Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 706: Xác chết trong hư không…

Hắn cứ ngồi xếp bằng xuống tại chỗ trước với vẻ mặt nghiêm trọng, lẳng lặng ngồi xếp bằng trong hư không như vậy, lơ lửng giống như u hồn.
Cửa không gian trước đó đã sớm bị nổ tan rồi.
Vừa nghĩ đến, chuyện này còn do phân thân lôi đình của mình làm ra, hắn lập tức lại đau gan một trận!
Dần dần, Vương Đằng nhắm mắt lại, sắp xếp tất cả tri thức phù văn không gian lấy được, tìm kiếm phương pháp có thể trở về.
Trong vùng hư không này, hắn hoàn toàn mất đi khái niệm về thời gian. Không biết qua bao lâu, Vương Đằng cảm thấy đói bụng, đành lấy một ít đồ ăn từ trong không gian ra.
May mắn, nhẫn không gian của hắn chứa rất nhiều thịt tinh thú và các loại đồ ăn khác.
Ừm, đúng là một thói quen tốt!
Lửa Thanh Ngọc Lưu Ly thiêu đốt trong hư không, Vương Đằng dùng nó bắt đầu nướng thịt.
Hắn vừa nướng thịt vừa lấy tay chống cằm, càng không ngừng than thở.
“Haizzz ~”
“Haizzz ~”
“Haizzz ~ ta quá thảm mà!”
“Đầu tiên bị tên Hắc Yểm Ma Quân kia kéo vào trong thế giới vực sâu, khó khăn lắm mới trốn ra được, kết quả lại tiến vào trong hư không, ta thật sự quá thảm mà!”
Vương Đằng tự oán tự trách nướng xong thịt, nhét vào miệng bắt đầu ăn, hóa căm uất thành ham muốn ăn uống.
“Ợ!”
Ăn xong rồi, hắn không khỏi ợ một tiếng.
Toàn thân hắn lập tức chấn động, sắc mặt khẽ biến…
Xong rồi, ăn nhiều rồi!
Nên ăn ít một chút mới đúng, còn không biết phải ở trong hư không bao lâu, không thể lãng phí đồ ăn được!
Vương Đằng âm thầm hạ quyết tâm, bữa sau nhất định phải ăn ít!
Ăn xong rồi, ánh mắt của hắn chợt lóe lên. Trầm tư một lát, hắn lấy ra trang bị không gian do ba tinh thần niệm sư loài Hắc Ám kia để lại từ trong nhẫn không gian.
Tinh thần lực quét qua.
“Tìm được rồi!” Một lát sau, gương mặt Vương Đằng không khỏi lộ vẻ vui mừng, ba quyển sách bằng da có dáng vẻ như laptop xuất hiện trong tay hắn.
Mở ra vừa nhìn, trong đó quả nhiên có ghi chép lại tri thức xa xưa có liên quan đến phù văn không gian, Vương Đằng lập tức đọc như chết đói.
Lấp đầy thiếu sót, trình độ phù văn không gian càng sâu sắc thêm.
Thời gian đang trôi qua.
Đột nhiên, ngay bên cạnh cách Vương Đằng không xa, một đợt dao động không gian cực kỳ điên cuồng truyền ra, năng lượng bạo ngược xông đến ào ào.
Vương Đằng lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy từng vệt nhỏ màu trắng tự dưng xuất hiện trong hư không không xa.
Từng đợt lực hút truyền đến.
Vương Đằng biến sắc, cảm nhận được nguy cơ khổng lồ, lập tức nhanh chóng rời xa, trốn khỏi phạm vi bao phủ của lực hút này.
“Nguy hiểm thật!”
Khoảnh khắc này, hắn sâu sắc cảm nhận được nguy hiểm trong hư không.
Một lát sau, lực hút này biến mất, vệt nhỏ màu trắng cũng khép lại lần nữa. Vương Đằng nhíu mày, chần chừ một chút, cuối cùng vẫn còn tiếp tục ngồi xếp bằng, vội vàng lật xem ba bản ghi chép.
Khoảnh khắc này, ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, hắn thấy được một vài ghi chép về hư không.
Hóa ra trong hư không này tồn tại rất nhiều nguy hiểm không thể biết, mà nguy hiểm mới vừa rồi chính là vết nứt không gian hình thành vì đủ loại nguyên nhân. Vết nứt không gian này vô cùng không ổn định, có được tính phá hoại rất lớn, nếu bị hút vào, cho dù là võ giả có thân thể mạnh mẽ cũng sẽ bị xé nát trong nháy mắt, cực kỳ kinh khủng.
Hơn nữa người thường không có cách nào đi trong hư không, chỉ có cường giả thực lực đạt đến trình độ nhất định mới có thể miễn cưỡng vượt qua hư không.
Nhưng cho dù là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ cũng không dám đi dạo lung tung trong hư không, một khi gặp phải vết nứt không gian sẽ lập tức rời đi. Điều kiện tiên quyết là không gặp phải tình huống ngoài ý muốn như năng lượng bùng nổ trong hư không hoặc khe nứt đột nhiên xuất hiện,… vân vân.
Một kiểu người khác chính là tồn tại có thiên phú không gian giống như Vương Đằng mới có thể không bị không gian bài xích, hơn nữa còn có thể cảm nhận sâu sắc nguy hiểm ẩn giấu trong đó.
Thật hiển nhiên, tồn tại như vậy càng ít hơn cả cường giả có thể dạo qua không gian!
Vương Đằng lại vô cùng may mắn, nếu hắn không có thiên phú không gian, chỉ dựa vào thực lực mới vào cấp Chiến Tướng, chỉ e thật sự là thập tử vô sinh!
Vương Đằng tiêu tốn không ít thời gian, cuối cùng đã xem xong ba bản ghi chép.
Tinh thần và ngộ tính của hắn đều cực kỳ mạnh mẽ, trí nhớ, lực lĩnh ngộ kinh người mới có thể nhớ kỹ được những kiến thức này trong khoảng thời gian ngắn.
Nhưng mà sau khi xem xong, sắc mặt của hắn không được tốt lắm.
“Phải để lại tọa độ không gian ở thế giới ban đầu mới có thể xác định vị trí, mới có thể tìm được con đường rời đi, chẳng phải ta đây chết chắc sao?”
Vương Đằng vốn không để lại tọa độ không gian gì ở Địa tinh hay đại lục Tinh Võ, đương nhiên không thể xác định hai thế giới này.
Hắn không khỏi thở dài.
Quá mỉa mai!
Mặt khác còn có một biện pháp chính là khi vết nứt không gian xuất hiện, đánh mạnh vào để mở rộng phạm vi này, sau đó rời khỏi vết nứt không gian.
Nhưng phương pháp này có tai hại rất lớn!
Lỡ không cẩn thận sẽ bị vết nứt không gian xé nát, hơn nữa cho dù may mắn đi ra ngoài, cũng không biết sau lưng sẽ là nơi như thế nào.
Lỡ như ở trong mặt trời thì sao?
Lỡ là thế giới nào đó không biết tên thì sao?
Lỡ như rơi vào trong hố phân thì sao?

Tóm lại, tất cả đều có khả năng!
Phương pháp này hiển nhiên càng thêm lừa đảo, không đến vạn bất đắc dĩ, Vương Đằng không định làm như vậy.
Sau đó hắn lại ăn vài thứ, quyết định thăm dò bốn phía một phen, có khi có thể tìm kiếm được những phương pháp khác trong hư không cũng chưa biết chừng.
Vương Đằng đi dọc theo phương hướng của hành lang không gian trước đó, tuy rằng không biết đúng hay sai, nhưng ít nhất có được một phương hướng, luôn tốt hơn đi bừa không có mục đích, lỡ đi tới đi lui sẽ đi ra ngoài được.
Hắn tự an ủi mình, yên lặng đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận