Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 838: Chao ôi, sự ưu tú chết tiệt này!

Chém!
Chém!
Chém!
Như có tiếng gầm giận dữ vang vọng hư không, mạnh mẽ chém xuống cùng những đao ý kia.
Acuro ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt vẫn giữ bình tĩnh như cũ. Hắn chắp tay trước ngực, ngọn lửa trên người đột ngột tăng cao, ngưng tụ thành một con cự thú hỏa diễm vô cùng thần dị.
Grào!
Cự thú gầm thét, nghênh đón vô số ánh đao vàng trên đỉnh đầu.
Ầm!
Cả hai va chạm vào nhau, tạo ra đợt nổ vang dữ dội, hai vầng sáng màu đỏ và vàng gần như che đậy nửa bầu trời, che phủ hoàn toàn tình hình bên trong.
Giờ phút này, không một ai nhìn ra rốt cục là ai thắng, ai thua?
“Chao ôi!”
Trong thính phòng của nước Hạ, Vương Đằng đột nhiên thở dài.
Hắn không cần xem trận so tài này nữa, cũng biết cuối cùng ai thắng ai thua!
Thực lực của Acuro rất mạnh, nguyên lực Tinh Thần trong người vô địch trong cùng cấp bậc, dù vượt cấp cũng không phải không thể chiến đấu.
Tất nhiên, trừ khi hắn là một kẻ có sức chiến đấu cặn bã.
Nhưng nước Inca rõ ràng sẽ không để một võ giả như vậy xuất hiện để mất mặt.
Cho nên, trận thua của Mục Chí Quốc hoàn toàn là một kết cục đã định.
Đám người Đàm Đài Tuyền nghe thấy tiếng thở dài của Vương Đằng, đáy lòng không khỏi sửng sốt, hiển nhiên hắn sẽ không bắn tên không đích.
Nhưng vào lúc này, ánh sáng và bụi mù trong đấu trường cuối cùng cũng dần dần tiêu tán.
Mọi người nhanh chóng nhìn xung quanh, chỉ thấy Mục Chí Quốc đang nửa quỳ trên mặt đất, người đầy vết cháy xém, vô cùng nhếch nhác.
Song Acuro vẫn đứng trên không như trước, hai tay đan vào nhau, khuôn mặt không buồn cũng không vui.
“Phụt!”
Mục Chí Quốc ngẩng đầu liếc hắn một cái, không khỏi phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn khó khăn đứng lên, nhưng cuối cùng vẫn hơi lảo đảo, dựa vào chiến đao mới có thể đứng dậy một cách khó khăn.
“Nhận thua đi!” Vương Đằng đứng dậy, cất giọng.
Mục Chí Quốc cắn chặt răng, một chút quật cường hiện lên trong mắt.
“Ta là người dẫn dội, ta quyết định, vì vậy… chúng ta nhận thua!”
Vương Đằng bước vào đấu trường và thản nhiên nói.
Tư tế Thần điện ngạc nhiên liếc nhìn hắn, gật đầu và nói: “Ván này, nước Inca thắng!”
Vẻ không cam lòng lóe lên trong mắt Mục Chí Quốc.
“Yên tâm, chỉ là một trận thua thôi, sau này cứ giao cho ta.” Vương Đằng nhìn Acuro ở phía xa thật sâu, sau đó đỡ Mục Chí Quốc đi xuống.
Khi đám người Chúc Vân Thiều nhìn thấy dáng vẻ này của Mục Chí Quốc, bọn họ đều bước tới để an ủi hắn.
“Học trưởng…” La Thành muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không biết nên nói gì, lúc này có lẽ chỉ có mình hắn mới có thể hiểu được Mục Chí Quốc.
“Ta không sao, các ngươi không cần phải như thế.” Mục Chí Quốc lắc đầu nói.
“Được rồi, được rồi, không phải chỉ thua một trận thôi sao, còn làm bi tráng như vậy nữa. Nguyên một đám làm giống như đồng đội chết rồi ấy, lần sau thắng lại là được rồi mà.” Vương Đằng không chút để ý nói.
“...” Tuy rằng tất cả mọi người biết Vương Đằng đang an ủi, nhưng bọn họ vẫn không khỏi lườm hắn một cái.
Sao cái giọng này nghe thiếu ăn đòn vậy chứ?
Không thể nói chút lời may mắn được à, gì mà giống như đồng đội đã chết, đây là đang nguyền rủa bọn họ à.
“Cắt, ta không quen làm người tốt.” Vương Đằng lắc đầu, ngồi xuống, đồng thời lấy đồ ăn vặt ra ăn.
Trong chốc lát, người xung quanh đều nghe thấy tiếng nhai thức ăn của hắn, ai nấy đều nhíu mày, hận không thể xông lên điên cuồng đánh hắn một trận.
Rất đáng giận!
Người khác đều lo lắng về trận đấu, còn hắn thì không tim không phổi ăn uống ở đó.
Vương Đằng quá lười để ý đến bọn họ, trong lòng âm thầm kiểm kê lại thu hoạch vừa rồi.
“Nguyên lực hệ Hỏa x 680”
“Nguyên lực Tinh Thần (Hoả) x 65”
“Nguyên lực hệ Kim x 750”
“Đao ý hệ Kim x 350”
“Đao ý hệ Kim x 290”

Vương Đằng thầm vui mừng, quả nhiên bạo ra nguyên lực Tinh Thần rồi, hơn nữa đúng là nguyên lực hệ Hoả hắn đang có hiện giờ.
“Nguyên lực Tinh Thần (Hoả)”: 87
Trước đó Vương Đằng đã nhặt được 22 điểm nguyên lực hệ Hỏa trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất của quân khu ở Hạ đô, cộng với 65 điểm mà hắn vừa nhặt được thì đạt 87 điểm.
Hắn cảm thấy rằng mình có thể sử dụng nhiều nguyên lực Tinh Thần hệ Hoả hơn nữa.
Đáng tiếc là hắn vẫn chưa nghiên cứu ra công pháp có thể chuyển hóa nguyên lực Tinh Thần. Nếu không, chuyển hoá tất cả nguyên lực thành nguyên lực Tinh Thần, thì nhất định sẽ khiến thực lực của hắn tăng vọt.
Còn “Cổ Thần thân” nữa, không đề cập tới cũng được.
Mặc dù môn công pháp kia nghịch thiên, nhưng nó chỉ có thể dùng để luyện thể, hoàn toàn không giúp được gì cho nguyên lực của hắn.
Muốn tìm cửa đột phá ở trên “Cổ Thần thân” hiển nhiên là vô vọng.
Ngoại trừ nguyên lực Tinh Thần, phần thu hoạch còn lại lần này đều là nguyên lực bình thường.
Vương Đằng nhìn thấy nguyên lực hệ Hỏa bình thường đã tăng thêm 680 điểm, không khỏi suy tư trong lòng. Rõ ràng Acuro cũng chưa hoàn toàn làm chủ được nguyên lực Tinh Thần, nguyên lực Tinh Thần trong cơ thể hắn chỉ là một phần mà thôi, phần còn lại vẫn là nguyên lực hệ Hỏa bình thường.
Ngoài ra, 750 điểm nguyên lực hệ Kim, bong bóng thuộc tính của võ giả cấp Chiến Tướng hạ vị nhiều hơn một chút so với những võ giả cấp Chuẩn Chiến Tướng trước đó.
Cái cuối cùng lại là thuộc tính đao ý hệ Kim!
Đao ý của Mục Chí Quốc trong trận đấu không hề tệ, tuy cuối cùng thua Acuro nhưng không thua về ý cảnh mà là về ‘chất’ của nguyên lực.
Đao ý hệ Kim vẫn là một ý cảnh cực kỳ mạnh mẽ!
“Đao ý hệ Kim”: 340/5000 (năm thành)
Bản thân Vương Đằng đã có sẵn đao ý hệ Kim, lúc trước tích lũy được bốn thành, sau khi nhặt được 640 điểm thuộc tính đao ý hệ Kim, cuối cùng cũng đạt năm thành!
Đao ý càng mạnh, Vương Đằng càng có lợi nhiều hơn.
Chiêu Đao Kiếm Phong Bạo kia của hắn, dung hợp càng nhiều đao ý kiếm ý thì uy lực càng mạnh.
Nghĩ kỹ lại, Vương Đằng có chút khâm phục chính mình, tuỳ tiện nghiên cứu một chút, sao có thể nghiên cứu ra chiến kỹ lợi hại như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận