Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 550: Ý thức chiến trường

“E rằng đây chính là sự chênh lệch giữa chúng ta là lính cũ trên chiến trường.” Hàn Chú cười khổ nói.
Ngày trước hắn cực kỳ tự tin đối với kinh nghiệm của chính mình, nhưng bây giờ hắn đã dao động, dường như sự chênh lệch hơi lớn!
“Trên chiến trường, mỗi giờ phút đều ở thời khắc sinh tử, thế nên kinh nghiệm của bọn hắn có thể nói đều là từ bên bờ cái chết mà luyện thành, chúng ta còn kém xa lắm.” Vạn Bạch Thu thở dài nói.
“Đây chính là cái thực lực mạnh một chút, kinh nghiệm phong phú một chút mà thầy Nhiếp nói sao?” Hàn Chú im lặng nói.
“Ha ha, lão già khọm khẹm kia thật xấu xa!” Vương Đằng cười lạnh.
Hàn Chú, Vạn Bạch Thu: “...”
...
Trận chiến kết thúc, còn chưa tới một phút đồng hồ, hai bên rời sân, đổi những người khác tiếp tục trận chiến.
Gần trăm người trường Quân đội Vân Không, rốt cuộc mọi người so tài xong, cũng chỉ mất hơn một giờ.
Điều thảm nhất chính là, trường Quân đội Vân Không… thua toàn bộ!
Không có một ai may mắn thoát khỏi!
Có phần bị kẻ vượt cấp đánh bại, có phần bị thua bởi võ giả đồng cấp, nhưng không một ai thắng, thật quá thảm.
Thầy hướng dẫn của trường Quân đội Vân Không mặt đen như đít nồi.
Ni cô lại còn bị cạo trọc đầu, quá độc ác!
Hắn không nhịn được muốn nói tục!
Trường Quân đội Vân Không thất bại nặng nề, một đám người giống như trái cà bị đánh nát, vừa xấu hổ lại vừa khó chịu.
Tất cả mọi người của trường Quân đội Tinh Sơn và trường Quân đội Hoàng Hải lúc này đang có tâm trạng thấp thỏm, hoàn toàn không có chút suy nghĩ hả hê vui sướng bởi vì rất nhanh sẽ phải đến lượt bọn họ.
Trận chiến vừa rồi bọn họ cũng thấy được. Kinh nghiệm chiến đấu của lính cũ cực kỳ phong phú.
Không, thay vì nói là kinh nghiệm chiến đấu, không bằng nói là ý thức chiến đấu.
Mà ý thức chiến đấu của lính cũ đã thấm vào tận xương tủy.
Cho dù những tên lính mới của các trường Quân đội biết điều này, cũng bó tay không có biện pháp.
Để hình thành ý thức chiến đấu không phải trong một sớm một chiều mà là rèn luyện quanh năm suốt tháng.
Lính mới của trường Quân đội Tinh Sơn và Hoàng Hải chỉ có thể mở to hai mắt quan sát quá trình chiến đấu, tạm thời cố gắng nước đến chân mới nhảy, tốt xấu gì khi tới lượt bọn họ cũng không thua quá thảm.
Có điều cũng có một ngoại lệ trong lính mới.
Vương Đằng ngáp một cái, lặng lẽ nhặt bong bóng thuộc tính rơi ra từ sau trận chiến vừa rồi.
“Nguyên lực hệ Thổ x30”
“Nguyên lực hệ Thủy x25”
“Ý thức chiến trường x5”
...
Người của trường Quân đội Vân Không chiến đấu cùng lính cũ, hoàn toàn nghiêng về một phía, kết thúc rất nhanh, ngay cả đại chiêu cũng không kịp xuất ra.
Thế nên thuộc tính rơi ra hiển nhiên là ít ỏi.
Hơn nữa đều là thuộc tính ngũ hành, cũng không có loại thuộc tính nguyên lực nào khác thường.
Có chút ít còn hơn không.
May mà trừ thuộc tính nguyên lực còn có một thuộc tính mới xuất hiện.
Ý thức chiến trường!
Chỉ có lính cũ mới có năng lực thuộc tính.
Dung nhập vào ý thức chiến đấu, trong đầu Vương Đằng hiện ra từng đoạn ký ức chiến trường chém giết.
Thời khắc sinh tử, xuất hiện lĩnh ngộ lớn!
Vương Đằng nhìn giao diện thuộc tính của mình một chút, khóe miệng khẽ cong lên.
Ý thức chiến trường: 56/500 (tam tinh)
Hắn không nghĩ tới thế nhưng còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Ý thức chiến trường của lão binh rất mạnh, gần như mỗi lần lính cũ chiến đấu cũng sẽ rơi ra 3 đến 5 điểm ý thức chiến trường khác nhau. Sau khi gần trăm tên lính mới của trường Quân đội Vân Không chiến đấu xong, ý thức chiến trường của Vương Đằng đạt đến mấy trăm điểm, trực tiếp vượt qua nhất tinh, nhị tinh, đạt đến cấp bậc tam tinh.
Vương Đằng hồi tưởng lại cuộc chiến vừa rồi của lính cũ, lại so sánh với chính mình hiện giờ, phát hiện ý thức chiến trường của phần lớn lính cũ trước mặt cũng là trên dưới tam tinh.
Lúc này trái lại không cần lo lắng bị lính cũ nghiền ép ở trên phương diện ý thức chiến trường.
Đến lúc ra sân, còn không biết người nào ngược đãi người nào đâu.
Đáng tiếc bọn Hàn Chú thì thảm.
Hắn liếc mắt nhìn đám người Hàn Chú, những tên này thật tội nghiệp.
Lại nói, đây là lần đầu hắn nhặt được thuộc tính ý thức loại này, mặc dù nhìn như tinh thần, thuộc tính ngộ tính vừa có phần tương tự, nhưng lại vừa có sự khác biệt.
Ví dụ như ý thức chiến trường này đã là một loại ý thức cụ thể, hoàn toàn có thể coi là kỹ năng hạng nhất rồi.
...
Đang lúc Vương Đằng lâm vào suy tư, trên khán phòng, Tống Vạn Giang lần nữa mở miệng nói: “Trường Quân đội Tinh Sơn chuẩn bị ra sân đi.”
Mọi người trường Quân đội Tinh Sơn nghe vậy, lập tức mặt lộ vẻ khổ sở.
Cũng biết phải là như thế, Hoàng Hải mạnh nhất, nhất định sẽ bị giữ lại đến cuối cùng, thế nên bọn họ chỉ có thể lên trước rồi.
Sau khi thầy hướng dẫn trường Quân đội Tinh Núi sắp xếp một chút, bên kia một gã nam sinh nhảy lên võ đài rồi.
“Du Gia, Trường Quân đội Tinh Sơn, cấp Chiến Binh tam tinh, xin chỉ giáo!”
“Lưu Địch, cấp Chiến Binh tam tinh!” mấy người lính cũ trong đội hình liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó tiến lên võ đài.
Cùng là cấp Chiến Binh tam tinh, lính cũ bên kia ra sân hoàn toàn tùy tiện, ai ngờ lên liền thắng.
Hai người không nói nhảm, trực tiếp bắt đầu trận chiến.
“Trường Quân đội Tinh Sơn không phái người mạnh nhất ra đầu tiên, xem ra họ còn muốn giãy dụa một chút?” Hàn Chú nói.
“Không chắc chắn, nói không chừng bị bọn họ phản công rồi cũng nên” Vạn Bạch Thu nói.
Hai người trao đổi một câu rồi không nói nữa, không chớp mắt chăm chú nhìn phía trên thi đấu.
Bọn họ cũng không muốn thua quá khó coi.
Tất nhiên nếu có thể thắng thì sẽ tốt hơn.
Lính mới của trường Quân đội Tinh Sơn một người tiếp một người ra sân, từ bình thường đến đại tứ, yếu nhất cũng là cấp Chiến Binh tam tinh. Chỉ là... tất cả vẫn là thất bại!
Quả nhiên, không học được ý thức chiến đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận