Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1197: Đến cả một tên vô danh như ngươi cũng từng nghe thấy tên của ta (2)

Klute từ khi nhận được mệnh lệnh thì luôn đợi Vương Đằng xuất hiện, hắn đã coi Vương Đằng trở thành bàn đạp thăng chức của hắn rồi.
“Augus, ta phụng lệnh của quan chức cấp cao yêu cầu tiến hành kiểm tra từng người đi qua đây, hy vọng ngươi có thể phối hợp một chút.” Giọng điệu Klute trở nên khách sáo. Augus có thân phận bất phàm, thiên phú cũng cực cao, đương nhiên hắn không muốn đắc tội với người có tiềm lực to lớn như vậy.
“Nếu đã là mệnh lệnh của bên trên thì đương nhiên ta sẽ chấp nhận lục soát.” Vương Đằng dùng giọng của Augus, thản nhiên nói.
“Vậy thì mời tạm thời rời khỏi phi thuyền.” Klute nói.
Vương Đằng và Viên Cổn Cổn liếc mắt nhìn nhau, ngay sau mở cửa khoang phi thuyền ra, Vương Đằng đi ra ngoài.
“Augus, quả nhiên là ngươi.” Klute cũng không nghi ngờ gì, bay ra khỏi chiến hạm, mười mấy võ giả cấp Hành Tinh cũng ra theo.
Klute đi tới trước mặt Vương Đằng, tán thưởng vỗ vai hắn: “Ta đã nghe danh thiên tài đương đại tinh hệ Thương Lang của ngươi từ lâu, hôm nay vừa thấy quả nhiên không giống người thường.”
“Vậy sao, xem ra danh tiếng của Augus ta được lan truyền xa quá, ngay cả một tên vô danh như ngươi cũng nghe thấy tên của ta.” Vương Đằng cười nhạt, ngông cuồng nói.
“...” Klute không khỏi sửng sốt, ngay sau đó sắc mặt rất khó coi.
Một tên vô danh!
Tiểu tử này gọi hắn là một tên vô danh.
Đúng là khinh người quá đáng.
Hắn nghĩ mình là ai, thật sự coi mình là thiên tài tuyệt thế sao?
Sắc mặt Klute âm trầm như mây đen trước cơn gió bão, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng.
“Thật ngại quá, ta ăn nói vụng về, thường xuyên nói sai.” Vương Đằng vội vàng nói.
Klute không khỏi ngây ra, nghĩ thầm chẳng lẽ tên Augus này là thiên tài không rành thế sự, một lòng chuyên tâm tu luyện, không hiểu nhân tình thế sự?
“Tuy đây là sự thật, nhưng ta không thể nói thẳng như vậy, nếu không thì chắc chắn sẽ tổn thương ngươi.” Vương Đằng bổ sung một câu.
“...” Klute.
Suy nghĩ trong đầu hắn quay thẳng, hắn tự hỏi mình có nên trở mặt ngay tại chỗ hay không, nếu trở mặt thì có ảnh hưởng tới lợi ích của hắn không?
Trong lòng thoáng chốc hơi hỗn loạn, hắn bị mấy câu của Vương Đằng làm cho lắc lư.
Đúng lúc này, trong đôi mắt của Vương Đằng đột nhiên bùng nổ một trận tinh quang, đâm thẳng vào mắt Klute.
Klute hoàn toàn không ngờ tới, cộng thêm khoảng cách giữa hai người quá gần, hắn không kịp né tránh, bị tinh quang kia đâm vào hai mắt.
“A!” Một tiếng kêu đau vang lên.
Chươn 854: Tiếp theo chỉ còn nước liều thôi!
Chươn 854: Tiếp theo chỉ còn nước liều thôi!
Châm tinh thần!
Vừa rồi, Vương Đằng nhân lúc Klute không đề phòng mà tung châm tinh thần về phía hắn.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, châm tinh thần bắn thẳng vào mắt hắn, đi vào thức hải, thể tinh thần của hắn bị thương tổn nặng nề.
Klute ôm đầu rống lên trong đau đớn, đồng thời bay lên lùi về sau.
“Muốn chạy hả!”
Ánh mắt Vương Đằng rét lạnh, hắn đấm một quyền vào thẳng não bộ của đối phương.
Oành!
Một luồng sức mạnh cực kì khủng khiếp lao thẳng tới.
Nhưng dù sao thì Klute cũng là cường giả cấp Hằng Tinh, hắn cố gắng nhịn đau, phát nguyên lực ra tụ lại tạo thành tấm khiên bảo vệ màu vàng đất.
Bang!
Sức mạnh từ cú đấm của Vương Đằng áp lên trên tấm khiên chắn vàng đất, lực ép khổng lồ làm cho khiên chắn rạn nứt, từng vết nứt lan rộng ra xung quanh.
Bang!
Ngay sau đó, tấm khiên chắn vỡ tan.
Klute bị lực đánh dội lại, cả người hắn bay ngược về phía sau, nhưng vừa hay lực đẩy này lại giúp hắn kéo dãn khoảng cách ra ngoài phạm vi công kích của Vương Đằng.
Đòn đánh lén của Vương Đằng và sự ứng phó của Klute vỏn vẹn chỉ xảy ra trong tích tắc.
Lúc này những võ giả cấp Hành Tinh khác mới nhận ra, cả đám đều thay đổi sắc mặt, đứng quay vòng bên cạnh Klute.
“Hạm trưởng, ngươi không sao chứ?” Một tên võ giả cấp Hành Tinh sốt sắng hỏi Klute.
Bộ dáng của Klute lúc này có hơi đáng sợ, hai mắt giăng đầy tơ máu, thậm chí còn có huyết lệ tuôn ra, tinh thần của hắn bị thương nghiêm trọng, đầu hắn cực kỳ đau đớn, sắc mặt trắng bệch lại vô cùng dữ tợn, hắn cắn chặt răng nhịn lại cơn đau truyền đến từ não hải.
“Không ngờ hắn lại tránh được, nhưng tốt xấu gì cũng đã đâm hắn một hồi rồi!” Lúc này, giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong thức hải của Vương Đằng.
“Vốn định sẽ dùng một chiêu giải quyết gọn hắn luôn, nhưng tiếc là không thành.” Mặt Vương Đằng đanh lại.
“Ngươi mơ à, dù gì đi nữa thì tu vi của đối phương cũng ở cấp Hằng Tinh ngũ giai, muốn giết được hắn nào có dễ như vậy.” Viên Cổn Cổn nói.
“Tiếp theo chỉ còn nước liều thôi!” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.
“Ngươi muốn cứng chọi cứng?”
“Nếu không, ngươi còn cách nào tốt hơn sao?” Vương Đằng hỏi ngược lại.
“Ờm… ngươi lên đi, ta ở phía sau trợ công cho ngươi.” Viên Cổn Cổn nói.
“...” Vương Đằng.
Lúc này, Klute cũng đã lấy lại sức, hắn quét ánh mắt rét lạnh về phía Vương Đằng, lạnh giọng nói: “Thần niệm sư! Ngươi không phải Augus.”
“Ngươi sai rồi, ta chính là Augus!” Vương Đằng nói.
“Ta mặc kệ ngươi có phải là Augus hay không, hôm nay ngươi đừng hòng trốn thoát.” Klute ra lệnh: “Tấn công hạm trưởng quân hạm liên bang, giết chết không tha!”
“Vâng!”
Mười mấy võ giả cấp Hành Tinh đứng sau hắn đồng loạt trả lời.
Oành! Oành! Oành…
Trên người các võ giả cấp Hành Tinh đồng loạt bạo phát nguyên lực cực kỳ hùng hậu, đủ loại ánh sáng phủ khắp cơ thể của họ, hệt như những quả cầu sáng, vọt thẳng về phía Vương Đằng.
Vẻ mặt Vương Đằng vẫn không thay đổi, trong mắt hắn lóe lên một tia lạnh lẽo, người hắn đột nhiên lao vào giữa mười mấy võ giả cấp Hành Tinh, đối phương còn chưa kịp ra tay thì hắn đã phát động công kích mạnh mẽ.
Nguyên lực Ngũ Hành trong người hắn bạo phát toàn bộ, cho dù là võ giả cấp Hành Tinh thất giai, tay cầm chiến kiếm cũng bị hắn chém chém giết như chốn không người.
Ánh sáng kiếm dữ dội quét qua hai võ giả cấp Hành Tinh ngã xuống dưới kiếm hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận