Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1066: Đất đai của Địa tinh vẫn rất màu mỡ đấy!

Áo nghĩa Lực!
Ầm!
Lực đấm đáng sợ mang theo ánh sáng nguyên lực chói lòa lao về phía trước, cho dù là ánh rìu do Barce chém ra hay là đạn nguyên lực do Woolf bắn ra cũng đều bị nổ tung dưới cú đấm này.
Bẻ gãy và mục ruỗng!
Dư chấn của nguyên lực khủng khiếp đánh sâu vào Barce và Woolf.
Khặc!
Khụ!
Hai người đồng thời bị đánh bay, một ngụm máu tươi không khống chế được mà phun ra.
Cùng lúc đó, Eric bên kia dùng hết sức lực ngăn cản công kích của phi đao, nguyên lực tinh thần dày đặc hình thành nên từng lớp tường phòng ngự.
Lực phòng ngự của một cường giả cấp Hành Tinh khi dùng hết sức chống cự vẫn vô cùng đáng kinh ngạc.
Do bị phân tâm nên ba thanh phi đao do Vương Đằng điều khiển ngưng lại ở giữa không trung, không thể tiến thêm chút nào.
Eric vui mừng khôn xiết, nhưng chính vào lúc này, Vương Đằng đánh lui hai người Barce, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, chém ra một đao.
Uỳnh!
Răng rắc~
Tường phòng ngự kia lập tức vỡ vụn.
Vẻ mặt Eric hoảng sợ, cả người như chịu đòn đánh mạnh, trên ngực xuất hiện một vết dao sâu, máu tươi phun tung toé.
Người hắn bay ngược ra dưới đòn ấy, đập mạnh vào bức tường đá phía sau.
Trong thời gian ngắn, ba người dự thi đều bại!
Sắc mặt ba người trắng bệch, khó có thể tiếp thu kết quả này, ba người bọn họ liên thủ mà vẫn thua dân Địa tinh bản xứ, còn chẳng tổn thương được một cọng lông của đối phương.
Tổn thương lòng tự trọng quá mà!
Trong lòng ba người dự thi chấn động, nhìn Vương Đằng đầy hoảng sợ.
“Đất đai của Địa tinh vẫn rất màu mỡ đấy, chôn thi thể cho các ngươi cũng không tính là bạc đãi.” Vương Đằng thong thả bước tới, vài thanh phi đao bay múa ở quanh người hắn, nhàn nhạt nói.
“Ngươi!”
Ba người nghe vậy, vừa kinh ngạc vừa tức giận, một ngụm máu lại trào ngược ra.
“Ngươi dám giết bọn ta!” Woolf nói với vẻ mặt dữ tợn.
“Có gì mà không dám chứ?” Vương Đằng nghiêng nghiêng đầu, nhìn hắn nói.
“Ba người bọn ta đều có thế lực và địa vị không hề nhỏ ở liên bang Aurant, ngươi giết bọn ta không những chẳng được lợi gì mà còn rước lấy phiền toái lớn.” Eric hít một hơi thật sâu. Hắn có thể thấy dân Địa tinh bản xứ ở trước mặt này chắc chắn là người tàn nhẫn, từ trong ánh mắt của hắn không hề có chút sợ hãi, người như vậy rất khó đối phó, hắn chỉ có thể thả lỏng ngữ khí mà nói như thế.
“Đúng vậy, ngươi không thể giết ta, cha ta là người cầm đầu của nhóm lính đánh thuê Hải Lang, ngươi biết nhóm lính đánh thuê Hải Lang là gì không? Là một nhóm lính đánh thuê mà chỉ riêng cấp Hành Tinh thôi cũng đã có hơn mấy chục người, mà cha ta còn là cường giả cấp Bán Bộ Hằng Tinh, chính là hùng chủ một phương.” Woolf ngạo nghễ nói.
“Thế lực sau ta cũng gần giống vậy, cho nên giết bọn ta không hề có lợi cho ngươi.” Barce nói.
Ba người lần lượt tăng giá bản thân, muốn cho Vương Đằng ném chuột sợ vỡ đồ, không dám động bọn họ.
“Cũng có người nói với ta lời kiểu như thế, nghe nói nhà hắn nắm giữ ba tinh cầu sinh mệnh, không biết nếu so với các ngươi thì thế nào?” Vương Đằng xoa cằm, hỏi đầy hứng thú.
Ba người Eric hơi sửng sốt, ngay sau đó trong lòng sững lại một chút, một dự cảm chẳng lành lập tức nảy lên.
Nắm giữ ba tinh cầu sinh mệnh, thế lực như thế thì lẽ dĩ nhiên là bọn họ không so được mà!
“Xem biểu cảm các ngươi thì hình như không so được ha!” Vương Đằng không thèm để ý cười cười, nói: “Vậy sau đó các ngươi biết tên kia đã ra sao không?”
“Ra sao?” Eric hỏi đầy chua xót.
Vẻ mặt hai người Woolf và Barce cũng méo xẹo, ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Đằng, muốn biết kết quả từ miệng hắn.
“Sau đó thiết bị đầu cuối cá nhân của hắn nằm trong tay ta.” Vương Đằng giơ tay trái lên, lộ ra thiết bị đầu cuối cá nhân trên cổ tay, cười tủm tỉm nói.
Ba người Eric như thế nào cũng cười không nổi, chỉ cảm thấy toàn thân ớn lạnh, một luồng khí lạnh từ xương cụt xông thẳng lên đỉnh đầu.
Thằng nhãi này chắc chắn là ác ma!
“Bạn ơi, đừng, đừng như vậy… Thêm một người bạn là thêm một đồng minh, với thiên phú của ngươi, chung quy là muốn đi lên vũ trụ cạnh tranh với thiên kiêu khắp nơi. Chúng ta làm bạn bè, đối với ngươi cũng là có trợ giúp.” Eric nói.
“Vừa rồi hình như các ngươi muốn giết ta.” Vương Đằng nói.
“Không, không, đây đều là hiểu lầm…” Eric vội vàng giải thích, chẳng qua lời còn chưa dứt liền bị đánh gãy.
“Hiểu lầm cái vẹo gì, coi ta là kẻ điếc hay thằng mù.” Vương Đằng vẻ mặt lạnh lùng, một viên gạch vàng đột nhiên xuất hiện ở trong tay, hắn lập tức đập thẳng lên đầu đối phương.
Bốp bốp bốp…
Eric nghệt ra, không thể ngờ được mình sẽ gặp phải sự đối xử vô nhân đạo như vậy, một đôi mắt tràn ngập vô tội cùng mê mang.
Woolf cùng Barce ở bên cạnh cũng ngơ ngẩn, miệng há hốc.
Vương Đằng cũng không buông tha hai người này, có một kẻ tính một kẻ, trong lúc bọn họ không kịp phản ứng, đã vung gạch xuống.
Một lát sau, mặt mũi ba người bầm dập, đầu váng mắt hoa, dường như muốn hoài nghi cuộc sống.
Đường đường là thiên tài võ giả cấp Hành Tinh, vì sao lại gặp sự đối xử như vậy, cho dù bị bắt giữ thì cũng không nên như thế chứ.
Đây rốt cuộc là đạo đức chôn vùi hay nhân tính vặn vẹo?
Vương Đằng mặc kệ bọn họ, nhìn bong bóng thuộc tính đầy đất, thỏa mãn ngừng lại, thu hồi gạch.
Nhặt!
‘Tinh thần Hoàng cảnh x 25’
‘Ngộ tính Hoàng cảnh x 32’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x 350’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x 410’
‘Ngộ tính Hoàng cảnh x 20’
‘Tinh thần Hoàng cảnh x 26’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x 460’
‘Chín thành kiếm ý hệ Thổ x 850’
‘Kỹ thuật đấu súng x 320’

Một số lượng lớn bong bóng thuộc tính dung nhập người Vương Đằng, có cái hóa thành từng sợi nguyên lực tinh thần, tụ lại ở tinh thần ở sâu trong hư vô chi hải của thân thể hắn, có cái hóa thành ký ức và cảm ngộ, dung nhập vào đầu óc và cơ thể hắn.
Nguyên lực tinh thần hệ Thổ!
Nguyên lực tinh thần hệ Kim!
Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận