Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1367: Tào sư huynh, ngươi có biết treo giải một cấp Vực Chủ cần bao nhiêu tiền không?

Một võ giả cấp Hành Tinh lại dám uy hiếp bọn họ, thật sự nực cười.
Nếu không phải bởi vì thân phận, bọn họ tùy tiện dùng thủ đoạn đã có thể bóp chết được hắn.
Trong mắt người Tào gia lộ ra vẻ châm chọc, giống như đang cười nhạo Vương Đằng không biết tự lượng sức mình.
“Mọi người đừng nhìn ta như vậy, ta thật sự không có ý tứ gì khác, nhất định đừng hiểu lầm.” Vương Đằng vẫn chưa hề coi trọng trào phúng của đám đông, vẫy tay cười hỏi: “Đúng rồi, Tào sư huynh ngươi ở Đế thành lâu như vậy, tương đối quen thuộc với giá cả ở đây, có biết treo giải một đầu người cấp Vực Chủ cần bao nhiêu tiền không?”
Người Tào gia nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.
Vương Đằng này thật ác độc!
Lại định lấy tiền treo giải thưởng mạng của Tào Hoành Đồ!
Hơn bốn ngàn tỷ, đừng nói một Tào Hoành Đồ, cho dù treo thưởng toàn bộ Tào gia bọn họ đều dư dả.
Tâm tình của người Tào gia đột nhiên trở nên rất không tốt đẹp.
Mi tâm của Tào Hoành Đồ giật giật, trong lòng phẫn nộ điên cuồng, nếu không phải tình huống không cho phép, hắn hận không thể một chưởng chụp chết Vương Đằng.
Thằng nhãi súc sinh này rõ ràng đang nói đến hắn.
“Sao sắc mặt của sư huynh hơi đen vậy?” Vương Đằng kinh ngạc nói: “Các ngươi nhất định đừng nghĩ nhiều, chẳng qua gần đây ta có nhiều tiền không có chỗ tiêu, cho nên muốn tìm một chút chuyện kích thích để chơi.”
Người Tào gia: “…”
Thần cmn nhiều tiền không có chỗ tiêu!
Nếu như ngươi thật sự không có chỗ tiêu, chúng ta tiêu giúp ngươi!
Người Tào gia hoàn toàn vô lực châm chọc.
“Kiếm tiền không dễ dàng, ngươi vẫn nên chi tiêu tiết kiệm một chút thì tốt hơn, dù sao không phải mỗi lần đều may mắn kiếm được hơn bốn ngàn tỷ như vậy, số tiền này đã đủ để cho ngươi tăng lên đến cấp Vũ Trụ, thậm chí cấp Vực Chủ, phải cẩn thận nắm chắc.” Tào Hoành Đồ nói.
“Tào sư huynh nói đúng lắm, ta nhất định sẽ dùng tiền ở trên lưỡi dao.” Vương Đằng đột nhiên cười ha ha nói.
“Ha ha ha.” Tào Hoành Đồ cũng cười ha ha, nói: “Ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút, người trẻ tuổi các ngươi đều thích tiêu tiền bậy bạ.”
“Nào, sư đệ, ta mời ngươi một ly.”
“Sư huynh, nên là ta mời ngươi!”

Hai người ngươi đến ta đi, ăn uống linh đình, không hề đề cập đến chuyện trước đó, một phen trao đổi đánh võ mồm kết thúc như vậy.
Hơn một tiếng sau, Vương Đằng cáo từ rời khỏi Tào gia.
Đám người Tào Hoành Đồ tiễn hắn đến cửa.
Người Tào gia nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, sắc mặt đột nhiên trở nên âm trầm.
Bữa cơm đêm nay chính là một bữa tiệc hồng môn, Tào Hoành Đồ định dùng Địa Tinh để uy hiếp Vương Đằng, ép hắn đi vào khuôn khổ, buông bỏ tước vị Nam tước.
Kết quả chẳng những mục đích không thể đạt đến, ngược lại còn bị Vương Đằng uy hiếp trong vô hình.
Chuyện này khiến trong lòng bọn họ cực kỳ khó chịu!
Treo giải thưởng bốn ngàn tỷ kia, kể cả Tào Hoành Đồ đều cảm thấy kiêng kỵ.
“Cha, tiếp theo nên làm như thế nào?” Tào Lăng nhìn sắc mặt Tào Hoành Đồ, cẩn thận hỏi.
“Chờ tin tức bên chỗ Quý tộc Bình nghị các đi.” Tào Hoành Đồ không tỏ vẻ gì, không còn khuôn mặt tươi cười như lúc ở trên bàn rượu, lạnh lùng nói.
“Vậy còn bên chỗ gia tộc Pylax?” Tào Lăng lại hỏi.
“Giảo Giảo, Tào Quan, ngày mai hai người các ngươi đi cùng ta đến thăm gia tộc Pylax.” Tào Hoành Đồ lạnh giọng nói.
“Ta…” Sắc mặt Tào Quan tái nhợt.
“Cha?” Sắc mặt của Tào Giảo Giảo cũng trầm xuống, có một dự cảm không tốt.
“Giảo Giảo, ta biết Adris của gia tộc Pylax vẫn luôn thích ngươi, chuyện này để cha làm chủ, ngày mai ta sẽ thảo luận chuyện này với Vực Chủ Waltgu, ngươi chuẩn bị sẵn sàng.” Tào Hoành Đồ im lặng một chút, nói.
Sắc mặt Tào Giảo Giảo thay đổi. Trong bóng đêm, khuôn mặt cười của nàng trở nên cực kỳ tái nhợt.
Tào Hoành Đồ lại không cho nàng cơ hội nói chuyện, trực tiếp biến mất tại chỗ.
“Em gái, chúc mừng ngươi!” Tào Lăng cười ha ha nói: “Đó chính là gia tộc Pylax, về sau kết thân với thiếu gia Adris, cũng đừng quên những anh chị em chúng ta đây.”
“Cút!” Sắc mặt Tào Giảo Giảo khó coi, quát lạnh một tiếng, quay đầu đi vào trong phòng.
Tào Lăng thất thần tại chỗ, sắc mặt lập tức trở nên xanh mét.
“Ngươi cũng không phải không biết Giảo Giảo luôn luôn có chủ kiến, nàng không thích Adris.” Tào Vũ lắc đầu, nói.
“Hừ, nhưng đây không phải là lúc nàng giở trò trẻ con, gả cho Adris là vận mệnh của nàng, về sau nàng sẽ rõ.” Tào Lăng hừ lạnh nói.
Tào Vũ thở dài, cuối cùng không nói gì nữa.
Người của Tào gia tan rã trong không vui, không có ai chú ý đến Tào Quan đang toàn thân mất hồn mất vía, thân thể đều đang khẽ run, giống như sợ hãi điều gì.
Đương nhiên có lẽ vốn không hề có ai coi hắn là quan trọng.

Rời khỏi Tào gia, Vương Đằng và An Lan đi vào trong nhà Phàn Thái Ninh.
Làm vệ sĩ cho Vương Đằng, khoảng thời gian này An Lan sẽ luôn đi theo Vương Đằng, cho nên tiếp theo hắn cũng sẽ ở trong nhà Phàn Thái Ninh.
Vương Đằng đã nói trước với Phàn Thái Ninh, đối phương cũng hết sức vui vẻ, dù sao An Lan là cường giả cấp Vực Chủ, ở trong nhà hắn chẳng khác nào cho hắn cơ hội kết giao với cường giả cấp Vực Chủ.
“Vương Đằng, ngươi thật sự định dùng bốn ngàn tỷ treo giải thưởng đầu của Tào Hoành Đồ à?” Trên đường, An Lan không nhịn được hỏi.
“Ngươi cảm thấy như thế nào?” Vương Đằng hỏi.
“Khụ khụ, thật ra chỉ một ngàn tỷ đã có người chịu làm rồi.” An Lan vội ho một tiếng.
“Hả? Một ngàn tỷ đã có người làm?” Vương Đằng hơi kinh ngạc.
Hắn đương nhiên không định dùng bốn ngàn tỷ để treo giải thưởng đầu của Tào Hoành Đồ.
Như vậy rất thua lỗ, hắn còn chưa ngốc như vậy.
Nhưng không ngờ chỉ cần một ngàn tỷ đã đủ, nếu như cần thiết, hắn cũng không ngần ngại đến giá này.
“Đương nhiên, ví dụ như ta.” An Lan tỏ vẻ nghiêm trang nói.
“Ngươi!” Vương Đằng dùng ánh mắt cổ quái liếc nhìn hắn: “Ngươi nói thật đi, mới vừa rồi ở trên bàn cơm, có phải ngươi vẫn đang nghĩ nên giết Tào Hoành Đồ như thế nào không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận