Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1301: Gia tộc Pylax, tám vương tộc lớn khác họ!

“Gia tộc Pylax! Rất nổi tiếng sao?” Vương Đằng hỏi.
“Một trong tám đại gia tộc xa xưa nhất của đế quốc. Nghe đồn tổ tiên của bọn họ từng giết chết một cự thú tinh không ——Hỏa Diễm Cự Long, tắm máu rồng, lấy được thể chất hỏa diễm mạnh mẽ. Bọn họ có thể hấp thu ngọn lửa đặc biệt để tự dùng. Sức chiến đấu vô cùng mạnh. Ngươi nhìn ký hiệu ngọn lửa màu xanh lam trên trán hắn, đó chính là ký hiệu của gia tộc Pylax, đồng thời cũng đại biểu một loại lửa đặc biệt.” Viên Cổn Cổn nói.
“Hỏa Diễm Cự Long!” Vương Đằng khẽ động trong lòng, kinh dị nói: “Trong vũ trụ lại có loại tồn tại giống như truyền thuyết này sao?”
“Vũ trụ mênh mông, tồn tại thần kỳ thế nào mà không có.” Viên Cổn Cổn khinh thường sự vô tri của Vương Đằng.
“Vậy tổ tiên của gia tộc Pylax chỉ tắm máu rồng, đã sở hữu thể chất ngọn lửa đặc biệt, còn có thể dung hợp ngọn lửa đặc biệt, nếu là bản thân Hỏa Diễm Cự Long thì lại thần kỳ đến thế nào đây?” Vương Đằng âm thầm kích động, muốn tìm một Hỏa Diễm Cự Long cạo lông cừu.
“Viên Cổn Cổn, có thể tìm được Hỏa Diễm Cự Long ở đâu?” Hắn lập tức hỏi.
“Sao ta biết được, loại cự thú tinh không giống như Hỏa Diễm Cự Long đều là tồn tại cực kỳ thần bí thưa thớt, người bình thường căn bản không tìm thấy. Điều duy nhất có thể biết là, bọn chúng vốn sinh sống ở nơi cực kỳ dồi dào nguyên lực hệ Hỏa, thậm chí là nơi nào đó mà dị hỏa thiên địa sinh ra.” Viên Cổn Cổn cười hì hì: “Cho nên nếu có thể tìm được Hỏa Diễm Cự Long, rất có thể tìm được một loại dị hỏa thiên địa.”
Ánh mắt Vương Đằng phát sáng.
Dị hỏa thiên địa à!
Hắn sở hữu lửa Thanh Ngọc Lưu Ly và Quang Minh Thánh hỏa, đương nhiên biết chỗ kỳ diệu của dị hỏa thiên địa có lớn đến mức nào, nếu có thể lấy được một loại dị hỏa thiên địa nữa…. tuyệt vời!
“Ngươi đang suy nghĩ cái gì? Nước miếng sắp chảy ra rồi.” Viên Cổn Cổn đột nhiên nói.
“....” Vương Đằng.
“Ngươi cũng đừng nghĩ đến Hỏa Diễm Cự Long nữa, đụng tới tuyệt đối là chết không sốn. Mỗi một con Hỏa Diễm Cự Long đều vô cùng hùng mạnh, có lẽ thể trưởng thành cũng sẽ đạt tới trên cấp Bất Hủ đó.” Viên Cổn Cổn nói.
“Trên cấp Bất Hủ, còn kinh khủng hơn cả Phong Thần điểu!” Vương Đằng mở to mắt.
“Nếu không ngươi cho rằng thế nào.” Viên Cổn Cổn tức giận nói.
“Được thôi.” Vương Đằng lắc đầu, tạm thời buông tha ý đồ đối với Hỏa Diễm Cự Long, ánh mắt lại dừng trên người người đàn ông vạm vỡ đầu trọc: “Nhưng tên này là một đối tượng cạo lông cừu không tệ.”
Gia tộc Pylax sở hữu thể chất hỏa diễm, có thể dung hợp ngọn lửa, cho dù không bằng Hỏa Diễm Cự Long, cũng sẽ không quá kém.
Ánh mắt của hắn lại sáng lên. Ở trong mắt hắn, người đàn ông vạm vỡ đầu trọc này và gia tộc Pylax của hắn nghiễm nhiên biến thành một đối tượng cạo lông cừu, hơn nữa còn là loại cừu rất béo, rất béo.
“Ngươi phải cẩn thận một chút. Gia tộc bọn họ vô cùng say mê ngọn lửa đặc biệt, hơn nữa làm việc ngang ngược. Đối với bất cứ loại lửa nào, đều muốn có cho bằng được. Nếu để bọn họ biết thân ngươi mang dị hỏa thiên địa, họ chắc chắn sẽ nghĩ cách lấy được dị hỏa thiên địa từ trên người ngươi.” Viên Cổn Cổn nhắc nhở nói.
“....” Vương Đằng thoáng chốc đã cạn lời.
Vừa rồi hắn còn đang suy nghĩ làm sao để cạo lông cừu từ trên người đối phương. Kết quả, Viên Cổn Cổn nói cho hắn biết, đối phương rất có thể sẽ nhìn chằm chằm dị hỏa thiên địa của hắn.
Chuyện này quả thực không thể nhịn!
“Nếu bọn họ dám đến, xem thử cuối cùng là ai cạo ai.” Vương Đằng nảy sinh ác độc nói.
“Đúng rồi, quên nhắc nhở ngươi, gia tộc Pylax là vương tộc khác họ cha truyền con nối, một trong tám vương tộc lớn khác họ của đế quốc!” Viên Cổn Cổn yếu ớt nói.
“ĐM!” Vương Đằng trực tiếp phun ra một câu thô tục trong lòng.
Vốn tưởng rằng là con dê béo, không ngờ lại là một cự thú kinh khủng.
Nhưng con người Vương Đằng không có ưu điểm gì khác, chỉ thích khiêu chiến bản thân. Đụng tới tồn tại kinh khủng như Phong Thần điểu, hắn cũng dám đi cạo, cho dù gia tộc Pylax là một cự thú, Vương Đằng cũng không sợ, cứ cạo không bỏ sót.
Đương nhiên, hắn cũng không đến mức không kiêng nể gì như giống như trong vũ trụ hư cấu. Đù sao đây là ở hiện thực, chết chính là chết, hắn cũng không dám làm bậy.
“Sinclairmont, ngươi có lời gì muốn nói không?” Giọng nói của ông lão tóc trắng kéo Vương Đằng quay về hiện thực.
“Các lão tôn kính, việc kế thừa của Tào Hoành Đồ đặt sang một bên trước đã. Dù sao mấy năm nay ở trên chiến trường, hắn cũng lập không ít công lao vì đế quốc, không thể làm nguội lạnh lòng hắn. Bây giờ vẫn nên xác định thân phận thật của người này trước mới thỏa đáng, nếu là thật, chuyện kế thừa có thể tính toán lại, nếu là giả....” Người đàn ông vạm vỡ đầu trọc Sinclairmont nhìn về phía ông lão tóc trắng hơi vuốt cằm. Lúc nói đến cuối cùng, đôi mắt hắn hiện lên tia sắc bén: “Đế quốc Đại Càn ta không thể chấp nhận loại chuyện này xảy ra.”
Giọng nói của Sinclairmont vang ra, không ít người gật đầu.
Đối với việc kế tục quý tộc này, Đế quốc quả thật khá nghiêm khắc, không chấp nhận chút giày xéo nào.
Đến bây giờ, Tào Hoành Đồ vẫn chỉ là Nam tước tạm thời. Bởi vậy, hắn phải lập đủ công lao ở trên chiến trường mới có thể chân chính kế thừa tước vị Nam tước.
Mà đế quốc lại vô cùng ưu đãi người có công.
Ông lão tóc trắng nhẹ nhàng gật đầu, xem như tán thành lời nói của Sinclairmont.
Tào Quan nhìn thấy thế cục lại nghiêng về xu hướng có lợi cho hắn, trong lòng mừng như điên, nét mặt lại khôi phục vẻ đắc ý, nhìn về phía Vương Đằng.
“Vương Đằng!”
Ông lão tóc trắng nhìn về phía hắn, hỏi: “Ngươi còn có sự vật khác có thể chứng minh thân phận? Hoặc là di chúc mà Nam tước Nam Cung để lại?”
Vương Đằng nhíu mày, ấn ký tinh thần cuối cùng của Nam Cung Việt sớm đã tiêu tán, không để lại đồ vật giống như di chúc. Tất cả mọi việc đều bàn giao cho hắn thông qua Viên Cổn Cổn. Ngoài ấn Nam tước, hắn không lấy ra được bất cứ đồ vật có thể chứng minh thân phận của bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận