Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 968: Tên này là kẻ tham tiền chứ!

“Có chuyện gì vậy? Bình thường không phải con Sa Thiết Hắc Tích này đều giả chết à, vì sao hôm nay lại có thể chủ động tỉnh lại??”
“Đúng vậy, thật kỳ quái!”
“Sa Thiết Hắc Tích này là một tinh thú mạnh mẽ cấp Chuẩn Lãnh Chúa, trí tuệ không thấp, có phải có vấn đề gì không?”
“Khó nói, chẳng lẽ do cái lồng xảy ra vấn đề.”
“Nhanh lên, nhanh đi kiểm tra.”

Những nhân viên làm việc kia lập tức luống cuống một phen, toàn bộ bỏ lại tinh thú đang phẫu thuật trên bàn mổ, cả đám vừa thao tác dụng cụ bốn phía, vừa kiểm tra cái lồng.
Kết quả phát hiện dường như chỉ là một phen sợ bóng sợ gió!
Không có chuyện gì cả!
Từ đầu đến cuối con Sa Thiết Hắc Tích kia không mở to mắt nữa, mặc kệ nhân viên làm việc lộn xộn ở bên ngoài, nó đều không chịu để ý đến bọn họ.
“Nó không phải chỉ… đói bụng chứ!” Có người nhìn thấy một cảnh này, không khỏi mở miệng nói.
“…”
Mọi người lập tức rơi vào sự yên tĩnh.
Bọn họ đột nhiên cảm thấy hình như mình hơi ngốc, cả đám bị một con tinh thú giam trong lồng dọa sợ.
Nhưng Saten Rekka ở bên cạnh Vương Đằng lại không cảm thấy vậy, nàng nhìn thấy rõ ràng, ánh mắt của con Sa Thiết Hắc Tích kia nhìn về chỗ bọn họ.
Mới vừa rồi nàng sợ đến mức trái tim nhảy lên đến tận cổ họng, cho rằng mình bị phát hiện.
Nhưng sau đó lại phát hiện dường như không phải thế.
Con Sa Thiết Hắc Tích kia vẫn chưa hề phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ, nó chỉ dường như cảm thấy điều gì đó.
Saten Rekka tin tưởng mình chắc chắn không có gì đáng để cho con Sa Thiết Hắc Tích kia chú ý đến, như vậy vấn đề chỉ có khả năng xuất hiện ở trên người Vương Đằng bên cạnh nàng.
Tên này…
Ở chung càng lâu, nàng càng phát hiện, đối phương thần bí vô cùng!
“Đi thôi.” Lúc này, giọng Vương Đằng vang lên bên tai nàng, kéo suy nghĩ của nàng quay về hiện thực.
Hai người tiếp tục tiến sâu vào, nhưng vẫn chưa phát hiện ra điều gì. Vài phòng thí nghiệm phía sau để đủ loại dụng cụ với chai lọ không đếm được, chỗ thì một vài tiêu bản sinh vật, chỗ lại là một ít loại thuốc.
Vương Đằng không chú ý nhiều lắm, lắc đầu, hơi tiếc nuối… không thể nhặt bong bóng thuộc tính rồi.
Sau đó hai người lui ra khỏi lối đi này.
“Lối đi thứ ba ở bên kia là nơi cất giữ bảo vật và linh dược của Chân Lý giáo.” Sau khi rời khỏi lối đi phòng thí nghiệm, Saten Rekka chủ động mở miệng nói.
“Đi, đi xem.” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, lập tức đi sang bên kia.
Bảo vật gì đó là thứ hắn thích nhất.
Số bảo vật vơ vét được từ thế giới Hắc Ám lần trước đã được xử lý thông qua tay của lãnh tụ Võ đạo, lại thêm đầu tư vào việc xây dựng Đông Hải, hiện giờ trên tay hắn trống không, không được bổ sung được cảm giác trống rỗng.
“…” Saten Rekka nhìn dáng vẻ kích động của hắn, lập tức sa mạc lời.
Tên này là kẻ tham tiền đi!
Nhất định vậy!
Nàng theo sát phía sau, sợ cách khá xa thì sẽ mất đi tác dụng ẩn nấp kia.
Nàng biết mình có thể ẩn nấp hoàn mỹ như thế hoàn toàn dựa vào sự trợ giúp của Vương Đằng, cho nên luôn luôn không dám cách quá xa.
Lối đi trước mắt này có nhiều thủ vệ bên ngoài hơn, hơn nữa, cũng có cả ở bên trong lối đi, thường cách một đoạn sẽ có hai đến ba thủ vệ canh gác.
Tình hình như thế khiến kể cả Vương Đằng đều không thể không cẩn thận, dù sao hắn còn phải đối phó với cấm chế phù văn, chuyện này hơi khó khăn.
Bởi vì khi giải trừ cấm chế phù văn, phù văn sẽ sáng rọi lên, trừ phi thủ pháp giải trừ cấm chế cực kỳ nhanh chóng, nhanh đến mức phù văn không kịp phản ứng, như vậy mới có thể giải trừ cấm chế trong im hơi lặng tiếng.
Lấy trình độ ‘Phương pháp giải phù Diêu thị’ hiện giờ của Vương Đằng tự nhiên không thể làm được điểm này, cho nên hắn lựa chọn thêm điểm.
Dù sao cầm gần năm ngàn điểm thuộc tính trắng từ bên chỗ phòng thí nghiệm kia, hiện giờ cho dù dùng hết cũng không sao, coi như không nhặt được là xong.
‘Phương pháp giải phù Diêu thị’: 1/5000 (đại thành)
Phương pháp giải phù này vốn chỉ ở cấp bậc tinh thông, Vương Đằng tiêu tốn hơn bốn ngàn điểm thuộc tính trắng, tăng thẳng lên đến đại thành.
Một khắc này, Vương Đằng cảm thấy trong đầu tràn ngập rất nhiều phương pháp phá giải phù văn, đồng thời trình độ nắm giữ của hắn cũng tăng lên cực lớn, hiện giờ nếu hắn thi triển ra thì tuyệt đối có tốc độ tay kinh người.
Saten Rekka thấy hắn đột nhiên dừng lại, giống như bị làm khó.
Đã nói mà, người này không phải kẻ toàn năng, nếu chuyện này còn không làm khó được hắn, vậy thật sự là gặp quỷ.
Vương Đằng gây áp lực quá lớn cho nàng, thần bí khó lường, khó có thể nắm giữ được. Nàng phát hiện mình vốn không nhìn thấu được hắn, mà lúc này phát hiện hắn không phải toàn năng, lại âm thầm thở nhẹ ra.
Nhưng ngay sau đó, nàng lại khẩn trương lên, hiện giờ hai người chính là châu chấu cột lên cùng một sợi dây, nếu Vương Đằng không vào được, nàng cũng chỉ có thể rời khỏi theo.
Nhưng nếu hắn định xông vào, vô cùng có khả năng bị phát hiện, thì nàng cũng sẽ bị dính vào nguy hiểm theo.
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi nhìn Vương Đằng, sắc mặt lập tức thay đổi.
Giờ phút này, Vương Đằng lại hành động, tiến lên phía trước.
Saten Rekka lập tức do dự chần chừ, không biết có nên đi theo sau không, toàn thân nàng đều căng thẳng, chỉ chờ Vương Đằng bị phát hiện, thì lập tức xoay người bỏ chạy.
Nhưng tình huống trong dự đoán chưa hề xuất hiện, khi đi ngang qua chỗ cách cấm chế phù văn tầm ba mét, hắn ra tay với tốc độ không thể tưởng tượng nồi, rồi sau đó thân thể cũng đi tới.
Cấm chế phù văn không hề có phản ứng gì!
Saten Rekka trừng mắt, cảm thấy hình như mình sinh ra ảo giác, không khỏi lại dụi mắt.
“Thất thần làm gì, còn không mau đuổi kịp.” Giọng nói bình thản của Vương Đằng chợt truyền vào trong tai nàng.
Saten Rekka tỉnh ngộ lại, vội vàng mang theo biểu cảm khó có thể tin đi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận