Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1145: Thận trọng chút chắc chắn không sai!

“Vị lão đệ này, người máy này còn cần hay không?” Vương Đằng đi đến bên cạnh Catu, mặc dù trong miệng dò hỏi, tay lại không chậm chút nào, muốn thu người máy vào.
“Thật ngại quá, ta rất thích người máy này.” Catu chặn lại, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn.
Vướng đằng cũng nhìn hắn, ánh mắt hai người nhìn nhau, tia lửa toé lên bùm bùm!
“Ngươi muốn, vậy thì thu vào đi, để trên mặt đất người khác còn tưởng là ngươi không cần, rác rưởi còn muốn thu lại, đều là người lớn rồi, đừng vô đạo đức như vậy.” Vương Đằng thu tay lại, trịnh trọng nói.
“… Ta thích đấy” Khoé mắt Catu khẽ giật, trong lòng quả thật không có sức lực để chế nhạo nữa.
Vương Đằng này quá vô liêm sỉ!
Từ trước đến nay, hắn chưa bao giờ thấy người da mặt dày như vậy!
Lạnh lùng hừ một tiếng, Catu thu người máy lại, tránh né Vương Đằng, đi đến một bên, mắt không thấy, tim không đau.
Vương Đằng lại quay đầu về hướng Augus.
Đối phương lập tức thu hồi người máy, hoàn toàn không cho hắn cơ hội nói chuyện.
“Hứ, không cho thì không cho, có gì ghê gớm đâu.” Vương Đằng lẩm bẩm một câu, dứt khoát không lằng nhằng nữa.
Lăn qua lăn lại một phen, sau đó mọi người nhìn về cánh cổng trước mặt.
Đây là một cánh cửa lớn màu vàng óng tinh xảo, phía trên được điêu khắc một số hoa văn kì lạ, dường như chỉ là hình vẽ bình thường thôi, không phải là động vật hay thực vật gì quý hiếm.
Mọi người cũng không quá quan tâm, lần lượt đi tới trước cổng chính.
Catu nhíu mày: “Trong này sẽ không có cạm bẫy gì chứ?”
Không ai trả lời hắn, bởi vì mọi người đều không chắc chắn phía sau cánh cổng kia sẽ xuất hiện điều gì.
Vương Đằng mở ra ‘Đôi mắt Nguyên Chất’, đáy mắt hắn hiện lên một tia sáng, sau đó chậm rãi nhìn xuyên thấu cánh cửa lớn màu vàng óng rực rỡ trước mặt.
Lúc đầu, việc nhìn xuyên thấu vô cùng thuận lợi, cấu tạo bên trong cánh cổng dần dần được sáng tỏ.
Nhưng, hắn nhanh chóng phát hiện chất liệu của cánh cổng này vô cùng kì lạ, lại cản trở uy lực của ‘Đôi mắt Nguyên Chất’, bởi vậy càng đi sâu vào trong, việc nhìn thấu càng trở nên khó khăn.
Cho tới thời điểm hắn muốn triệt để nhìn xuyên thấu toàn bộ cánh cổng, lại có một ánh sáng vàng rực đột nhiên xuất hiện trước mắt, cản trở ánh mắt hắn lại.
“Hửm?”
Vương Đằng nhíu mày, đáy lòng có hơi kinh ngạc.
Thiên phú ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ của hắn đã tăng lên trung cấp, ngay cả bản chất của khế ước linh hồn còn có thể nhìn thấu, thế mà bây giờ lại không thể nhìn thấu một cánh cổng?
Chẳng lẽ cánh cổng này có điều gì bất thường?
“Có nên nâng cấp không nhỉ?” Vương Đằng có hơi do dự.
Lần trước nâng cấp thiên phú ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ từ sơ cấp lên trung cấp, đã hao phí tới một vạn điểm.
Mà bây giờ muốn từ trung cấp tăng tới cao cấp, chẳng phải là gấp mười… là mười vạn điểm đó!
Mười vạn điểm!
Vương Đằng cảm thấy hai mắt mình tối sầm lại, suýt nữa ngất luôn.
Hắn đã phải dành bao lâu mới tích lũy được ba mươi mấy vạn thuộc tính trắng, đây là đã bao gồm cuộc bạo động của tinh thú, và sự sụp đổ của lục địa trước đó, lượng lớn tinh thú tử vong rớt xuống bong bóng thuộc tính, mới có được lượng lớn thuộc tính trắng như thế.
Nếu không, hắn cũng không biết năm nào tháng nào mới có thể tích góp đủ ba mươi mấy vạn thuộc tính trắng.
Vậy mà bây giờ thoáng cái đã sắp tiêu hết mười vạn điểm.
Đau lòng đến hít thở cũng không thông!
Vương Đằng hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn chọn thêm thuộc tính trắng vào ‘Đôi mắt Nguyên Chất’.
Không vào hang cọp sao bắt được cọp con.
Cánh cổng này càng khó nhìn thấu, càng chứng tỏ rằng thứ bên trong hết sức đặc biệt.
Hao tốn mười vạn điểm thuộc tính trắng, coi như mua bảo hiểm vậy!
Thận trọng một chút chắc chắn không sai!
Vương Đằng vừa nảy ra ý nghĩ đó trong đầu, mười vạn điểm thuộc tính trắng lập tức biến mất, đồng thời ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ cũng bắt đầu xảy ra biến hóa, từ trung cấp lên thẳng cao cấp.
‘Đôi mắt Nguyên Chất’: 1/1000 (cao cấp)
Giờ phút này, Vương Đằng tràn đầy tự tin, cảm thấy ánh mắt của mình có thể so với mắt chó bằng hợp kim titan 24K…phi…là mắt thần!
Mắt hắn lóe lên một vệt sáng, nhìn về phía cánh cổng một lần nữa.
Giờ phút này, mọi trở ngại đều mỏng manh yếu ớt như miếng đậu phụ, cánh cửa màu vàng óng rực rỡ cứ thế mà bị nhìn xuyên thấu, ngay cả ánh sáng vàng kia cuối cùng cũng không thể ngắn cản nổi.
“Hẳn là lực lượng của phù văn.” Vương Đằng sau khi thấy rõ bản chất của ánh sáng màu vàng kia, giật mình trong lòng.
Ánh mắt hắn nhìn xuyên thấu phía sau cánh cổng, rốt cuộc thấy rõ tình hình bên trong.
Đây có thể là một gian phòng chỉ huy rộng rãi, bốn phía đều là các loại dụng cụ, mà những dụng cụ này đều trong trạng thái không hoạt động đã lâu, không biết đã không được sử dụng bao nhiêu năm rồi.
Nhưng điều làm cho người ta ngạc nhiên là căn phòng chỉ huy này lại không nhiễm bụi trần, trông cực kì sạch sẽ gọn gàng.
“Di tích này là một phi thuyền khổng lồ sao?” Vương Đằng nghi ngờ, suýt nữa bị phỏng đoán của mình làm cho bật ngửa.
Khu di tích này lại bao trùm toàn bộ đại lục, nếu nó là một chiếc phi thuyền, vậy nó phải lớn đến mức nào?
Vương Đằng âm thầm lắc đầu, lại tiếp tục nhìn qua phòng chỉ huy phía sau cánh cổng, hắn khựng lại, đồng tử đột nhiên co rút.
Hắn vừa nhìn thấy cái gì?
Có người!!
Trong lòng Vương Đằng nổi lên sóng to gió lớn, phía sau cánh cổng lại còn có người?
Không, không đúng…Cảm giác không còn chút sức sống, bọn họ đã chết!
Vương Đằng nhìn kĩ mấy thân thể kia, phát hiện rằng trong thân thể họ không có bất kì dấu hiệu của sự sống nào, sáu thân thể, tất cả đều hoàn toàn lặng im.
Đây là thi thể!
Lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra trong lòng.
Di tích này đã là của những năm tháng xa xưa, nếu bên trong còn có sinh mệnh sống, thì mới là gặp quỷ!
Bình tĩnh lại, Vương Đằng mới có tâm tư dò xét dáng vẻ của sáu thi thể này.
Không biết sáu thi thể này đã chết bao lâu, mà vẫn duy trì được dáng vẻ như khi còn sống, sinh động như thật, nếu không cũng không bị Vương Đằng hiểm nhầm thành người sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận