Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1342: Nói bậy, An Lan ta không phải người nghèo

Cả người vị Vực Chủ tộc Cơ Giới này được bọc trong một chiếc áo bào xám, hắn còn mang một cái mặt nạ kim loại, làm cho người ta nhìn không ra bộ mặt thật của hắn.
Vương Đằng hơi kinh ngạc, tối hôm qua nghênh ngang xuất hiện trước mặt hắn, sao hôm nay lại phải làm thần bí như vậy?
Đây không phải là vẽ vời cho thêm chuyện sao?
Vực Chủ tộc Cơ Giới đi vào phòng khách, cởi mũ và mặt nạ kim loại ra, lộ ra khuôn mặt máy móc tối hôm qua, nói: “Xin lỗi, làm như vậy là để tránh một ít phiền toái. “
“Xem ra các hạ cũng giống như ta.” Vương Đằng cười nói, ra hiệu mời: “Mời ngồi.”
“Ai mà chả có bí mật, đúng không.” Vực Chủ tộc Cơ Giới nháy mắt về phía Vương Đằng.
Vương Đằng lập tức sửng sốt, hơi dở khóc dở cười. Vị Vực Chủ tộc Cơ Giới này thật sự không có chút uy nghiêm của cấp Vực Chủ, mà lại giống như một người trẻ tuổi vậy.
Vương Đằng không cảm nhận được bất cứ khí phách cường giả nào từ trên người vị Vực Chủ tộc Cơ Giới này. Nếu đặt giữa những võ giả bình thường, có lẽ hắn cũng không nhìn ra được thực lực của đối phương.
Đương nhiên không bao gồm khi dùng ‘đôi mắt Linh Thị’.
Nếu sử dụng ‘đôi mắt Linh Thị’, hoàn toàn có thể nhìn ra nguyên lực tràn đầy bên trong cơ thể.
Không nghi ngờ gì, người này là cường giả cấp Vực Chủ thật sự.
“Không biết ngươi tên gì?” Ý nghĩ trong đầu Vương Đằng xoay chuyển, hắn hỏi.
“An Lan!” Vực Chủ tộc Cơ Giới nói.
“Các hạ An Lan, chúng ta trở lại chuyện chính. Đây là khế ước linh hồn của liên minh Phó Chức Nghiệp cung cấp, ngươi xem đi.” Vương Đằng lấy ra một quyển trục, trải ra trên bàn.
Phần khế ước linh hồn này đã viết xong những điều khoản và nội dung khế ước cơ bản, bây giờ chỉ thiếu điều kiện và chữ ký của hai người bọn họ.
Sau khi An Lan xem qua, gật đầu, rồi viết điều kiện và tên của mình lên trên quyển trục.
Vương Đằng nhìn thử, đối phương quả nhiên yêu cầu hắn giữ bí mật về cấu tạo của hộp Thiên Cơ, không được truyền ra ngoài. Nếu đã như vậy, Vương Đằng lại càng yên tâm, cũng lập tức ký tên mình lên.
Khi hai người ký tên thật của mình xuống, khế ước linh hồn sáng lên, có nghĩa là khế ước của bọn họ xem như đã thành.
“Hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ!”
Hai người không khỏi mỉm cười.
An Lan vui vẻ vì cuối cùng cũng tìm được người có thể giúp hắn luyện tạo hộp Thiên Cơ. Hắn đã tìm không ít Tông Sư để chế tạo thứ này, nhưng không ai có thể luyện tạo, trừ khi tìm luyện tạo sư từ cấp Tông Sư trở lên, nhưng hắn không mời nổi.
Mà Vương Đằng rất tự tin, nói chỉ cần là binh khí cấp Tông Sư, hắn đều có thể luyện tạo.
Thực ra An Lan cũng nghi ngờ, nhưng đối phương là Tông Sư tam đạo, thiên tư trác tuyệt, có lẽ thật sự có thể luyện tạo được.
Còn Vương Đằng, đương nhiên vui vẻ là bởi vì tìm được một tay chân cấp Vực Chủ.
Hộ vệ cấp Vực Chủ không dễ tìm như vậy đâu!
Không có đủ lợi ích, đối phương chưa chắc sẽ bằng lòng làm những việc mất giá như vậy.
Hai người cũng xem như là mỗi người đều có quỷ, có ý định xấu trong lòng.
Nếu đã ký khế ước linh hồn, Vương Đằng đương nhiên phải xử lý tốt sự việc, như vậy mới có thể khiến cho đối phương cam tâm tình nguyện làm hộ vệ cho hắn trong một thời gian. Thế nên hắn lập tức mở miệng nói: “Các hạ An Lan, không ngại lấy hộp Thiên Cơ ra cho ta xem thử chứ.”
An Lan nghe vậy, bèn lấy hộp Thiên Cơ ra, đặt lên bàn.
Vương Đằng cầm hộp Thiên Cơ lên xem thử, vô cùng kinh ngạc nói: “Đây là binh khí niệm lực!”
“Không hổ là Tông Sư tam đạo, liếc mắt đã nhìn ra được lai lịch của vật này.” An Lan cười nói.
“Đưa bản thiết kế cho ta xem thử chứ?” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên.
An Lan ấn mở đồng hồ của mình, một màn ánh sáng xuất hiện trước mặt hai người, bên trên chính là bản thiết kế của hộp Thiên Cơ.
Vương Đằng nhìn thoáng qua, nhíu mày.
“Chậc chậc, Vương Đằng, tên này đang lừa ngươi đó. Mặc dù binh khí này là Tông Sư cấp ngũ phẩm, nhưng mức độ phức tạp không hề thua kém binh khí Tông Sư cấp lục, thất phẩm chút nào.” Viên Cổn Cổn lượn lờ trong đầu Vương Đằng, nói.
“Thế mà lại có thể lừa đến trên đầu ta.” Vương Đằng đương nhiên cũng nhìn ra vấn đề, trong lòng không còn gì để nói.
“Ha ha ha, nhưng ngươi có thể luyện tạo thứ đồ này sao? Thật sự không được thì cứ giao cho ta.” Viên Cổn Cổn nói.
“Không cần, ta có thể hoàn thành.” Vương Đằng nói: “Đúng lúc cần luyện tay một chút, lần sau cũng làm cho chính mình một cái. Hợp đồng chỉ nói không được tiết lộ bản thiết kế ra ngoài, lại không nói ta không thể tự làm cho mình một cái.”
“Hoá ra tính toán của ngươi là như vậy.” Viên Cổn Cổn dở khóc dở cười.
Vương Đằng nhìn An Lan chằm chằm, nói: “Mặc dù binh khí này là cấp Tông Sư ngũ phẩm, nhưng độ khó không thấp hơn binh khí lục, thất phẩm chút nào.”
“Thế nào, ngươi có thể làm được không?” An Lan cười khà khà, hỏi lại lần nữa.
“Làm được, đương nhiên có thể làm được.” Khoé miệng Vương Đằng hơi cong lên, hắn từ tốn nói.
“Vậy thì quá tốt rồi.” An Lan cực kì vui mừng, thầm nghĩ cuộc mua bán này không lỗ. Năm tỷ đồng Đại Càn thêm một điều kiện, rẻ hơn một binh khí có độ khó tương đương cấp Tông Sư lục, thất phẩm nhiều. Có lẽ đối phương vừa mới thành danh, mới có thể bị hắn tranh thủ nhặt được.
Nếu là những cấp Tông Sư đã nổi tiếng từ lâu khác, căn bản không thể đồng ý điều kiện thế này.
“Ngươi cũng nghe thử điều kiện của ta đi.” Vương Đằng nói.
“Ngươi nói đi.” An Lan cười nói.
“Làm hộ vệ cho ta một thời gian.” Vương Đằng mỉm cười trong lòng, cũng không vòng vo, trực tiếp nói.
Đến đây, xem thử ai hãm hại ai!
“Làm hộ vệ? Ngươi bảo một cấp Vực Chủ như ta làm hộ vệ cho ngươi?” An Lan hơi kinh ngạc.
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Vương Đằng nói.
“Có phải ngươi đắc tội với người nào không?” An Lan trông có vẻ không đứng đắn, trên thực tế lại rất thận trọng.
Vương Đằng thay đổi vẻ ngoài của mình, khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, nói: “Tên thật của ta là Vương Đằng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận