Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 722: Nói đơn giản chính là… rác rưởi!

Đám người tướng quân Thẩm và Lý Hắc lập tức sửng sốt.
Những cường giả Chân Lý giáo này nói chạy là chạy, thậm chí chả thèm chào hỏi một câu.
Phi, mất mặt!
Gương mặt nho nhã của tướng quân Thẩm lộ ra nét dữ tợn, giết nhiều người như vậy, muốn đến là đến muốn đi là đi, đâu có dễ như vậy.
“Giết!”
Thật ra không cần tướng quân Thẩm mở miệng, những võ giả Địa tinh còn lại gần như trong nháy mắt đã xông đến chém giết võ giả Chân Lý giáo tháo chạy khắp nơi.
Tướng quân Thẩm cũng bay lên bầu trời chém võ giả Chân Lý giáo rơi xuống từng người một.
Tồn tại cấp Chiến Tướng đối với cấp Chiến Binh giống như người khổng lồ với con kiến, võ giả Chân Lý giáo còn lại căn bản chẳng còn sức đánh lại.
Ầm ầm ầm!
Từng bóng người rơi xuống mặt đất, nền đá vỡ vụn, lõm xuống thành từng cái hố sâu.
Tướng quân Thẩm và võ giả Địa tinh ở đây hận tà đồ Chân Lý giáo đến tận xương tủy, ra tay không hề lưu tình.
Vương Đằng không ra tay nữa, ánh mắt quét qua nhặt lại bong bóng thuộc tính rơi khắp nơi.
‘Nguyên lực hệ Kim x760’
‘Thiên phú hệ Kim cao cấp x215’
‘Ngộ tính Linh cảnh x165’
‘Tinh thần Linh cảnh x180’
…..
‘Nguyên lực hệ Thổ x830’
‘Thiên phú hệ Thổ cao cấp x220’
‘Ngộ tính Linh cảnh x155’
‘Tinh thần Linh cảnh x158’
Trên đây là bong bóng thuộc tính của cường giả cấp Chiến Tướng Chân Lý giáo, Vương Đằng nhặt trước, sau đó không khỏi cau mày.
“Ít như vậy!” Hắn nói thầm một câu trong lòng.
Phải biết rằng trong trận chiến thành phố Tinh Phong trước đây, bong bóng thuộc tính hắn nhặt được chỉ riêng thuộc tính nguyên lực đã trên một ngàn, mà hai cấp Chiến Tướng của Chân Lý giáo lại chỉ cộng thêm cho hắn mấy trăm điểm thuộc tính nguyên lực.
Càng không cần nói đến ba thuộc tính thiên phú, tinh thần và ngộ tính cũng ít hơn rất nhiều.
Hơn nữa chiến kỹ và công pháp đều không có, toàn bộ thu hoạch đều bị giảm mạnh.
Nói đơn giản là…rác rưởi!
Đáy lòng Vương Đằng khinh thường vô cùng.
Nếu hai cường giả cấp Chiến Tướng của Chân Lý giáo biết suy nghĩ của Vương Đằng có thể sẽ bật dậy liều mạng với hắn.
Bị hạ gục trong chớp nhoáng thì cũng thôi, còn vùi dập bọn họ là rác rưởi, quả thật khinh người quá đáng!
Có lẽ bọn họ là cấp Chiến Tướng chết ấm ức nhất trên đời này!
Vương Đằng sẽ không quan tâm hai người chết, rác rưởi chính là rác rưởi, đến cả thuộc tính nổ ra cũng ít hơn người ta. Hắn lắc đầu nhìn những bong bóng thuộc tính khác sau đó nhặt lại.
‘Nguyên lực hệ Thủy x150’
‘Nguyên lực hệ Thổ x190’
‘Tinh thần x120’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x170’
‘Ngộ tính x60’
‘Nguyên lực hệ Thổ x210’
….
Từng bong bóng thuộc tính tụ lại vào người Vương Đằng khiến nguyên lực các hệ của hắn nhanh chóng tăng lên, thuộc tính tinh thần và ngộ tính cũng tăng lên một ít.
Bây giờ thuộc tính nguyên lực Ngũ hành của Vương Đằng đã đạt đến cấp Chiến Binh cửu tinh, hơn nữa còn là cao giai, cách cấp Chiến Tướng thập tinh không còn xa nữa, tin rằng có thể hoàn toàn tiến vào cảnh giới đó rất nhanh.
Lúc này, đám người tướng quân Thẩm từ trên trời bay xuống, võ giả Chân Lý giáo vừa rồi đều bị bắt lại, người thì chết, kẻ thì bị thương, không ai có thể chạy thoát.
Tướng quân Thẩm tràn đầy sát khí toàn thân, đang bắt một tên võ giả Chân Lý trong tay, không biết sống hay chết, sau đó ném tên đó xuống đất, bước đến.
“Vương Đằng, lần này may nhờ có ngươi!” Hắn thu lại sát khí trên người lại, nói với Vương Đằng.
“Tướng quân Thẩm khách sáo rồi, chuyện nhỏ mà thôi.” Vương Đằng lắc đầu.
“Không ngờ mới không gặp không lâu mà ngươi đã trưởng thành đến thế này.” Tướng quân Thẩm cẩn thận đánh giá Vương Đằng, phát hiện dù mình có nhìn thế nào cũng không nhìn thấu được, không khỏi cảm khái không thôi.
“May mắn thôi!” Vương Đằng chẳng nói chẳng rằng cười một cái, sau đó nhìn Lý Hắc quan tâm hỏi han: “Chú Hắc, ngươi không sao chứ?”
“Khối xương già này tạm thời chưa chết được.” Lý Hắc cười hì hì, sau đó càng tò mò hỏi: “Ta nghe nói ngươi rơi vào thế giới Hắc Ám, sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?”
“Kể ra thì dài, nhưng là tóm lại là trốn về được từ bên đó.” Vương Đằng nói.
“Về là tốt, về là tốt rồi!” Lý Hắc thấy hắn nói qua loa nhưng có thể đoán được quá trình nhất định rất khó khăn. Những chuyện trải qua trong đó, e rằng người thường khó mà tưởng được.
Dù sao thì cho đến ngày này chưa từng có ai đến thế giới Hắc Ám, thậm chí sống sót quay lại.
Một chuyến này của Vương Đằng có thể xưng là việc làm vĩ đại.
Càng quan trọng hơn, loài người vẫn luôn không biết gì về thế giới Hắc Ám, mà bây giờ Vương Đằng quay trở lại, không chừng còn mang theo vài tin tức hữu ích, chắc chắn là một chuyện vô cùng tốt đối với loài người.
Tướng quân Thẩm ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, ánh mắt lóe lên tia sáng lạ thường.
Vương Đằng này thật sự người phi thường làm việc phi thường, lại có thể an toàn trở về từ thế giới Hắc Ám, quả thật không dễ dàng gì.
Chẳng trách hắn có được thực lực mạnh mẽ như vậy, nếu không sao có thể chống đỡ để hắn trở về được.
Cho dù đổi lại là hắn cũng không nắm chắc có thể quay về từ thế giới Hắc Ám, khả năng lớn nhất chính là chôn xương ở thế giới Hắc Ám luôn.
Vù vù vù!
Bỗng nhiên âm thanh xé gió truyền lại từ phía xa.
Đám người tướng quân Thẩm và Vương Đằng lập tức nhìn về hướng phát ra âm thanh đó.
Chỉ nhìn thấy một bóng người nhanh chóng đuổi đến, dừng lại trước mặt Vương Đằng.
“Tướng quân Thẩm, chú Hắc!” Người đến nhìn thấy đám người tướng quân Thẩm không khỏi thở phào một hơi, lập tức tiến lên cung kính chào hỏi.
“Ngô Phi Ưng, các ngươi chắc chắn đã nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp mới nhanh chóng quay lại đúng không.” Lý Hắc nói, ánh mắt loé lên.
Vương Đằng nhìn về phía nhóm người đi tới, hơi sững sờ một chút.
Nhóm người này chính là hai đội ngũ võ giả hắn vừa cứu ra từ trong rừng Ám Vụ, nhưng không ngờ tới chỉ trì hoãn một lát, những người này cũng đuổi tới kịp lúc.
Ngoại trừ hai đội ngũ võ giả của Ngô Phi Ưng và Quách Long, còn có các võ giả khác cũng lục tục chạy tới, chẳng qua có người thì đang trên đường, có người đã tới Ung thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận