh đều chấn động, nhìn chằm chằm người khổng lồ nham thạch kia.
Thể chất thiên phú đặc thù!!!
Bọn họ lập tức nhìn ra chút mánh khóe.
Nhưng kể từ đó, bọn họ càng thêm âm thầm kinh ngạc.
Thiên phú của thổ dân Địa Tinh này quả thật không tầm thường!
Thế mà còn có thể chất thiên phú mạnh mẽ như thế.
Ánh mắt Biello hơi lay động, nhìn thân thể Vương Đằng hóa thành người khổng lồ nham thạch, kinh ngạc trong lòng không ít hơn những người khác chút nào.
Ầm ầm!
Lúc này, người khổng lồ nham thạch kia nhảy xuống từ trên bầu trời, đứng trước Ô Cốt Ma Quân.
Mặt đất chấn động kịch liệt, bụi đất bay tứ tung.
Người khổng lồ nham thạch đứng trước mặt người khổng lồ xương khô, còn cao hơn nó mấy cái đầu.
“...” Ô Cốt Ma Quân.
“Tới nào, tới nào, chúng ta cùng so tài một chút.” Giọng nói Vương Đằng từ trong truyền ra người khổng lồ nham thạch, hắn điều khiển người khổng lồ nham thạch nâng cánh tay to lớn lên, khoe cơ bắp trước mặt Ô Cốt Ma Quân.
“...” Ô Cốt Ma Quân nhìn xuống khuỷu tay mình một lát, đột nhiên có xúc động muốn khóc.
Tại sao nó lại có cảm giác mình như một thằng lùn sắp bị một gã cơ bắp bắt nạt?
Có chỗ nào đó sai sai phải không?
“Chết đi cho ta!”
Vương Đằng không cho nó thời gian do dự, đột nhiên gầm lên một tiếng, vung mạnh cánh tay nham thạch về phía Ô Cốt Ma Quân, một tiếng ầm dữ dội vang lên.
Một cảnh này có thể gọi là hùng vĩ!
Mọi hành động của người khổng lồ đều sẽ phát ra động tĩnh lớn, chưa kể đến việc công kích dữ dội như vậy, động tĩnh còn kinh khủng nhường nào.
Nắm đấm nham thạch khổng lồ xẹt qua trên không trung, không khí bị ma sát phát ra tiếng nổ đùng, từng tầng từng tầng khí trắng cuộn lên.
Là áo nghĩa Lực!!!
Đột nhiên, ngay khi cự quyền xẹt qua giữa không trung, một ánh vàng sáng lên từ bên trong nó, tạo thành ảo ảnh của một thanh kiếm vàng khổng lồ.
Kim Diệu Chấn Sát kiếm ý mười thành!!!
Biểu cảm của Ô Cốt Ma Quân trở nên nghiêm trọng, xương cốt màu đen của nó dường như đang tan chảy, nhanh chóng ngưng tụ thành một tấm khiên bằng xương khổng lồ trước mặt nó.
Ầm ầm!
Cánh tay nham thạch khổng lồ cầm thanh kiếm vàng mờ ảo, đánh lên trên tấm khiên bằng xương đó, phát ra tiếng vang nặng nề kinh thiên động địa.
Răng rắc!
Một loạt tiếng động vỡ vụn vang lên.
Ngay sau đó, thanh kiếm khổng lồ trực tiếp đâm xuyên tấm khiên bằng xương đó, đâm thẳng tới mặt Ô Cốt Ma Quân.
Ô Cốt Ma Quân thầm hoảng hốt, không kịp tránh, vội vàng nghiêng đầu sang một bên.
Ầm!
Lực đâm của thanh kiếm không hề suy giảm, đánh mạnh vào hốc mắt phải của Ô Cốt Ma Quân.
Bộ xương cốt cứng rắn kia phát ra một tiếng ầm, nổ tung, quỷ hỏa màu xanh vì chịu đả kích kinh khủng, lập tức bị dập tắt.
“A!”
Ô Cốt Ma Quân phát ra một tiếng rống thê lương.
Thân thể to lớn của nó lảo đảo lùi lại, đầu lâu chỉ còn lại một nửa, quỷ hoả màu xanh trong hốc mắt trái bập bùng kịch liệt, như muốn bộc lộ nó đang cực kì đau đớn.
Yên tĩnh!
Bốn phía lập tức trở nên tĩnh mịch.
Các Ma Quân của loài Hắc Ám, thiên kiêu võ giả ngoài hành tinh, ai nấy đều là tồn tại cực kì mạnh mẽ, vậy mà lúc này lại ngơ ngác nhìn tình hình trên chiến trường.
Mặc dù bọn họ không phải chưa từng nhìn thấy công kích mạnh mẽ như vậy, nhưng được chứng kiến hình ảnh uy lực bậc này thì rất hiếm.
Thật sự…quá mạnh mẽ rồi!
Vương Đằng trông cũng không cường tráng, vậy mà sức mạnh lại thực sự kinh khủng tới vậy!
Rất nhiều võ giả thiên kiêu ngoài hành tinh đều nhìn Vương Đằng với ánh mắt hơi kiêng kỵ, một nắm đấm lớn như vậy, chỉ với một quyền đánh tới, bọn họ cũng không chịu đựng nổi!
Khóe mắt của không ít Ma Quân loài Hắc Ám hơi co giật, có chút đồng tình với tên Ô Cốt Ma Quân kia.
Một quyền kia, hẳn là…rất đau.
Nhưng mà, xương cốt có biết đau không?
À, có vẻ rất đau đớn, nếu không thì tại sao trông nó lại thê thảm như vậy?
Đáy lòng các Ma Quân của loài Hắc Ám đều cảm thấy kì lạ mà suy tư.
“Ha ha ha, một đấm này đánh thật sảng khoái!” Thiên kiêu của tinh hệ Huyết Nguyệt, Catu cười to, như thể bị Vương Đằng khơi dậy lòng nhiệt huyết, huyết quang toàn thân bộc phát, phóng tới đối chiến với Ma Quân của Dương Đầu Ma tộc tên Dương Đầu Ma tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận