Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 844: Kim châm lông trâu!

Thực lực của Vương Đằng đã được mọi người tán thành, tuy rằng không biết thực lực của tên này cụ thể như thế nào, nhưng hiển nhiên không kém.
Hơn nữa còn có tính ác liệt đánh người chuyên đánh mặt, hắn vừa lên sân, nhất định sẽ lớn chuyện, mọi người có thể không chú ý sao!
Tư tế Thần điện cũng không khỏi nở nụ cười.
“Hoa tuyệt thế gặp phải đầu gấu, sẽ thật ngoạn mục đi.” Hắn thầm nghĩ, vui sướng khi người gặp họa.
Hắn còn có chút hờn giận nho nhỏ với Vương Đằng. Hill Zisson là người hắn mời chào vào Thần điện, nhưng Vương Đằng không hề nể mặt, đánh người ta thành đầu heo, thể diện của Thần điện xem như mất hết.
Hỏi thử xem hắn có thể không tức giận sao?

Vương Đằng đứng đối diện Kirihime Kana, quan sát loli của nước Nghê Hồng này, hơi hăng hái.
Mà Kirihime Kana cũng nghiêm túc nhìn hắn, sau đó nhìn tư tế Thần điện.
Tư tế Thần điện đã hiểu rõ ý của nàng, lập tức tuyên bố: “Nếu các ngươi đều không có thắc mắc gì, như vậy… trận đấu có thể bắt đầu.”
Vừa dứt lời, hai người đồng thời bắt đầu chuyển động, Kirihime Kana biến mất tại chỗ, nhưng chỗ nàng mới vừa đứng lại đột nhiên xuất hiện một bạo viên vĩ đại.
Grào!
Bạo viên ngửa mặt lên trời gầm to, hai nắm tay đấm ngực, rồi sau đó đánh về phía Vương Đằng.
Sắc mặt của Vương Đằng cực kỳ bình tĩnh, đứng tại chỗ, đấm ra một quyền.
Rầm!
Thân hình bạo viên kia trực tiếp sụp đổ, biến mất không tung tích trong khoảnh khắc.
“Chút tài mọn!” Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, thân hình hắn lóe lên, ngay sau đó xuất hiện ở nơi nào đó trong đấu trường mà không hề có điềm báo trước, tiếp theo chộp vào không khí trước mặt.
“Vèo!” Một bóng dáng hiện ra, sau đó hóa thành tàn ảnh nhanh chóng rời xa.
Bóng dáng này rõ ràng là Kirihime Kana!
Không biết từ khi nào nàng đã rời xa khỏi chiến trường, trốn ra khu vực bên ngoài, chỉ sợ đang chờ xem trận chiến đấu giữa Vương Đằng và bạo viên mới vừa rồi kia.
Đáng tiếc, Vương Đằng không phối hợp!
Hắn vừa liếc mắt đã nhận ra được bạo viên kia chỉ là ảo giác mà thôi, nếu là người tinh thần lực không đủ mạnh thì sẽ dễ dàng trúng chiêu, có khi lại thật sự tiến hành một trận đại chiến tay không với bạo viên kia, chỉ nghĩ đến hình ảnh đó thôi đã khiến cho người ta không rét mà run.
“A!”
Một tiếng a nhẹ phát ra từ trong miệng Kirihime Kana. Nàng kinh ngạc liếc nhìn Vương Đằng, lập tức lại hóa thành hư ảo, biến mất tại chỗ một lần nữa.
Vương Đằng không vội đánh bại đối phương.
Hắn vẫn có hứng thú rất lớn với tinh thần huyễn thuật này, cho nên quyết định để cho đối phương thỏa sức thi triển, sau đó hắn lại điên cuồng nhặt bong bóng thuộc tính.
Khoảnh khắc Kirihime Kana biến mất, từng bóng dáng tinh thú xuất hiện trong đấu trường, đều là những tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, có bạo viên vĩ đại, có cự mãng dài mấy chục mét, còn có cả mãnh hổ, hung lang… vân vân
Tất cả tinh thú chen chúc kín trên đấu trường, toàn bộ ánh mắt hung ác kia đều tập trung ở trên người Vương Đằng.
Hơn nữa trên người chúng nó còn tản ra khí thế hung tàn như thực chất, giống hệt tinh thú mạnh mẽ chân chính, vừa đối mặt đã có cảm giác khiến người ta dựng cả tóc gáy.
Cho dù có người biết đây chỉ là ảo giác, nhưng chỉ e tâm thần đều sẽ bị đánh sâu vào.
Đây chính là chỗ mạnh mẽ của tinh thần huyễn thuật!
Đáng tiếc, Kirihime Kana đối mặt với tên yêu nghiệt Vương Đằng này, trình độ tinh thần lực của hắn vượt trên Kirihime Kana một cấp bậc.
Hơn nữa một cấp bậc này không phải là chênh lệch cấp bậc đơn giản.
Chênh lệch giữa Hoàng cảnh với Vương cảnh giống hào sâu, bao nhiêu thần niệm sư cho đến tận cuối đời đều không vượt qua được.
Đương nhiên, Vương Đằng cũng không định bắt nạt người ta như thế, vì như vậy không đánh được trận đấu này, hắn còn nhặt bong bóng thuộc tính thế nào được.
Grào!
Đối diện, tất cả tinh thú khổng lồ phát ra tiếng gầm giận dữ, sau đó toàn bộ lao về phía Vương Đằng.
Chúng nó đều tự phát ra công kích vô cùng kỳ quái, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, đủ loại thuộc tính đều có, người xem hoa cả mắt.
Có miệng tinh thú phun ngọn lửa, lập tức khiến đấu trường bị bao trùm trong lửa, nóng rực tràn ngập ra.
Kể cả võ giả của các quốc gia bốn phía đều cảm nhận được. Điều khiến bọn họ khiếp sợ là đây thật sự là ảo giác sao?
Ầm rầm!
Đồng thời với đó, sấm sét trên bầu trời đánh xuống, đây là có tinh thú đang khống chế sấm sét.
Rất nhiều gai nhọn do đất đá ngưng tụ thành đột nhiên thò ra trên mặt đất, cũng có thực vật loại dây mây điên cuồng sinh trưởng, cuốn về phía Vương Đằng…
Thanh thế khiến cho người ta sợ hãi!
Võ giả các quốc gia đều lộ vẻ sợ hãi.
Nhưng ánh mắt Vương Đằng vẫn rất bình tĩnh, khuôn mặt hoàn toàn lạnh nhạt.
Những công kích này đều không phải giả dối hết, mà là hư hư thực thực, khiến cho người ta khó có thể nắm bắt.
Nếu đổi lại là bất cứ ai khác, vốn không thể tránh né được.
Nhưng dưới Linh thị của hắn, hắn hoàn toàn rõ ràng những công kích chân chính này như trong lòng bàn tay. Vừa liếc mắt nhìn, tất cả huyễn thuật đều biến mất, chỉ còn lại hai ba đòn công kích chân chính.
Kirihime Kana dùng niệm lực tinh thần khống chế các hệ nguyên lực trong trời đất, hình thành công kích, tấn công về phía Vương Đằng.
Nhưng nàng không phải là Vương Đằng, nguyên lực này đều là ngoại lực nàng đi mượn, còn bản thân nàng không có sẵn thiên phú nguyên lực này, bởi vậy uy lực không mạnh lắm.
Vương Đằng đứng tại chỗ, mặc cho từng công kích mạnh mẽ rơi lên trên người mình.
Mọi người trừng lớn mắt.
Vương Đằng này lại không hề tránh né??
Nhưng ngay sau đó, bọn họ đã phát hiện, những công kích kia vốn không tổn thương được Vương Đằng chút nào…
“Đều là giả!” Ánh mắt của rất nhiều người đều lóe lên, kinh ngạc lạ thường, không chỉ kính ngạc với tính chân thực của những công kích này, mà kinh ngạc vì Vương Đằng đều nhìn ra.
Phải biết rằng, nếu đổi lại là bọn họ, đụng phải huyễn thuật cấp bậc này đều sẽ bị luống cuống tay chân một hồi.
Sao đến trong tay Vương Đằng lại trở nên dễ dàng như thế?
Chuyện này không võ đạo chút nào!
Sao ánh mắt của Vương Đằng lại tốt như vậy chứ? Có thể nhìn thấu huyễn thuật??
Bạn cần đăng nhập để bình luận