Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 835: Nguyên lực Tinh Thần bất ngờ xuất hiện!

Mọi người buồn cười không thôi.
Chúc Vân Thiều trêu ghẹo nói: “Đây chẳng phải chính là có phúc hay sao? Tiểu thư Valeriya có một khuôn mặt tựa thiên thần đó. Ta lớn ngần này rồi nhưng chưa từng gặp ai có một gương mặt tinh xảo như vậy đâu.”
“Mặt thiên sứ nhưng body đúng là ác quỷ. Ta sợ thân hình nhỏ bé của ta không chịu nổi đâu!” Vương Đằng buồn bực nói.
“Thế nên ngươi mới càng phải đầu tư trước, vóc dáng có thể luyện tập được mà. Chỉ cần nàng không ra sức rèn luyện cơ bắp thì vóc dáng tự nhiên sẽ bình thường trở lại. Đến lúc đó ngươi lời to rồi, đây chắc chắn là một vụ mua bán lợi nhuận ổn định mà không sợ thua lỗ đó.” Chúc Vân Thiều phân tích nói.
“Haha, nhưng ta không rảnh mà chơi trò nuôi vợ từ thuở còn phèn.” Vương Đằng ha ha, nói.
“Có phước mà không biết hưởng, sau này ngươi sẽ hối hận cho mà xem.” Đàm Đài Tuyền chế giễu nói.
“Cút sang một bên.” Trán Vương Đằng hiện lên từng tầng hắc tuyến, tức đến nổ phổi.
...
Ngày hôm sau, mọi người lại đi tới đấu trường.
Về phía nước Đại Hùng, Valeriya vừa nhìn thấy mấy người nước Hạ liền lập tức lớn tiếng chào hỏi như thể đã rất thân quen.
Vương Đằng cắn răng gật đầu coi như chào lại.
Võ giả các quốc gia khác nhìn thấy cảnh này liền dồn dập suy đoán, chẳng lẽ nước Đại Hùng liên thủ với nước Hạ rồi?
Tư tế Thần điện đáp xuống từ trên đỉnh núi. Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hắn chợt lóe lên.
Với tư cách là tổ chức võ giả lớn nhất Bắc Âu, hiển nhiên Thần điện hết sức chú ý tới nhất cử nhất động của các cường quốc trên thế giới. Theo tình hình này, chẳng lẽ nước Đại Hùng và nước Hạ đang phát tín hiệu gì sao?
Có lẽ cả nước Đại Hùng lẫn nước Hạ đều không biết rằng hành động của hai người trẻ tuổi lại khiến các quốc gia trên thế giới ra sức tưởng tượng, không biết họ đang nghĩ cái quái gì nữa.
“Tỷ thí tiếp tục, hôm nay ai muốn ra sân đầu tiên đây.” Tư tế Thần điện nói.
Bốn phía đấu trường khẽ yên tĩnh lại.
Đột nhiên, một nhà sư trẻ bước ra từ phía nước Inca rồi tiến vào trong đấu trường.
Hắn khoác áo cà sa màu đỏ, thân trên để trần, đỉnh đầu không hề trọc lóc mà có một lớp tóc mỏng lơ thơ. Vẻ mặt hắn bình tĩnh trang nghiêm, xoay người nhìn về phía nước Hạ rồi chắp tay trước ngực nói:
“Acuro muốn khiêu chiến võ giả nước Hạ, mời chiến!”
Giọng hắn vừa truyền ra, bốn phía lập tức yên tĩnh.
Trên khán đài nước Hạ, đám Cù Phi không khỏi hơi nghiêm mặt lại rồi liếc mắt nhìn nhau.
“Trận này, mọi người ai muốn xuất chiến?” Đàm Đài Tuyền hỏi.
“Chỉ e người này chính là võ giả mạnh nhất nước Inca lần này.” Vương Đằng nhìn lướt qua, trong lòng lóe lên một tia kinh ngạc rồi nói.
“Người mạnh nhất!” Mọi người cả kinh.
“Đúng vậy, thực lực hắn đã đạt tới cấp Chiến Tướng hạ vị. Hơn nữa trên người hắn còn có một hơi thở rất kỳ quái.” Vương Đằng nhíu mày chậm rãi nói.
Cấp Chiến Tướng hạ vị!
Cù Phi và Yến Bác nghe vậy, suy nghĩ xuất chiến trong đầu lập tức tắt ngóm.
Bọn họ chỉ là cấp Chuẩn Chiến Tướng, mà Acuro hiển nhiên chính là át chủ bài mạnh nhất của nước Inca, bọn họ mà ra sân thì hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.
Nói cho cùng, các quốc gia đều có những thiên tài cực kỳ xuất chúng, không thể khinh thường.
“Đã vậy thì để ta xuất chiến đi.” Mục Chí Quốc đứng lên nói.
Vương Đằng và Đàm Đài Tuyền liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu.
“Cẩn thận.”
Mục Chí Quốc gật đầu với hai người rồi đi vào trong đấu trường.
“Nước Hạ, Mục Chí Quốc.”
Mục Chí Quốc hành lễ với Acuro.
“Xin được chỉ giáo!” Acuro bình tĩnh đáp lễ nói.
Vừa dứt lời, trong đấu trường, hai luồng khí thế mạnh mẽ dâng lên đột nhiên.
Chỉ trong phút chốc, hai bên đã bắt đầu quyết đấu.
Đây là trận chiến đầu tiên xuất hiện võ giả cấp Chiến Tướng hạ vị. Võ giả các quốc gia đều hết sức chú ý, nhìn chằm chằm vào đấu trường bên dưới.
Vương Đằng cũng nghiêm túc lên. Hắn đang nhai một viên xúc tu bạch tuộc nướng trong miệng, ánh mắt lại nhìn về phía bên trong đấu trường.
Ầm!
Ngay sau đó, hai luồng nguyên lực bạo phát.
Toàn thân Mục Chí Quốc đắm chìm trong nguyên lực màu vàng. Tay hắn cầm chiến đao, chém ra ánh đao, bổ về phía võ giả nước Inca ở phía đối diện.
Vũ khí của Acuro là một thanh gậy sắt con mắt quái dị. Vẻ mặt hắn bình tĩnh, trên người dâng lên từng sợi nguyên lực đỏ thẫm, nhiệt độ nóng bỏng tỏa ra bốn phía.
“Đây là??” Ánh mắt Vương Đằng khựng lại, trong lòng dậy sóng.
Nguyên lực Tinh Thần!
Tuyệt đối không sai.
Nguyên lực nhà sư Inca này sử dụng chính là nguyên lực Tinh Thần.
Mặc dù nguyên lực Tinh Thần này có lẫn tạp chất chứ không hề tinh khiết nhưng nó là nguyên lực Tinh Thần thật 100%.
Nó chính là thứ mà các vị lãnh tụ võ đạo khổ sở tìm hoài không thấy.
Sao Vương Đằng không kinh ngạc cho được.
“Đây là phương pháp cổ xưa của nước Inca sao?” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nhớ tới điều Đàm Đài Tuyền từng nói.
Võ giả nước Inca truyền thừa từ xa xưa, dường như họ có một số bí pháp mà người ngoài không biết, lẽ nào nguyên lực Tinh Thần đang xuất hiện có liên quan tới những bí pháp kia?
Đột nhiên Vương Đằng cảm thấy rất chờ mong phần tiếp theo của cuộc so tài này.
Nguyên lực Tinh Thần!
Không biết võ giả nước Inca có thể bạo ra vài bong bóng thuộc tính không giống bình thường hay không. May mà có thể chắc chắn rằng, nguyên lực Tinh Thần sẽ không chạy đi đâu được.
Trong lúc Vương Đằng còn đang nghĩ xem có thể nhặt được chỗ tốt gì không, giữa sân thi đấu bên dưới, hai người Mục Chí Quốc và Acuro đã va chạm vào nhau.
Giờ phút này bọn họ đang đại diện cho hai đất nước, gánh vác vinh nhục trên người, không nói nhảm một câu, vừa vào đã trực tiếp ra đòn chính diện!
Ầm!
Chớp mắt, ánh đao mà Mục Chí Quốc bổ ra đã bay tới, chém thẳng xuống đỉnh đầu Acuro.
Ánh mắt Acuro không đổi, tay vừa động, một vệt sáng đỏ lập tức hiện lên trước mặt, trực tiếp đánh nát ánh đao nọ.
Lúc này, Mục Chí Quốc đã sớm tới gần từ đằng xa, đánh một quyền nổ vang lên Acuro.
Oành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận