Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1330: Tông Sư Vương Đằng vốn chính là người khác biệt!

Vầng sáng có thể lấy tay lật xem, đây là khoa học kỹ thuật của nền văn minh vũ trụ, cực kỳ tiện lợi.
Vương Đằng lật xem từng tờ, rất nhanh đã đến tờ cuối cùng.
Đám người Tông Sư Maud không khỏi hai mặt nhìn nhau, nhiều vật phẩm cấp Tông Sư như vậy, chẳng lẽ đều không thể khiến Tông Sư Vương Đằng vừa lòng sao?
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt của Vương Đằng lại đột nhiên dừng lại, dừng ở trên một vật phẩm hơi hiếm thấy.
Đây là một cái ấn, toàn thân có màu vàng tím, chỉnh tề, bên trên có khắc hoa văn lôi văn và lôi thú.
Phiên Lôi ấn!!!
Phía dưới là loạt bài giới thiệu:
‘Binh khí niệm lực thuộc tính Lôi, khắc lên phù văn tương ứng, có thể phóng đại thu nhỏ, ẩn chứa lực lượng lôi điện, dùng niệm lực tinh thần khống chế có thể ném ra được, chẳng những nặng vô cùng, càng có thể phóng thích lôi điện, uy lực vô cùng mạnh mẽ. (Chú thích: Binh khí này lật tay vô tình, chuyên nện vào trán, người bị nện chết cực kỳ thê thảm, dùng cẩn thận! Dùng cẩn thận ~)’
Vương Đằng nhìn thấy dòng cuối cùng, sắc mặt hơi kỳ quái, không biết vì sao lại khiến cho hắn hơi ngứa tay khó hiểu.
Nhìn thấy ánh mắt của Vương Đằng dừng lại trên Phiên Lôi ấn, đám người Tông Sư Maud không khỏi sửng sốt.
“Tông Sư Vương Đằng, không phải ngươi định luyện chế Phiên Lôi ấn này đấy chứ?” Tông Sư Maud kinh ngạc hỏi.
“Ta cảm thấy Phiên Lôi ấn này có duyên với ta!” Vương Đằng cười hề hề nói, một ý niệm kỳ diệu chớp động trong lòng hắn, dù thế nào đều không thể tắt.
“Nhưng… thật sự không dám giấu giếm, độ khó khi rèn Phiên Lôi ấn này hơi cao, hơn nữa vật liệu cần có cũng tương đối hiếm thấy, nhất là một loại vật liệu trong đó có tên Huyền Trọng Diệu Kim càng đã ít lại càng ít. Nhiều năm như vậy nhưng ta mới chỉ gặp một hai lần thôi, chính bởi vì như thế cho nên Phiên Lôi ấn này mới có thể bị đặt ở sau cùng.” Tông Sư Maud bất đắc dĩ nói.
“Đúng vậy, Tông Sư Vương Đằng, Huyền Trọng Diệu Kim rất hiếm thấy, liên minh chúng ta đều không có.” Một Tông Sư luyện tạo khác nói.
“Huyền Trọng Diệu Kim!” Ý cười nơi khóe miệng Vương Đằng càng nồng đậm: “Ta có đấy.”
“Ngươi có!” Bốn vị Tông Sư luyện tạo sửng sốt.
“Cho nên nói Phiên Lôi ấn này có duyên với ta!” Vương Đằng mỉm cười, trong tay xuất hiện một cục vàng ánh vàng rực rỡ, nói: “Các ngươi nhìn xem đây có phải là Huyền Trọng Diệu Kim không.”
Ánh mắt của bốn vị Tông Sư luyện tạo sáng lên, lập tức tiến đến gần cẩn thận quan sát.
“Lại thật sự là Huyền Trọng Diệu Kim!” Tông Sư Maud kinh ngạc không thôi.
“Lấy trọng lượng này, rèn Phiên Lôi ấn là đã đủ.” Một Tông Sư khác tên là Tiêu Cao Phong, là một Nhân tộc, hắn ước chừng sức nặng của cục gạch, trầm ngâm nói.
“Ha ha ha, nói như vậy, Phiên Lôi ấn này thật sự có duyên với Tông Sư Vương Đằng.” Còn có một vị Tông Sư Burke là tộc Viên Nhân, toàn thân tối đen, cao lớn cường tráng giống như một con tinh tinh đen.
“Tông Sư Vương Đằng, ta cũng không nhịn được muốn hâm mộ ngươi, kể cả vật liệu hiếm có như Huyền Trọng Diệu Kim này đều có.” Tông Sư Maud nói.
“Đều là vận may!” Vương Đằng cười nói.
“Lại nói sao Tông Sư Vương Đằng lại rèn Huyền Trọng Diệu Kim thành dáng vẻ như này vậy?” Cuối cùng một vị Tông Sư Gunter cũng là Nhân tộc có sắc mặt cổ quái hỏi.
“Cục gạch dùng thuận tay.” Vương Đằng cười he he nói.
“…”
Cuối cùng bốn vị Tông Sư coi như đã biết vì sao Vương Đằng lại lựa chọn Phiên Lôi ấn. Phiên Lôi ấn và cục gạch này có hiệu quả kỳ diệu như nhau!
“Khụ khụ, nếu như vật liệu đã có rồi, vậy chúng ta sẽ không có vấn đề khác nữa, chắc có thể tìm được các vật liệu khác của Phiên Lôi ấn ở trong liên minh, hiện giờ ta sẽ cho người đưa đến.” Tông Sư Maud nói.
“Được, vậy làm phiền Tông Sư Maud.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Không cần phải khách khí.” Tông Sư Maud cười vẫy tay.

Không bao lâu, nhân viên trong liên minh đã đưa vật liệu cần có để luyện chế Phiên Lôi ấn đến phòng luyện tạo.
“Tông Sư Vương Đằng, nếu không có vấn đề gì thì có thể bắt đầu!” Tông Sư Maud đưa nhẫn không gian có chứa vật liệu cho Vương Đằng, nói.
Vương Đằng gật đầu, lấy các loại vật liệu ra đặt lên trên bàn luyện tạo.
“Đúng rồi, còn có một việc phải nhắc nhở ngươi, luyện chế ra vật phẩm cấp Tông Sư cũng sẽ dẫn tới lôi kiếp, cho nên ngươi phải có chuẩn bị.” Tông Sư Maud nói.
Vốn tới để nhìn xem tình hình Vương Đằng ứng đối lôi kiếp, thấy Vương Đằng dữ dội như vậy, hắn vốn không cần nhắc nhở, nhưng vừa nghĩ đến Vương Đằng đã trải qua ba lần sát hạch cấp Tông Sư liên tiếp, đoán chừng tiêu hao khá lớn, vẫn cẩn thận cho thỏa đáng.
Lúc trước hắn đã hỏi Vương Đằng, có cần nghỉ ngơi hồi phục tinh thần không, nhưng Vương Đằng từ chối.
Lúc này Vương Đằng nghe vậy, sắc mặt không khỏi khẽ động.
Rèn ra vật phẩm cấp Tông Sư cũng sẽ dẫn lôi kiếp đến sao?
Nói như vậy lại có bong bóng thuộc tính lôi kiếp có thể nhặt được, tia lôi kiếp kia của hắn cũng có thể nhân cơ hội lớn mạnh vài phần.
Đây là chuyện tốt!
Không thể không nói, đây là chỗ khác biệt giữa Vương Đằng và những người khác.
Khi người khác đều đang lo lắng lôi kiếp thì hắn lại nghĩ đến nhận được chỗ tốt từ trong đó.
“Ta sẽ chú ý.” Hắn cảm kích nói với Tông Sư Maud: “Đa tạ nhắc nhở.”
Sau đó hắn chuyển mắt nhìn lên mười mấy loại vật liệu bày ra ở trên bàn luyện tạo, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
So sánh với mấy trăm loại nguyên liệu cần để luyện chế ra đan dược cấp Tông Sư, luyện chế ra vật phẩm cấp Tông Sư chỉ cần mười mấy loại vật liệu đã xem như rất ít.
Nhưng độ khó lại không hề nhỏ hơn luyện chế đan dược cấp Tông Sư.
Vương Đằng giơ tay lên, trong tay đột nhiên bùng cháy lên một ngọn lửa màu xanh.
Phất tay, ngọn lửa màu xanh hóa thành một hỏa long dũng mãnh vào trong lỗ thông hơi dưới bàn luyện tạo, rồi sau đó lại bốc lên trên bàn luyện tạo.
“Ngọn lửa màu xanh!”
“Nhiệt độ này, là dị hỏa thiên địa!!!”
Bốn vị Tông Sư luyện tạo có vẻ ngạc nhiên, khiếp sợ nhìn lửa Thanh Ngọc Lưu Ly đang được Vương Đằng khống chế.
Với ánh mắt của bọn họ tự nhiên vừa liếc mắt đã nhận ra được sự phi thường của ngọn lửa màu xanh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận