Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 964: Có thể nhịn đến bây giờ, không dễ dàng mà!

“Có phải bị chuyện gì kéo chân rồi không?” Chu Huyền Vũ cũng hơi không đoán chắc được, ngập ngừng nói.
“Không phải là bị bắt rồi đấy chứ!” Tiếu Nam Phong nói.
“Hẳn là không thể nào đâu, lấy thực lực của Vương Đằng, trong Chân Lý giáo còn chưa có người nào có thể bắt được hắn đâu, hơn nữa nếu như bộc phát chiến đấu, chúng ta cũng sớm nên nhận ra.” Chu Huyền Vũ nói.
“Vậy thì là chơi vui rồi.” Tiếu Nam Phong hít một hơi thật sâu, bất đắc dĩ nói.
“Chơi vui?” Mặt Chu Huyền Vũ tràn đầy kinh ngạc, thật có chút hoài nghi mình có nghe lầm hay không.
Đúng lúc này, đồng hồ truyền tin trên tay hai người truyền đến một chút rung động.
“Vương Đằng!”
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến!
Nhìn thấy tên gọi đến hiện lên trên đồng hồ, bọn họ liếc nhìn nhau, lập tức kết nối.
“Vương Đằng, sao ngươi đi lâu vậy, không có lấy chút tin tức nào, nhiều người chúng ta đều đang chờ ngươi đấy, ngươi có còn xem đại cuộc hay không hả?” Vừa kết nối, Tiếu Nam Phong đổ xuống một trận chất vấn.
“Ngại quá, ngại quá, phát hiện mấy chuyện chơi vui, không cẩn thận đã quên thời gian.” Vương Đằng không thèm để ý, cười hì hì nói.
Chu Huyền Vũ: “…”
Tên nhóc này thế mà thật sự chơi vui vẻ!
Tiếu Nam Phong nhìn qua hắn, lộ ra dáng vẻ quả nhiên ta không đoán sai.
“Đúng rồi, bên phía ta đã xác định, nơi này đúng là hang ổ của Chân Lý giáo, các ngươi có thể bắt đầu bố trí trận pháp.” Giọng Vương Đằng từ trong đồng hồ truyền đến lần nữa.
Hai người nghe vậy, vẻ mặt lập tức nghiêm túc.
“Vương Đằng, ngươi không trở lại chủ trì bố trí đại trận à?” Chu Huyền Vũ lập tức hỏi.
“Chuyện bên ta còn chưa xử lý xong, để những trận pháp sư kia làm đi, những gì nên nói đều đã nói cho bọn họ, nếu như thế mà còn không làm tốt thì đám trận pháp sư này dứt khoát về nhà ăn shit mịa đi.” Vương Đằng không hề khách sáo nói.
Giọng hắn trực tiếp từ trong đồng hồ truyền ra, khiến sắc mặt trận pháp sư xung quanh nhất thời tối sầm lại.
CMN quá xem thường người ta!
Nhưng bọn họ không dám phản bác lại, lúc thảo luận trước đó, trình độ trận pháp của Vương Đằng đã khiến bọn họ tin phục rất sâu, mặc dù hắn nói chuyện không dễ nghe, nhưng thực lực thật sự vượt trên tất cả trận pháp sư ở đây.
Có thực lực, vậy thì không phải là mù quáng, mà là thật sự lợi hại!
Không phục không được!
“Được rồi, cứ như vậy, bố trí trận pháp xong, ta sẽ chốt lại cuối cùng, trước tiên cứ như thế, ta còn có chuyện quan trọng.” Vương Đằng vừa nói xong, trực tiếp ngắt truyền tin.
Hai người Tiếu Nam Phong và Chu Huyền Vũ buồn bực không thôi, vốn còn muốn nói thêm chút gì, bây giờ tất cả đều kẹt lại trong cổ họng.
Tên này thực sự quá ghê tởm!
Chu Huyền Vũ lần đầu hợp tác với Vương Đằng, lúc này mới cảm nhận được thật sâu loại bất đắc dĩ và buồn bực kia, nhưng chẳng có biện pháp nào làm gì được hắn.
Vẻ mặt Chu Huyền Vũ có chút kỳ lạ, đưa mắt nhìn qua Tiếu Nam Phong, thấy hắn mặc dù cũng cực kỳ phiền muộn, nhưng bộ dáng nhìn lắm thành quen, trong lòng đột nhiên có hơi bội phục.
Có thể nhịn đến bây giờ, không dễ dàng mà!
“Quen là tốt rồi.” Sắc mặt Tiếu Nam Phong đã khôi phục lại bình thường, nhìn thấy ánh mắt của Chu Huyền Vũ, hờ hững nói.
Chu Huyền Vũ lắc đầu, nhìn trận pháp sư xung quanh, nói: “Mọi người ăn chút gì đi rồi bắt đầu bố trí trận pháp.”
“Vâng!”
Trận pháp sư xung quanh nghe vậy, sôi nổi trả lời.

Cùng lúc đó, trong lòng núi tuyết.
Saten Rekka mang theo Vương Đằng đi tới ngoài một hang động bí mật, hẻo lánh.
Trong lòng núi này, qua nhiều năm khai phá của Chân Lý giáo, đã thông bốn phương tám hướng, loại hang động hoang vắng như này không biết có bao nhiêu.
Mà sau khi Saten Rekka mang theo Vương Đằng đi tới chỗ sâu, đột nhiên dừng bước.
Mới nãy Vương Đằng trò chuyện với bên ngoài cũng không tránh nàng, bởi vậy nàng nghe được không ít nội dung không nên nghe, trong lòng lúc này không cách nào bình tĩnh lại, chấn động không thôi.
“Vương Đằng! Đây là tên thật của hắn, tên này căn bản không phải Diêu Cát!”
“Hắn rốt cuộc là ai?”
“Vừa nãy hắn bảo người bên ngoài bày trận, có thể thấy được cũng không phải chỉ có một mình hắn, bên ngoài còn có người tiếp ứng hắn.”
“Nhưng bọn họ bố trí trận pháp làm gì?”
“Chẳng lẽ… Shhh!”
Saten Rekka càng nghĩ càng hoảng sợ, trong lòng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Nàng là một cực kỳ người thông minh, mặc dù vừa nãy Vương Đằng nói chuyện với bên ngoài cũng không để lộ ra bao nhiêu thứ, nhưng nàng đã suy đoán được mục tiêu của bọn họ từ trong đôi ba câu kia.
Lần này, Chân Lý giáo chỉ sợ là hoàn toàn xong rồi!
Vương Đằng thấy ánh mắt Saten Rekka không ngừng lấp loé, biết đối thoại vừa nãy nhất định để nàng đoán được điều gì đó, nhưng hắn không quá mức để ý.
Ngọn lửa linh hồn của Saten Rekka đã nằm trong tay hắn, người phụ nữ này không tạo nổi cơn sóng gì lớn.
“Đến rồi?” Lúc này hắn hờ hững lên tiếng, ánh mắt đảo quanh bốn phía.
Chỉ một ánh mắt liền phát hiện nơi này không giống bình thường.
Một cửa động được trận pháp che giấu ẩn trong góc, bề ngoài nhìn qua không có bất cứ khác biệt với mặt đất xung quanh, thế nhưng phía dưới lại tồn tại một thông đạo.
“Đến rồi, nơi này là mật đạo ta lén đào, có thể thông tới lòng núi ngọn núi tuyết thứ ba, nơi đó mới là trung tâm chân chính của Chân Lý giáo.” Saten Rekka hít một hơi thật sâu, nói.
Nàng đi lên trước, mở ra cấm chế trận pháp, nhấc lên một tảng đá trên mặt đất, ra hiệu cho Vương Đằng cùng lên.
Hai người tiến vào mật đạo, đi được chừng chừng mười phút, Saten Rekka dừng lại lần nữa, nhỏ giọng nói: “Phía trước chính là lòng núi ngọn núi tuyết thứ ba, bên trong canh phòng nghiêm ngặt, những giáo đồ bình thường như chúng ta không vào được, nếu như bị bắt được thì thảm.”
Niệm lực tinh thần của Vương Đằng yên lặng lan tràn ra, quét qua không gian phía trước, quả nhiên cảm giác được không ít sự tồn tại của sinh vật sống.
Mà có hai sinh vật sống trong đó đang cách bọn họ rất gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận