Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 642: Đại nhân, cứu ta! (2)

Muốn cướp đi thanh sắc hỏa diễm này cũng tương tự như việc cướp đi sự sống của nó.
“Ngươi đã không biết thức thời như thế, vậy thì đi tìm cái chết đi.” Phân thân của Hắc Yểm Ma Quân uể oải duỗi eo, nghiêng đầu nói với Siller, người vẫn đang thở hổn hển vì đau: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, bổn quân cứu ngươi không phải để cho ngươi ở một bên xem náo nhiệt.”
Giờ phút này, bộ dạng của Siller cực kỳ thê thảm, toàn thân cháy đen, bộ lông đều bị hỏa diễm thiêu rụi, trở thành một con sói đầu trọc thực sự!
Toàn thân nó đang rất đau đớn, nhưng sau khi nghe mệnh lệnh của phân thân Hắc Yểm Ma Quân, nó không dám trái lời, vội vàng đáp: “Vâng, thuộc hạ lập tức thay Ma Quân giết con súc sinh này!”
Giọng nói trầm xuống, nó oán hận nhìn về phía Thiết Giáp Viêm Hạt, chính con súc sinh này suýt chút nữa đã hại chết nó, nếu không bị giết chết thì nó khó có thể xua tan nỗi hận trong lòng.
“Chết đi!” Thiết Giáp Viêm Hạt vô cùng tức giận.
Hai kẻ đột nhập này không chỉ muốn đoạt lấy bảo vật của nó mà còn muốn giết nó, chú thím có thể nhịn được, nhưng bọ cạp thì không.
Grào!
Trong tiếng rống giận dữ, toàn thân Thiết Giáp Viêm Hạt bao phủ trong hỏa diễm, lần này không chỉ mỗi cái đuôi, nó đã hoàn toàn biến thành một con bọ cạp lửa khổng lồ.
Kích cỡ cơ thể tương đương xe tăng bọc thép dưới sự phụ trợ của thanh sắc hỏa diễm càng lộ ra vẻ uy phong lẫm liệt, khí thế kinh người.
“Ai da, Thiết Giáp Viêm Hạt bị dồn vào ngõ cụt nên phải liều mạng này!” Vương Đằng cảm thấy rõ ràng rằng thiết giáp cự hạt dùng nhiều thanh sắc hỏa diễm như vậy, đối với bản thân nó cũng có tải trọng lớn. Cho dù đại chiến lần này không chết, nó cũng sẽ bị trọng thương, sức mạnh cũng bị hao tổn nghiêm trọng.
Nhưng đây là điều mà Vương Đằng muốn thấy, Thiết Giáp Cự Hạt càng mạnh thì mối đe dọa gây ra đối với hai loài Hắc Ám càng lớn, và điều đó càng có lợi cho hắn.
Siller nhìn thấy thanh sắc hỏa diễm trên cơ thể của con thiết giáp cự hạt, sắc mặt tái xanh, chỉ một cái đuôi hỏa diễm đã suýt khiến cho nó ngỏm củ tỏi rồi, huống chi là hỏa diễm toàn thân.
Giờ thì biết đánh thế nào đây?
Ngươi nói xem nên đánh thế nào bây giờ??
Trong lòng Siller điên cuồng hét lên, nó cảm thấy vô cùng thống khổ.
Dù có đánh vào chỗ nào cũng đều sẽ bị dính phải thanh sắc hỏa diễm.
Phải làm sao mới ổn đây?
Nhưng Thiết Giáp Viêm Hạt lại không cho nó có cơ hội suy nghĩ, nó khống chế thanh sắc hỏa diễm lao về phía Siller, hai chiếc gọng kìm khổng lồ hướng vào đầu của hắn.
Siller chật vật né tránh, không dám đụng vào Thiết Giáp Viêm Hạt chút nào vì sợ thanh sắc hỏa diễm kia bén sang.
Thiết Giáp Viêm Hạt đã ngập trong lửa giận, giận dữ túm lấy Siller, móng vuốt khổng lồ, đuôi độc. . . Tất cả công kích đều nhằm vào Siller.
Phân thân của Hắc Yểm Ma Quân không thể nhìn nổi nữa, tên này thật quá vô dụng. Thân hình lóe lên, nó liền xuất hiện bên cạnh Siller bên cạnh, đưa tay ra đánh bay nó đi.
“Cút!”
Thấy mục tiêu của đòn tấn công đã bị thổi bay, Thiết Giáp Viêm Hạt lập tức chuyển cơn giận dữ của mình sang phân thân của Hắc Yểm Ma Quân, công kích nó bằng đủ đòn tấn công khác nhau.
Sắc mặt của phân thân Hắc Yểm Ma Quân lạnh như băng, vẻ lười biếng đã sớm biến mất từ lâu.
Đối mặt với con Thiết Giáp Viêm Hạt dám vung móng vuốt khổng lồ về phía mình, phân thân của Hắc Yểm Ma Quân dạy cho nó một bài học khó quên.
Ầm!
Nó nâng đôi bàn tay trong suốt như ngọc và vỗ ra.
Móng vuốt khổng lồ mang theo thanh sắc hỏa diễm của Thiết Giáp Viêm Hạt bị chấn động bởi một sức mạnh khủng bố, thanh sắc hỏa diễm phía trên đều bị đập tan một mảng lớn.
Mà bàn tay của phân thân Hắc Yểm Ma Quân dường như không bị đốt cháy bởi thanh sắc hỏa diễm chút nào.
Răng rắc!
Dưới một chưởng của phân thân Hắc Yểm Ma Quân, vỏ ngoài trên móng vuốt khổng lồ của Thiết Giáp Viêm Hạt liền xuất hiện một vết rạn nứt.
Một chưởng nhìn có vẻ nhẹ nhàng này không ngờ lại có uy lực lớn như vậy!
Vương Đằng nhìn thấy cảnh tượng này từ một nơi bí mật gần đó, đồng tử co rút lại một chút. Thực lực của ‘Hắc Yểm Ma Quân’ này cũng là cấp Chiến Binh thập tinh, nhưng mạnh hơn rất nhiều so với Chiến Tướng tộc Người Sói!
Ánh mắt của hắn rơi trên lòng bàn tay của ‘Hắc Yểm Ma Quân’, ánh mắt đột nhiên khẽ động, phía trên đó có một tầng mỏng ánh sáng huỳnh quang đang lưu động, giống như là tấm khiên bảo vệ cho bàn tay của nó.
Nhưng thanh sắc hỏa diễm cũng không phải là không có tác dụng gì, hắn tinh ý nhận thấy rằng vẫn có một vài tia thanh sắc hỏa diễm lưu lại trên tầng huỳnh quang phía trên, thiêu đốt và phá huỷ nó.
Chỉ có điều sức khống chế của ‘Hắc Yểm Ma Quân’ rất mạnh mẽ, tầng huỳnh quang trên tay nó vừa bị phá hủy, tầng huỳnh quang mới liền xuất hiện ngay lập tức.
Đồng thời, một lực vô hình phía trên tầng huỳnh quang chấn động, làm rung chuyển thanh sắc hỏa diễm phía trên.
Chính bằng phương pháp đặc biệt này, ‘Hắc Yểm Ma Quân’ đã gián tiếp chặn đứng thanh sắc hỏa diễm, nhưng cũng không phải là không sợ chút nào.
Vương Đằng thở phào nhẹ nhõm, điều đó chứng tỏ rằng ‘Hắc Yểm Ma Quân’ trước mặt hắn không đáng sợ bằng kẻ đã tấn công hắn trước đó.
Sau đó, ánh mắt của hắn chuyển sang một hướng khác. Chiến Tướng tộc Người Sói sau khi bị ‘Hắc Yểm Ma Quân’ đánh bay thì chật vật bay trở về, vẻ mặt khá xấu hổ.
Thật ra nội tâm nó cực kỳ phẫn nộ, có thể bởi vì đó là Hắc Yểm Ma Quân nên nó hoàn toàn không dám để lộ ra ngoài.
Lúc này, nó căn bản không thể xen vào cuộc chiến giữa Hắc Yểm Ma Quân và Thiết Giáp Viêm Hạt được mà chỉ có thể ở một bên chán nản xem.
Tuy nhiên, nó nhanh chóng nhớ ra tên đầu sỏ đã gây ra tất cả những chuyện này. Nó liếc nhìn xuống dưới, tìm kiếm bóng dáng của Vương Đằng.
Không giết chết tên con người nham hiểm đó thì nó không phải là Siller!
Nhìn thấy ánh mắt hung ác của Chiến Tướng tộc Người Sói, khóe miệng Vương Đằng nhếch lên, chẳng lẽ hắn đã khiến cường giả loài Hắc Ám này trở nên độc ác rồi hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận