Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1027: Tham lam

“Ngươi từ đâu đến đây?” Phân thân không trả lời, ngược lại lấy ra một thanh chiến đao, nắm chặt trong tay, sau đó hỏi.
“Xem ra ngươi muốn tự tìm đường chết rồi!” Thanh niên tóc lam đương nhiên sẽ không dễ dàng lộ ra lai lịch của bản thân, nhìn thấy phân thân lấy vũ khí ra, trong mắt nhất thời lấp lánh hàn quang.
“Vậy lên đi, đối thủ trời sinh của ta, cùng ta thực hiện một trận đối chiến giữa hai người đàn ông, kẻ thắng thì có được em gái kia.” Sắc mặt phân thân nghiêm nghị, hắn mở miệng nói.
Trong chốc lát, một luồng khí tức hoang tưởng tuổi dậy thì nồng đậm ngập tràn bốn phía.
Tam đại nguyên soái: “...”
Lãnh tụ Võ đạo: “...”
Mọi người: “...”
Thanh niên tóc lam: “...”
Mạ nó, tên dở hơi này chạy từ đâu ra vậy, hoang tưởng tuổi dậy thì đến mức này, khủng khiếp như vậy.
Còn má nó kẻ thắng thì có thể có được em gái kia!
Cái thằng này đổ hết mọi tội lỗi lên đầu người phụ nữ trong truyền thuyết sao???
Thanh niên tóc lam cảm thấy người mình bất giác nổi lên một lớp da gà, cơ thể không nhịn được rùng mình một cái.
“Ăn một đao của ta!” Chân của phân thân đột nhiên giẫm về phía trước, cả người giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, lập tức xuất hiện trước mặt thiếu niên tóc xanh lam, chém một đao xuống.
Ánh đao đỏ thẫm ngưng tụ!
Đao ý rực lửa bùng nổ!
Ầm!
Lửa đỏ càn quét ra, làn hơi nóng bỏng hừng hực ập về phía thanh niên tóc lam.
“Không biết tự lượng sức mình!” Thanh niên tóc lam hừ lạnh một tiếng, một thanh trường kiếm màu lam thuỷ lập tức xuất hiện trong tay.
Mà trường kiếm lóng lánh như ngọc, toả ra hào quang như sóng nước, vừa nhìn đã biết là cực kì bất phàm.
Trường kiếm lắc một cái, hoá thành tàn ảnh nghênh đón về hướng ánh đao đỏ thẫm đang chém tới.
Ầm!
Tiếng nổ tung vang lên.
Ánh mắt phân thân rụt lại, chỉ thấy chiến đao trong tay hắn dưới thanh trường kiếm kia, bị chém đứt giống như cắt tàu hũ, sau đó hắn lập tức cảm thấy một cơn đau đớn kịch liệt ở chỗ lồng ngực.
Cúi đầu nhìn xuống, thanh trường kiếm màu lam thuỷ kia đã cắm sâu vào trong tim của hắn.
Lãnh tụ Võ đạo và tam đại nguyên soái nhìn thấy cảnh này, lập tức tuyệt vọng nhắm nghiền mắt lại.
Sở dĩ bọn họ không cho Vương Đằng trở về, chính là vì coi hắn là hi vọng cuối cùng, nhưng hiện tại…
Phân thân lại tiếp tục ngẩng đầu dậy, nhìn về phía thanh niên tóc lam ở phía đối diện, chỉ thấy khoé miệng hắn đang mang theo đường cong khinh miệt mình, trong miệt bất giác phát ra một tiếng the thé:
“A… mạnh quá! Sắp chết rồi! sắp chết rồi! sắp chết…”
Nụ cười trên mặt thanh niên tóc lam nhất thời đông cứng.
Giọng nói này sao mà nghe giả trân như thế? Khoa trương như thế?
Không hề giống một người sắp bị giết chết chút nào?
Lẽ nào tên này còn có át chủ bài gì đó?
Đáy lòng thanh niên tóc lam hoài nghi, nhưng đồng thời cũng đã bị chọc giận, đột ngột rút kiếm ra, một tiếng “xoẹt” mang theo một đống máu.
“Á!” Phân thân lại lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, ôm ngực, lớn tiếng la: “Đau quá, đau ghê đâu, thấy sợ...”
“...” Gân xanh trên trán thanh niên tóc lam co giật, cả người đều cảm thấy không khoẻ.
Đến cả đám người lãnh tụ Võ đạo cũng không nhịn được mà cạn lời, bầu không khí nghiêm trọng vừa rồi bị phá nát sạch sẽ, cứ cảm thấy quái lạ chỗ nào đó.
Sắc mặt bọn họ nghi hoặc, nhìn về phía Vương Đằng, lẽ nào hắn còn có thủ đoạn bảo đảm tính mạng gì đó sao?
“Khô hết nước bọt!” Thanh niên tóc lam hừ lạnh một tiếng, bèn khua động trường kiếm, triệt để kết thúc Vương Đằng.
“Không phiền ngươi ra tay, ta tự làm!”
Phân thân đột nhiên dừng kêu la, cười tà ý với thanh niên tóc lam, biểu cảm trên mặt rất quỷ dị.
Giọng nói vừa dứt, một tiếng ầm lớn vang vọng nổ ra từ trong cơ thể của hắn.
“Khốn kiếp!” Thanh niên tóc lam giận dữ, giậm chân một cái, vội vàng lùi về phía sau.
Ầm đùng!
Nguyên lực trong cơ thể của phân thân triệt để bùng nổ ra, càn quét về bốn phía, hắn thế mà lại chọn lựa tự phát nổ.
Một tồn tại cấp Chiến Tướng thập tam tinh tự phát nổ, có uy lực khá khủng khiếp.
Dư âm xung kích tứ phía, huỷ diệt tất cả những thứ có thể huỷ diệt.
Sau chốc lát, trong phòng điều khiển mới khôi phục lại trạng thái bình tĩnh, vật phẩm ở trung tâm khu nghỉ ngơi bị huỷ diệt bảy tám phần, sofa, rượu ngon, các loại trang trí trân quý đều chìm trong lửa.
Ngược lại, những trang bị ở xung quanh lại không hề bị tổn hại, bởi vì không biết từ khi nào một tấm màn chắn hình tròn được nâng lên bốn phía xung quanh, ngăn chặn toàn bộ vụ nổ vừa rồi.
Vụ nổ khủng khiếp như thế, lại không hề tổn hại gì đến tấm màn chắn.
Còn đám người lãnh tụ Võ đạo ở trong lồng tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ai ai cũng cực kì chật vật.
Tuy bọn họ không phải người đứng mũi chịu sào trong vụ nổ kia, nhưng dù sao cũng là tự bạo của cấp Chiến Tướng thập tam tinh, người bình thường căn bản không thể chịu đựng nổi.
Cũng may chiếc lồng này cũng có sức phòng ngự nhất định, nếu không một vài cấp Chiến Tướng thập nhị tinh trong số đó thảm rồi.
Sắc mặt thanh niên tóc lam rất khó coi, không phải vì chút tổn thất kia, mà là cảm thấy mình bị người ta tính kế. Tên Địa tinh kia đến chết cũng phải khiến hắn khó coi, đúng là một kiểu khiêu khích, điều này khiến cho người sống an nhàn sung sướng, quen được người khác a dua nịnh hót như hắn, làm sao có thể chịu được.
Có điều hắn đã phát hiện được điều dị thường.
Nhân loại Địa tinh kia căn bản không phải bản thể, mà là một thứ giống phân thân.
Cũng chính là tồn tại sau lưng người đó đã nắm giữ một môn chiến kĩ phân thân!
Người Địa tinh không biết nhìn hàng, nhưng hắn nhìn thoáng qua đã nhận ra.
Ánh mắt thanh niên tóc lam phát sáng, gương mặt lộ ra một tia nóng bỏng và tham lam, bỗng xoay người nhìn về phía đám người lãnh tụ Võ đạo, hỏi: “Các ngươi có ai nhận ra người vừa rồi không?”
Đám người trầm mặc, không ai trả lời hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận