Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 912: Ngực… lớn siêu cấp!

“Phương pháp chữa trị này thật sự cao minh, nếu dùng ở trên chiến trường, tuyệt đối là sữa vô cùng nhiều (ngực siêu cấp lớn)*!” Điểm chú ý của Đàm Đài Tuyền lại không giống với Vương Đằng, lúc này nàng quan sát tình huống khôi phục của mọi người, cảm khái không thôi.
(*thuật ngữ được dùng trong game, ý chỉ người chơi mục sư bổ sung thanh máu được nhiều lần, đồng âm với ngực lớn)
“Ngực… ngực lớn!” Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái, nhìn nàng với ánh mắt quỷ dị.
Đặc biệt là nhìn chăm chú vào trước ngực nàng.
Dù thế nào đều không ngờ được rằng sẽ nghe được hai chữ này từ trong miệng Đàm Đài Tuyền.
Nhưng cũng phải nói, quả thật không nhỏ.
Ừm… chẳng những là Đàm Đài Tuyền, của Ares cũng không nhỏ, có thể nói lượng sữa kinh người!
Lối suy nghĩ mang tính khác biệt của Vương Đằng đã bay ra ngoài chín tầng mây xanh, mười con ngựa cũng không kéo lại được.
Đàm Đài Tuyền bị hắn nhìn cực kỳ không thoải mái, cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, mới đầu vẫn còn rất nghi hoặc, rốt cuộc hắn đang nhìn cái gì vậy?
Ngay sau đó, nàng đã chú ý đến, ánh mắt của Vương Đằng không hề chớp nhìn chằm chằm vào chỗ nào đó của nàng.
Tức xì khói.
Đàm Đài Tuyền lập tức nổ tung, hai mắt phun lửa, nện mạnh một quyền lên trán Vương Đằng.
Một quyền nổ đầu!
Nhân vật chính ngỏm, hoàn truyện… mới là lạ!
“Đau! Đau! Đau!” Vương Đằng ôm đầu, cảm thấy đầu sắp nổ.
Ra tay thật độc ác!
Đám người Chúc Vân Thiều, Mục Chí Quốc hòan toàn không biết chuyện gì đã phát sinh, vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt đảo quanh giữa hai người, không rõ manh mối.
“Các ngươi đang… làm gì?” Valeriya kỳ quái hỏi.
“Không có gì, ta thấy trên đầu Vương Đằng có một con muỗi nên đánh chết giúp hắn thôi!” Đàm Đài Tuyền thản nhiên nói.
“?”
Muỗi!
Muỗi gì mà cần xuống tay nặng như vậy?
Mọi người cạn lời nhìn nàng, lời này để lừa trẻ con ba tuổi thôi.
“Vương Đằng, ngươi nói xem mới vừa rồi có phải có con muỗi ở trên đầu ngươi không.” Đàm Đài Tuyền híp mắt lại, đôi mắt lóe lên một tia sáng rọi nguy hiểm.
Vương Đằng u oán nhìn nàng, một đứa bé trong nội tâm tỏ vẻ uy vũ không khuất phục, nhưng ngoài miệng lại thành thật, “Ờ… ừm, một con khá lớn, thiếu chút nữa đã hút mất hơn phân nửa lượng máu của ta.”
Mọi người: “…”
Ta tin ngươi cái quỷ ấy!
Muỗi gì mà có thể hút máu của cường giả cấp Chiến Tướng, lại còn hơn phân nửa, có thể hút được một giọt đã coi như con muỗi đó lợi hại.
Mọi người không còn sức châm chọc, tỏ vẻ không muốn để ý đến hai người!
Đàm Đài Tuyền thấy vậy, trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng lừa đảo qua cửa được rồi.
Kêu nàng nói ra nguyên nhân mới vừa rồi thế nào được chứ, cũng không thể nói Vương Đằng đang nhìn chằm chằm chỗ nào đó của nàng đi.
Tức chết người!
Đều do Vương Đằng!
Lá gan của thằng nhãi này càng lúc càng lớn rồi, bây giờ lại dám dùng ánh mắt gian xảo kia nhìn nàng, e rằng không biết hoa kia vì sao lại đỏ vậy.
Vương Đằng đứng ở bên cạnh, lập tức cảm nhận được một luồng ý lạnh bức người, vội vàng trốn sang bên.
Thà đắc tội tiểu nhân, đừng đắc tội phụ nữ!
Người xưa thật sự không lừa ta…
“Vương Đằng này, không phải ngươi cũng có nguyên lực Quang Minh sao, ngươi có biết phương pháp chữa trị kia không?” Chúc Vân Thiều huých Vương Đằng, hỏi.
“Chuyện này…” Vương Đằng hơi sững sờ, đột nhiên phản ứng kịp, “Sữa Quang Minh” mà Ares thi triển đúng là một phương pháp không tệ.
Trong lòng hắn vừa động, ánh mắt đảo qua, quả nhiên nhìn thấy được một vài bong bóng thuộc tính ở chỗ Ares mới vừa đứng.
Nhặt!
‘Chúc phúc của nữ thần x5’
‘Chúc phúc của nữ thần x10’
‘Nguyên lực Quang Minh x150’
‘Nguyên lực Quang Minh x130’
‘Chúc phúc của nữ thần x8’

Lúc này vài bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong thân thể Vương Đằng, nguyên lực Quang Minh hóa thành dòng nhỏ, hợp thành vào nguyên hạch, tăng cường nguyên lực Quang Minh trong cơ thể hắn.
Đồng thời trong đầu óc hắn đột nhiên hiện ra một đoạn trí nhớ.
Đó là phương pháp tu luyện ‘Nữ thần chúc phúc’.
Chỉ trong vài giây, Vương Đằng đã nắm giữ được chiến kỹ chữa trị mang tính đặc thù này, khóe miệng hiện lên một ý cười: “Thứ này, ta có thể biết!”
“Cái gì??”
Đám người Chúc Vân Thiều nghe vậy, ánh mắt đều liếc nhìn gương mặt Vương Đằng.
“Ngươi biết à?” Đàm Đài Tuyền không tin tưởng lắm hỏi lại.
“Ta biết, rất kỳ quái sao?” Vương Đằng liếc nhìn nàng, buồn bực nói.
Không tin tưởng hắn như vậy, không biết hắn là thiên tài sao!
“Sao ngươi biết được?” Đàm Đài Tuyền cảm thấy Vương Đằng nhất định đang lừa nàng, mới vừa rồi phương pháp chữa trị mà Thánh nữ thi triển rõ ràng cho thấy là bí mật không truyền ra ngoài của núi Thánh, Vương Đằng học được ở đâu?
“Ta tự nghĩ ra không được sao?” Vương Đằng hỏi lại.
Đàm Đài Tuyền tỏ vẻ “Ngươi cmn đang trêu chọc ta hả”!
Vương Đằng thấy nàng không tin, dứt khoát vung tay lên, nguyên lực Quang Minh vận chuyển theo phương pháp đặc thù, rơi ra một mảnh mưa ánh sáng, rơi lên trên thân mọi người.
Hơn nữa khi hắn thi triển ‘Chúc phúc của nữ thần’ này đã cố ý gia tăng thêm lượng sữa.
Vì thế..
“Ưm ~”
Mọi người đều không thể nhịn được phát ra một loạt âm thanh không thể miêu tả từ trong khoang mũi.
Ngay sau đó, cho dù là hai cô gái Chúc Vân Thiều, Valeriya này hay là mấy anh chàng to con như Mục Chí Quốc, Ivan đều có vẻ mặt xấu hổ.
Thật hổ thẹn!
Tại sao bọn họ có thể phát ra loại âm thanh kia chứ.
Đáng chết!
Là Vương Đằng, đều do hắn giở trò quỷ!
Mấy người dùng ánh mắt hung tợn trừng Vương Đằng.
Đàm Đài Tuyền liều mạng nhịn cảm giác gần như run rẩy cả người kia, hừ nhẹ một tiếng, tức giận nói: “Ngươi làm cái gì?”
“Không phải ta đang chứng minh cho các ngươi xem sao?” Vương Đằng vô tội nói.
“…” Tất cả mọi người hết chỗ nói.
Ngươi cmn tỏ vẻ vô tội là có chuyện gì hả!
Làm như hắn mới giống người bị hại vậy.
Mấy người thầm tức giận đến muốn hộc máu, tức giận không có chỗ phát tiết, giống như một quyền đấm vào bông.
Nhưng bọn họ lập tức phản ứng lại kịp, dường như trong trận mưa ánh sáng mới vừa rồi kia, vết thương trên người đã thật sự khôi phục rất nhiều.
Mấy người không khỏi khiếp sợ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận