Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1315: Ai không cho ngươi qua, ta không xong với người đó đâu!

“Nội dung sát hạch cấp Tông Sư rất đơn giản, chỉ cần có thể khắc ra ba đại trận cấp Tông Sư trong vòng năm giờ là được.”
“Đương nhiên, trận pháp phải do giám khảo đưa ra.”
Ngay khi Vương Đằng đang đánh giá phòng kiểm tra, Tông Sư Alfred mở miệng nói.
“Ta không thành vấn đề, mời ba vị giám khảo ra đề đi.” Vương Đằng trực tiếp gật đầu nói.
“Như vậy thì trận pháp đầu tiên sẽ do ta đưa ra.” Tông Sư Alfred nhìn hai vị Tông Sư khác, cười nói.
“Mời!” Hai vị Tông Sư khác gật đầu, cười ngồi quan sát ở một bên.
“Trận pháp ta đưa ra là Xích Nguyên Hồn Thiên Trận!” Bàn tay của Alfred vung lên, một bộ trận đồ vô cùng chân thật liền xuất hiện trước mặt Vương Đằng.
“Xích Nguyên Hồn Thiên Trận!” Từ trước đến giờ, Vương Đằng chưa từng thấy trận pháp này. Thế nhưng, nhìn thấy trận đồ là biết ngay nó không hề đơn giản, kết cấu của phù văn phía trên vô cùng phức tạp, vượt xa trận pháp bình thường.
Vương Đằng liếc Tông Sư Alfred.
Ông già này hơi âm hiểm à nha!
Vừa ra tay chính là loại trận pháp vô cùng khó và phức tạp.
Hai vị Tông Sư khác liếc nhau, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười.
Rõ ràng là Tông Sư Alfred vì muốn tránh hiềm nghi.
Nhưng ngược lại, Vương Đằng không hề sợ, nhìn kỹ trận pháp vài lần, là có thể bắt đầu động thủ.
Trước mặt hắn là ba tấm kim loại lớn, mỗi một tấm đều có độ lớn cực kỳ vừa phải.
Độ khó của trận pháp cũng có liên quan đến độ lớn nhỏ. Trận pháp càng lớn sẽ càng khó khắc, đương nhiên nếu quá nhỏ, cũng tương đối khó khăn. Ngược lại, loại độ lớn vừa phải thế này sẽ không quá khó.
Vương Đằng nhìn thoáng qua bút phù bày trên mặt bàn, niệm lực tinh thần vừa động, cuốn nó lên, rơi trên tấm kim loại. Hắn bắt đầu khắc.
“Niệm lực tinh thần!” Tông Sư Alfred nhướng mày, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong vũ trụ, tinh thần niệm sư nhiều hơn, nhưng vẫn khá hiếm thấy.
Thông thường, người có thể sinh ra niệm lực tinh thần, thì thiên phú tinh thần sẽ không yếu.
Nhưng dùng niệm lực tinh thần khắc trận pháp sẽ có độ khó cao hơn tự tay khắc rất nhiều.
Xem ra Vương Đằng này rất tin tưởng chính mình!
Gương mặt Alfred lộ ra nụ cười ý vị sâu xa.
Hai vị Tông Sư khác cũng có biểu cảm giống nhau. Hai người đứng thẳng lên, quan sát với sắc mặt nghiêm túc.
Vương Đằng khống chế bút phù khắc lên tấm kim loại, tốc độ rất nhanh. Từng nét phù văn kèm theo ánh sáng vàng kim hiện lên trên tấm kim loại, gần như cứ có một nét phù văn xuất hiện, thì một nét phù văn tiếp theo sẽ lập tức xuất hiện, không có bất cứ sự ngập ngừng nào…
Dần dần, ánh mắt của ba vị Tông Sư không khỏi mở to hơn.Tốc độ của Vương Đằng quá nhanh, nhanh đến mức làm cho bọn họ cảm thấy hơi khó tin. Thậm chí bọn họ còn nghi ngờ rằng liệu Vương Đằng đã từng khắc qua Xích Nguyên Hồn Thiên Trận này hay không. Nếu không thì làm sao có thể thành thạo như vậy.
Nửa tiếng sau, Vương Đằng đột nhiên dừng bút.
Một trận pháp hoàn chỉnh xuất hiện trên tấm kim loại, hào quang màu đỏ thắm chói mắt sáng lên.
Rất hiển nhiên, trận pháp đã thành!
Nếu không nó sẽ không có phản ứng này!
“Phù!”
Cả ba vị Tông Sư đồng thời phát ra một tiếng thở dài, nhìn Vương Đằng khắc trận pháp, còn nhanh hơn bọn họ khắc rất nhiều.
Thật sự là gặp quỷ!
Ba vị Tông Sư hai mặt nhìn nhau, ánh mắt nhìn Vương Đằng đã hoàn toàn thay đổi.
Hắn tuyệt đối có thực lực cấp Tông Sư. Tuy rằng Vương Đằng chỉ khắc một trận pháp, nhưng bọn họ đã tin rằng thực lực của Vương Đằng đã đạt đến cấp Tông Sư. Nếu không thì làm sao có thể khắc một trận pháp cấp Tông Sư nhanh như vậy, phải biết rằng đại đa số các phù văn sư cấp Tông Sư đều không làm được điểm này.
“Ba vị Tông Sư, xin mời ra trận pháp thứ hai đi.” Lúc này, giọng nói của Vương Đằng vang lên, kéo ba người từ trong khiếp sợ trở về hiện thực.
“Ngươi không nghỉ ngơi một chút sao?” Tông Sư Alfred hỏi.
“Không cần, ta cảm thấy ta còn có thể khắc thêm mấy trận pháp nữa.” Vương Đằng nói.
Giọng điệu của hắn bình thản, giống như đang nói hắn còn có thể ăn thêm hai chén cơm.
Ba vị Tông Sư không nói nên lời.
“Vậy trận pháp thứ hai này sẽ do ta đưa ra đi.” Tông Sư da xanh khẽ mỉm cười, vung tay lên, một trận đồ hiện ra giữa không trung. Hắn nói: “Đây là Cực Đạo Vẫn Tinh Trận, trận pháp cấp Tông Sư tam đạo, mời!”
Sau khi biết được thực lực của Vương Đằng, hắn rất khách khí, ra hiệu mời với Vương Đằng.
Nhưng Cực Đạo Vẫn Tinh Trận này càng phức tạp hơn Xích Nguyên Hồn Thiên Trận trước đó.
Trận pháp cấp Tông Sư chia làm từ nhất đến cửu phẩm. Phẩm cấp càng cao, thì càng phức tạp. Xích Nguyên Hồn Thiên Trận trước đó là nhị phẩm, mà Cực Đạo Vẫn Tinh Trận này là tam phẩm.
Rất rõ ràng thấy được, sau khi nhìn thấy thực lực của Vương Đằng, vị Tông Sư này không khỏi dâng lên chút tò mò, muốn thăm dò thực lực của Vương Đằng.
Ánh mắt Vương Đằng đảo qua, đôi mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lần này, so với lần trước, hắn tốn nhiều thời gian để ghi nhớ, phân tích trận pháp này, sau đó mới bắt đầu khắc.
Thế nhưng, sau khi động thủ, tốc độ tuyệt đối không chậm hơn trước. Nửa giờ trôi qua rất nhanh, không nhiều không ít, Vương Đằng lần thứ hai hoàn thành trận pháp.
Theo một ánh hào quang màu trắng sáng lên, Cực Đạo Vẫn Tinh trận thành!
Ba gã Tông Sư liếc nhau, khó nén được sự khiếp sợ trong lòng.
“Tiếp tục đi!” Vương Đằng nói.
“Trận pháp thứ ba – Bích Đào Hải Long Trận, cũng là một trận pháp cấp Tông Sư tam đạo!” Tông Sư phù văn Nhân tộc bày ra trận pháp thứ ba, làm tư thế mời.
Trận pháp này không chênh lệch nhiều lắm với Cực Đạo Vẫn Tinh Trận. Không phải vị Tông Sư này không muốn gây khó dễ cho Vương Đằng, mà trong những trận pháp nắm vững cho tới bây giờ, đây đã là trận pháp có độ khó cao nhất rồi.
Vương Đằng không biết nỗi buồn bực trong lòng vị Tông Sư này, vẫn quan sát trận đồ như cũ, một lát sau mới bắt đầu khắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận