Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 799: Chiến cơ Phượng Vương, xuất phát!

Cấp Chiến Binh cửu tinh!
Đàm Đài Tuyền xoay người bước đi, mặt đen như đáy nồi.
Cái tên này, tâm tư thật xấu xa!
Vương Đằng ở sau lưng nàng cười đắc ý, trước kia bị Đàm Đài Tuyền chèn ép quá ác, bây giờ hắn muốn từ từ trả trở lại…
Ngày hôm sau.
Sân bay quân khu Hạ đô!
Một chiếc chiến cơ phù văn màu đen tuyền dừng lại trên đất trống, thân máy hình giọt nước, góc cạnh rõ ràng, tổng thể hiện ra hình tam giác, đôi cánh giống như hai lưỡi đao sắc bén.
Vương Đằng nhìn thấy chiếc chiến cơ này, đôi mắt đều phát sáng.
Đàn ông yêu xe, cũng càng yêu chiến cơ!
Chiếc chiến cơ màu đen trước mắt rõ ràng cao cấp hơn chiếc lần trước hắn ngồi nhiều, dùng mắt thường là có thể nhìn ra sự khác biệt.
Nếu lấy xe hơi làm thước đo, thì chiếc lần trước hắn ngồi xem như là xe hơi bình thường, mà chiếc chiến có trước mắt rõ ràng chính là Lamborghini, Ferrari trong số siêu xe.
“Sao, thích hả?” Một giọng nói mang theo ý cười thản nhiên truyền đến.
“Hồng Soái!” Vương Đằng nhìn thấy ông lão nhỏ gầy đi đến trước mặt, vội vàng thi lễ.
“Vương Đằng!”
Long Soái và Ung Soái ở sau lưng Hồng Soái cũng đi đến.
Vương Đằng hành lễ với từng người.
“Chiếc chiến cơ này là chiến cơ phù văn đời mới nhất – Phượng Vương! Tính năng, tốc độ, phòng ngự và uy lực phù văn đều cực kỳ mạnh mẽ, chuyến đi Bắc Âu lần này của các ngươi, cần phải vượt qua hai châu lục lớn, trên đường đi có lẽ sẽ phải chạm trán với tinh thú mạnh mẽ, chiếc chiến cơ này có thể thay các ngươi giải quyết không ít phiền phức.” Ung Soái thấy Vương Đằng không ngừng quan sát chiến cơ, trên mặt lộ ra tia hiếu kỳ, bèn mỉm cười thuận miệng giải thích một câu.
“Còn là chiến cơ phù văn đời mới nhất!” Trong lòng Vương Đằng thất kinh không thôi.
“Muốn không?” Hồng Soái đột nhiên cười hỏi.
Vương Đằng nhìn Hồng Soái đầy kinh ngạc, cười khà khà nói: “Muốn đương nhiên là muốn, có điều cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.”
“Người trẻ tuổi, nên có chút theo đuổi, không nên khống chế dục vọng của bản thân nghiêm khắc như thế.” Hồng Soái nói.
Long Soái và Ung Soái cười không nói.
Vương Đằng thoáng có ý, nhưng chỉ nhìn Hồng Soái, không hề nói gì.
“Haizz, tiểu tử ngươi!” Hồng Soái nhìn dáng vẻ hắn thế này, không nhịn được mỉm cười mắng một câu, trực tiếp nói: “Ta không vòng vo với ngươi nữa, lần này chỉ cần ngươi đánh bại tất cả cường giả thế hệ trẻ tuổi của các nước trên thế giới, ta sẽ làm chủ tặng ngươi một chiếc chiến cơ phù văn Phượng Vương!”
“Thật sao?” Vương Đằng có chút không tin bèn hỏi.
Chiếc chiến cơ phù văn này, có thể tuỳ ý tặng đi sao?
Nhưng lời nói này thốt ra từ trong miệng Hồng Soái – một trong ba đại nguyên soái, độ đáng tin vẫn rất cao.
Đàm Đài Tuyền ở bên cạnh nghe thấy lời này, trên mặt cũng lộ ra vẻ hâm mộ, đây chính là chiến cơ phù văn đời mới nhất nha, hiện tại cũng chỉ có các quân đoàn đại đỉnh cấp mới được bố trí, Hồng Soái lại muốn tặng Vương Đằng một chiếc.
“Đương nhiên là thật rồi.” Hồng Soái cũng không hề tức giận trước sự hoài nghi của Vương Đằng, mà ngược lại bật cười khà khà nói.
“Vương Đằng, chuyện này có ta và Long Soái cùng làm nhân chứng, còn có thể chơi xấu được sao.” Ung Soái nhìn Vương Đằng, cười nói.
“Hì hì, đây không phải vì cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi sao!” Vương Đằng gãi đầu, cười hi hi nói.
“Thế nào? có nắm chắc đánh bại được thiên kiêu các nước không.” Hồng Soái hỏi.
“Chuyện đó phải thử mới biết được.” Vương Đằng không nói lời khẳng định trước.
Ba vị nguyên soái nhất thời có chút thất vọng. Mấy năm nay, nước Hạ chưa từng lấy được thành tích kiêu ngạo gì trong hội lớn này, cho nên bọn họ mới không tiếc tiền muôn bạc vạn, muốn khiến cho Vương Đằng toàn lực tham dự, đoạt lại vinh dự kia.
“Nhưng mà...” Lúc này Vương Đằng lại chậm rãi mở miệng.
Ba đại nguyên soái không khỏi nhìn về phía hắn.
Vương Đằng bị ánh mắt bọn họ nhìn đến da dầu hơi tê rần, vội vàng nói: “Nhưng mà ta cảm thấy có thể chuẩn bị trước chiến cơ này.”
Ba đại nguyên soái đưa mắt nhìn nhau, không nhịn được bật cười ha ha.
Hồng Soái dùng ngón tay chỉ chỉ Vương Đằng, sảng khoái nói: “Được, chiến cơ này ta chuẩn bị trước cho ngươi, không được khiến bọn ta thất vọng!”
“Ngươi yên tâm đi!” Trong lòng Vương Đằng chợt động, lại hỏi: “Nếu ta lấy được chiến cơ này, có thể láy trên không phận nước Hạ không?”
“Chuyện này ngươi yên tâm, chút thủ tục này bọn ta tự nhiên sẽ thay ngươi giải quyết.” Hồng Soái phất tay nói.
Vương Đằng vui vẻ trong lòng, gật đầu nói: “Vậy thì làm phiền rồi!”
“Chuyện nhỏ!”
Vương Đằng mỉm cười, không nói gì thêm, chuyện này đối với thân phận địa vị như của ba đại nguyên soái quả thực là chuyện nhỏ, có điều thật sự để hắn tự mình đi giải quyết, thì không đơn giản như thế.
Tuy rằng với thân phận của hắn hiện tại cũng có thể giải quyết, nhưng trong đó không biết phải chạy bao nhiêu thủ tục cuối cùng mới có thể hoàn tất.
Hồng Soái có thể giúp hắn thực hiện, đương nhiên là kết quả tốt nhất.
Trong lúc nói chuyện, một đoàn người từ xa đi đến.
“Họ đến rồi!” Long Soái mở miệng nói.
Vương Đằng nghe thấy lời này, xoay người nhìn về đoàn người đi đến phía sau lưng, hắn nhìn thấy không ít gương mặt quen thuộc trong đám người đó mà kinh ngạc.
Chính là đối thủ hắn đã gặp trên giải thi đấu võ đạo Nhậm Kình Thương, Cơ Tu Minh, La Thành…
“Bọn họ thế mà cũng đến!” Trong lòng Vương Đằng bất giác lẩm bẩm một câu.
Còn có một vài người, nhìn tuổi tác lớn hơn một chút, có điều chắc vẫn chưa vượt quá hai mươi lăm tuổi, khí tức bọn họ nội liễm, người bình thường không thể nhìn ra được gì.
Vương Đằng khởi động Linh Thị nhìn đi, lập tức phát hiện trong đó có ba người đã đạt đến cấp Chuẩn Chiến Tướng, còn có một người thì là cấp Chiến Tướng hạ vị.
Là cường giả cấp Chiến Tướng, nhưng đám người này lại không hề nổi tiếng với bên ngoài, thực là khiến người ta bất ngờ.
Đám người đi đến trước mặt, hành lễ về phía ba đại nguyên soái.
“Không cần đa lễ!” Ba đại nguyên soái gật đầu, nói.
Đám người Nhậm Kình Thương cũng đã chú ý đến Vương Đằng, trong mắt vụt qua tia phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận