Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 970: Thằng khốn, buông bảo bối của ta ra! (2)

“Tiếp theo chúng ta đi đâu?” Saten Rekka đổi vẻ mặt đứng đắn nói sang chuyện khác.
“Đi tìm phi thuyền ngoài hành tinh.” Vương Đằng nói thẳng.
“Hả?” Saten Rekka chấn động, “Thật sự định đi sao? Giáo hoàng của Chân Lý giáo chắc chắn đang ở đây, thực lực của hắn rất mạnh, phương pháp che giấu của ngươi có thể đánh lừa được người khác, chỉ e không lừa được hắn đâu.”
“Yên tâm, cho dù bị phát hiện rồi, hắn cũng không bắt được ta.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Ngươi cứ tự tin như vậy?” Saten Rekka hoài nghi nói.
Vương Đằng cười, không giải thích, theo tin tức lấy được từ chỗ Hồng Bằng, bước vào hang động nào đó.
Nghe nói chiếc phi thuyền ngoài hành tinh kia được giấu dưới lòng đất, cho nên không ở cùng một tầng trong lòng núi này. Bọn họ tránh thủ vệ, tiến vào trong một lối đi u ám.
Nơi này không có cả ngọn đèn, có vẻ vô cùng âm u, nhưng hoàn cảnh như vậy càng thuận lợi cho Vương Đằng thi triển bí pháp Tiềm Ảnh.
Hai người đi đến tận cùng, một thềm đá nối thẳng xuống dưới lòng đất xuất hiện ở trước mặt.
Vương Đằng và Saten Rekka liếc mắt nhìn nhau.
“Đi xuống!”
Vương Đằng gần như không chút do dự đã đi xuống, mà Saten Rekka chỉ có thể kiên trì đuổi kịp.
Nàng xem như nhận mệnh rồi, đi theo Vương Đằng đừng mong được yên ổn, nơi nguy hiểm nữa cũng phải đi một chuyến.
Hiện giờ còn phải đi xem xét cả bí mật lớn nhất của Giáo hoàng Chân Lý giáo, thật sự là tìm đường chết mà!
Nàng không biết lai lịch của Vương Đằng, hoàn toàn không cảm thấy Vương Đằng có thể chống lại được Giáo hoàng Chân Lý giáo, chuyến đi xuống này chắc chắn lành ít dữ nhiều.
Hai người cẩn thận đi dọc theo thềm đá xuống dưới ước chừng vài trăm mét.
Thật hiển nhiên, không gian bên dưới cách mặt đất rất xa, cũng chỉ như vậy mới có thể ngăn cách phần lớn thăm dò, không dễ dàng bị phát hiện.
Không biết đi được bao lâu, một tia sáng cuối cùng đã xuất hiện ở trước mắt bọn họ.
“Đến rồi!”
Ánh mắt Vương Đằng vừa động, càng thêm cẩn thận.
Giáo hoàng của Chân Lý giáo là một nhân vật thần bí, nghe nói thực lực rất mạnh, đạt đến cấp bậc cấp Chiến Tướng đỉnh giai, coi như là nhân vật mạnh số một số hai trên toàn cầu.
Không biết sẽ là nhân vật như thế nào??
Đi theo bậc đá xuống dưới lòng đất, hai người Vương Đằng và Saten Rekka rốt cuộc đã đi đến cuối cùng.
Một vệt ánh sáng truyền đến.
Hai người cẩn thận đi tới cửa lối đi, nhưng thứ xuất hiện trước mặt bọn họ không phải là không gian dưới đất gì cả mà là một màn sáng hình tròn đang sáng lên.
Màn sáng này hoàn toàn do ánh sáng trắng tạo thành, thoạt nhìn giống như một cái gương.
Hai người Vương Đằng và Saten Rekka nhìn nhau, bọn họ không ngờ trước mắt sẽ là tình cảnh như vậy.
Chuyện này hơi ngoài dự đoán của bọn họ.
“Làm sao bây giờ?” Saten Rekka không nhịn được hỏi.
“Đừng nóng vội.”
Vương Đằng khẽ động trong lòng, phân ra một luồng niệm lực tinh thần kéo dài tới trước, chậm rãi tiếp xúc với màn sáng hình tròn kia.
Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu có gì không đúng sẽ lập tức rút lui khỏi.
Thậm chí vì an toàn, hắn sẽ trực tiếp chặt đứt luồng niệm lực tinh thần kia, dù sao tổn thất một chút cũng không nhằm nhò gì, niệm lực tinh thần của hắn còn nhiều.
Đây không phải là sợ, mà là lui lại mang tính chiến lược!
Luồng niệm lực tinh thần kia giống như xúc tua chậm rãi tiến vào trong màn sáng, Saten Rekka cũng khẩn trương lên theo, toàn thân căng thẳng, giống như cực kỳ lo lắng Giáo hoàng Chân Lý giáo đột nhiên nhảy ra từ bên trong.
Nhưng không phát sinh chuyện gì cả.
Tất cả đều thật bình tĩnh.
Vương Đằng cũng cảm nhận được một chút tình huống bên trong thông qua niệm lực tinh thần, hoàn toàn không có dấu hiệu sinh mệnh, giống như không có sự tồn tại của người nào.
“Chẳng lẽ do ta suy nghĩ nhiều?”
Vương Đằng tự nói trong lòng, chỉ hơi chần chừ rồi định tiến vào trong đó.
“Đi thôi, chắc không có nguy hiểm gì cả.” Vương Đằng nói.
“Chắc là??” Sắc mặt Saten Rekka thoáng biến thành màu đen.
Có thể đừng nói lời vô trách nhiệm như vậy không anh giai!
Nhưng Vương Đằng vốn không để ý đến nàng, hắn đã lập tức bước vào trong quầng sáng kia.
Saten Rekka khẽ cắn môi, liếc nhìn lối đi không có một bóng người sau lưng, vội vàng đuổi theo.
Nàng chỉ cảm thấy trước mắt mơ hồ một lát, rồi đã bước chân vào trong lối đi có hình tròn, còn Vương Đằng ở ngay phía trước nàng, cách đó không xa.
“Đuổi kịp!”
Giọng Vương Đằng truyền vào trong tai nàng.
Hai người mò mẫm đi dọc theo lối đi hình tròn, đại khái đi hơn mười mét, một sảnh lớn màu bạc xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Sảnh lớn này cực kỳ khoa học viễn tưởng, tổng thể có màu trắng bạc, trên trần có hình dáng nửa vòng tròn, bốn phía do kim loại không biết tên tạo thành, không nhìn thấy khe hở nào.
Từng tia sáng phóng xuống từ trên đỉnh đầu, khiến cả sảnh lớn có vẻ giống như ảo mộng.
“Nơi này rốt cuộc là đâu? Phi thuyền ngoài hành tinh kia có phải đang lừa gạt người không vậy.” Saten Rekka ngắm nhìn bốn phía, không chắc chắn lắm nói.
“Nếu ta đoán không sai, đây có thể là bên trong phi thuyền.” Vương Đằng như có đăm chiêu nói.
“Hả?” Saten Rekka chấn động, “Vậy chẳng phải Giáo hoàng Chân Lý giáo đang ở trong này sao, chúng ta nghênh ngang đi tới như vậy không có vấn đề gì chứ?”
Sắc mặt của Vương Đằng cũng có phần khó coi, hắn trầm ngâm một chút, nói: “Cầu phú quý trong nguy hiểm, đây chính là một phi thuyền ngoài hành tinh, mạo hiểm chút phiêu lưu là cần thiết.”
Sắc mặt Rekka lập tức thay đổi, nàng biết ngay Vương Đằng sẽ không dễ dàng rời đi như vậy mà.
Trong sảnh lớn hoàn toàn im ắng, Vương Đằng nhìn quanh một vòng, giống như không nhìn thấy lối đi nào thông đến nơi khác.
Hắn trực tiếp mở ra “Đôi mắt Nguyên Chất”, quét nhìn bốn phía.
Ngay sau đó, hắn đã nhìn thấy được hai lối đi bị giấu ở phía sau hai cánh cửa màu bạc, chẳng qua vách tường bốn phía giống như dùng kỹ thuật đặc thù nào đó, gần như kín kẽ, bởi vậy mắt thường hoàn toàn không nhìn ra.
Giờ khắc này, Vương Đằng đột nhiên cảm thấy ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ này rất có tác dụng, còn sáng hơn cả mắt chó hợp kim titan 23K.
Bạn cần đăng nhập để bình luận