Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1133: Đại lục sụt lún. (2)

“Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1200”
“Tinh thần Hoàng cảnh x450”
“Ma Biến x25”
“Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x1350”
“Nguyên lực tinh thần hệ Thuỷ x2100”
“Nguyên lực tinh thần hệ Hoả x1600”
“Thuộc tính trắng x15600”
...
Vương Đằng vừa thu nhặt bong bóng thuộc tính, vừa nhíu mày nhìn về phía xung quanh.
Trải qua trận chiến này, e rằng cchâu lục Trung Hoàn này sẽ trở nên hoang tàn rồi!
May mà không phải phải châu lục lớn tụ tập đông dân cư khác, nếu không không biết bao nhiêu người phải chết.
Nhưng mà hàng loạt tinh thú gặp phải tai bay vạ gió, gánh chịu dư âm chiến tranh, tử vong không ít, đến mức Vương Đằng còn bất ngờ thu hoạch lượng lớn thuộc tính trắng.
Đây xem như được lợi từ trên trời rơi xuống rồi.
Phía khác, trận chiến giữa Augus và Ma Quân Huyết tộc đã đạt đến mức độ gay cấn. Ma Quân Huyết tộc kia cuối cùng vẫn không địch lại Augus, lúc này đã bị đánh đến mức bán sống bán chết, trên người xuất hiện nhiều lỗ máu, đang chảy máu xuống dưới, cực kì thê thảm.
Nó đập cánh bay lên trời cao, muốn thoát khỏi sự truy kích của Augus.
Nhưng Augus dường như đã thề phải giết một con loài Hắc Ám cấp bậc Ma Quân để chứng minh cho Vương Đằng thấy, vì thế ra tay hung mãnh cực kì, đuổi đến mức Ma Quân Huyết tộc chạy trốn khắp nơi.
“Cút ra cho ta!”
Ma Quân Huyết tộc quay đầu gầm thét, giữa cái miệng lớn đang há ra nhanh chóng ngưng tụ một quả cầu ánh sáng màu đen.
Ầm!
Giây tiếp theo, Ma Quân Huyết tộc khép miệng lại, quả cầu ánh sáng màu đen kia lập tức bay ra, hoá thành một luồng ánh sáng đen xông về phía Augus.
“Hừ!” Augus hừ lạnh một tiếng, tay cầm trường thương đâm ra.
Ầm đùng đùng!
Ánh thương màu vàng kinh va chạm với quả cầu ánh sáng mà đen, bùng nổ ra làn sóng nguyên lực khủng khiếp, quét ra bốn phía.
Nhưng làn sóng tấn công này lại thành công ngăn cản tốc độ của Augus đôi chút, Ma Quân Huyết tộc thầm mừng rỡ, bay về phía xa, muốn trốn thoát.
“Thiên kiêu đến từ vũ trụ quả nhiên không dễ đối phó như vậy, ai ai cũng là kẻ biến thái, nhưng lần sau ta nhất định phải đòi lại món nợ này.” Ma Quân Huyết tộc thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Nhưng giây tiếp theo, nó đột nhiên phát hiện mình… không bay lên nổi nữa!
“??”
Ma Quân Huyết tộc cúi đầu nhìn xuống, đồng tử lập tức co lại, sợ đến mức hồn bay phách tán.
Chỉ thấy một chân của nó không biết từ lúc nào đã bị tóm chặt lại!
Hơn nữa người tóm chặt nó bất ngờ chính là tên Vương Đằng mà hắn không muốn chọc đến nhất!!!
“Lúc nào vậy?” Mặt Ma Quân Huyết tộc ngập tràn vẻ sững sờ.
Một cánh tay nham thạch khổng lồ duỗi lên từ phía bên dưới, khoá chặt một cái chân của Ma Quân Huyết tộc.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Ma Quân Huyết tộc cảm thấy cái đầu tròn lông lốc của người khổng lồ nham thạch kia lộ ra một nụ cười trào phúng.
“Còn chưa đánh xong nữa, chạy cái gì chứ!” Lúc này, giọng nói nhàn nhạt của Vương Đằng truyền ra từ trong thân thể người khổng lồ nham thạch.
Ma Quân Huyết tộc không nói không rằng, miệng lại ngưng tụ một quả cầu ánh sáng màu đen, muốn đánh một chiêu lớn cho Vương Đằng.
Đáng tiếc Vương Đằng không cho hắn cơ hội, cánh tay nham thạch đột ngột ra sức, vung mạnh một cái.
Thân thể khổng lồ của Ma Quân Huyết tộc lập tức điền cuồng xoay mòng mòng như cái chong chóng, nó chỉ cảm thấy một trận trời đất xoay chuyển, quả cầu ánh sáng màu đen ngưng tụ trong miệng tan rã không theo tự chủ.
Ầm!
Vương Đằng tóm chân Ma Quân Huyết tộc, điên cuồng đập nó xuống mặt đất.
Tiếng vang cực lớn truyền ra, mặt đất đó dấy lên chấn động theo đó.
Cảnh tượng này quá kinh người, một con dơi khổng lồ bị một người khổng lồ nham thạch tóm lấy chân không ngừng đập mạnh lên trên đất.
Nghĩ thôi đã thấy rất đau rồi!
Đoành đoành đoành!
Tiếng động nặng nề không ngừng vang lên, thân thể Ma Quân Huyết tộc hết lần này đến lần khác bị đập xuống đất.
Nó trực tiếp bị đập đến sững sờ, thậm chí quên mất phát ra tiếng kêu thảm.
“Con dơi lớn thế này, ta vẫn chưa từng giết, hôm nay phải thử tay chút.” Giọng nói của Vương Đằng truyền ra từ trong thân thể người khổng lồ nham thạch.
“...” Ma Quân Huyết tộc bỗng nhiên giật mình một cái, cả người rùng mình ớn lạnh.
Vương Đằng còn không cho nó cơ hội phản kháng.
Lúc hắn đập Ma Quân Huyết tộc lên mặt đất lần nữa, một chân giẫm lên trên lưng nó, sau đó duỗi hai cánh tay nham thạch ra tóm lấy đôi cánh của Ma Quân Huyết tộc hung hăng xé.
Xoẹt!
Đôi cánh thịt vang lên một tiếng rồi gãy, máu tươi văng tung toé.
“Á!” Ma Quân Huyết tộc phát ra tiếng kêu thảm thiết, điên cuồng giãy giụa trên mặt đất.
Vương Đằng không nói một lời, cả thân thể nham thạch rơi lên trên lưng Ma Quân Huyết tộc trấn áp xuống, tám cánh tay điên cuồng đập xuống.
Ầm ầm ầm!
Một trận đánh đập, Ma Quân Huyết tộc cũng giống như Ma Quân Cự Ma tộc lúc trước, cả thân thể ầm một tiếng rồi nổ tung.
Lại một con Ma Quân loài Hắc Ám bị đánh nổ!
Vương Đằng khống chế thân thể nham thạch đứng dậy, vươn vai một cái.
“Vương! Đằng!”
Lúc này, giọng nói lạnh lùng của Augus đột nhiên truyền đến từ sau lưng hắn.
“Ai da, ngại quá, nhất thời ngứa tay không nhịn được.” Vương Đằng xoay người qua, bày dáng vẻ ‘ta không phải cố ý’, vô tội nhìn hắn.
“Ngươi!” Sắc mặt Augus tái xanh.
“Đừng kích động, đừng kích động, hay là ngươi đổi lại một Ma Quân loài Hắc Ám đi, dù sao còn nhiều mà, không thua gì con này.” Vương Đằng cười hi hi nói.
“...” Augus suýt nữa hộc máu.
Hắn mệt muốn chết, mới đánh Ma Quân Huyết tộc kia còn lại chút máu, kết quả Vương Đằng thì hay rồi, trực tiếp chặn ngang, đánh nổ Ma Quân Huyết tộc.
Mẹ ngươi muốn kiếm lợi ích cũng không phải kiếm như thế, quá vô sỉ rồi!
Augus nhìn thấy vẻ mặt gợi đòn của Vương Đằng, hận không thể xông lên liều mạng với hắn.
Nhưng ngay lúc này, một tiếng vang lớn đột nhiên truyền đến.
Ầm đùng đùng!
Mặt đất cũng xuất hiện chấn động kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận