Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 632: Một người làm phấn chấn toàn quân

Giờ phút này, khi thấy bọn nó đang xông đến mười hai phù văn đại sư, tất cả mọi người đều vô cùng tức giận, lao nhao ra tay ngăn cản.
Theo một ý nghĩa nào đó thì các phù văn đại sư tương đương với những cường giả cấp Chiến Tướng, mà trong một số trường hợp, vai trò của họ còn lớn hơn so với các cường giả cấp Chiến Tướng, vì vậy bất kỳ phù văn đại sư nào cũng đều là một tài sản to lớn của nhân loại, đám người Ân Đồng Phương đương nhiên không cho phép loài Hắc Ám tấn công phù văn đại sư.
“Trò chơi bắt đầu!”
Hắc Yểm Ma Quân cười hắc hắc, một tay chống cằm, thích thú nhìn hai bên đánh nhau, một trận chiến nổ ra ngay lập tức.
Một nhóm cường giả cấp Chiến Tướng đồng loạt ra tay, khung cảnh vô cùng hỗn loạn, mà thiệt hại tạo thành cũng vô cùng khủng bố, gần như là phá hủy hết những kiến trúc còn sót lại bên dưới của thành phố Tinh Phong.
Đám người Goring đại sư tranh thủ cơ hội này lập tức rút lui , dù sao thì bọn họ cũng không phải là cường giả cấp Chiến Tướng, sức mạnh của họ cũng không bằng bọn người Ân Đồng Phương, đại trận bị phá, hiện tại ở lại đây cũng chỉ cản trở bọn hắn mà thôi.
Trên bầu trời, những cường giả cấp Chiến Tướng của cả hai bên rơi vào một cuộc hỗn chiến.
Tốc độ của bọn họ quá nhanh, từ xa chỉ có thể nhìn thấy từng đám ánh sáng quấn lấy nguyên lực không ngừng va chạm vào nhau, phát ra tiếng ầm vang cực lớn.
Nguyên lực lạnh giá đáng sợ thổi tới tứ phía, phá hủy tất cả.
Cho dù là chiến đấu trên trời cao, nhưng khu vực này cũng đã hoàn toàn trở thành khu vực cấm, cho dù là mặt đất cũng sẽ bị ảnh hưởng đến.
Đây chính là điểm hùng mạnh của cường giả cấp Chiến Tướng!
Những đòn tấn công khi giơ tay nhấc chân giữa bọn họ, đều sẽ để lại hậu quả vô cùng đáng sợ, đó là còn chưa kể đến trận chiến sinh tử thủ đoạn khắp nơi như này.
Các kiến trúc ở thành phố Tinh Phong lần lượt sụp đổ, chỉ còn lại những mảnh vụn đổ nát thê lương.
Hiện giờ trận pháp đã bị phá vỡ, các loài Hắc Ám còn lại điên cuồng lao ra bên ngoài thành phố Tinh Phong.
Trước đó, Goring và đám người phù văn đại sư đã hợp sức mở ra Vạn Lôi Tịch Diệt trận và Ất Mộc Dung Hỏa trận, bao vây vô số loài Hắc Ám vào đó, và giết chết một lượng lớn loài Hắc Ám dưới sấm sét và ngọn lửa bùng cháy dữ dội.
Tuy nhiên vẫn còn một số loài Hắc Ám may mắn sống sót.
Giờ phút này chúng nó điên cuồng lao ra khỏi thành phố Tinh Phong, chỉ sợ đại trận lần nữa sẽ được mở lại, nhốt bọn nó vào bên trong.
Những loài Hắc Ám này đã trải qua sự huỷ hoại của hai đợt đại trận, để lại trong lòng bọn nó một bóng ma không thể xóa nhòa, nhớ đến nỗi sợ hãi khi bị khống chế bởi phù văn đại sư, lại không rét mà run.
Trên bầu trời, Hắc Yểm Ma Quân bất giác cau mày khi nhìn thấy cảnh tượng này.
“Một đám vô dụng!”
Giọng nói lạnh như băng của nó chậm rãi truyền ra, rơi vào tai của loài Hắc Ám bên dưới, khiến cả người chúng nó cứng đờ, trên khuôn mặt hiện lên vẻ sợ hãi.
Không ai hiểu rõ sự đáng sợ và hung ác của Hắc Yểm Ma Quân hơn bọn nó, nếu như chọc giận vị đại nhân này thì dù bọn nó có là loài Hắc Ám, cũng sẽ chết rất thê thảm.
“Những kẻ lâm trận bỏ chạy, giết không thương tiếc!”
Giọng nói của Hắc Yểm Ma Quân hờ hững, dường như không có chút cảm xúc nào.
Tất cả các loài Hắc Ám đều rùng mình một cái, cảm thấy da đầu tê dại, sau đó ánh mắt hung ác nhìn những con người xung quanh, gầm thét lao về phía họ.
Khi Hắc Yểm Ma Quân xuất hiện, con người không khỏi rơi vào bầu không khí tuyệt vọng.
Hắc Yểm Ma Quân quá mạnh!
Hai trận pháp phù văn lớn được phù văn đại sư của nhân loại dày công bố trí đã bị Hắc Yểm Ma Quân dễ dàng phá vỡ.
Mà Đàm Đài Tuyền và đám người cấp Chiến Tướng khác cũng có vẻ nhỏ bé trước Hắc Yểm Ma Quân, cuộc giao chiến vừa rồi giữa Đàm Đài Tuyền và Hắc Yểm Ma Quân, mọi người đều đã chứng kiến hết rồi.
Thực lực của Đàm Đài Tuyền vô cùng mạnh, những người cấp Chiến Tướng bình thường không phải là đối thủ của nàng, nhưng khi nàng đối mặt với Hắc Yểm Ma Quân, giống như là không có cơ hội chiến thắng nào hết vậy.
Vậy thì, còn có ai khác bên phía con người có thể ngăn chặn Hắc Yểm Ma Quân được đây?
Huống chi giờ đây những tồn tại cấp Chiến Tướng trong số những loài Hắc Ám đó đã được thả ra, các cấp Chiến Tướng của con người có thể ngăn cản chúng đã là tốt lắm rồi.
Đây đã được định sẵn là một trận chiến không thể giành chiến thắng!
Chính trong suy nghĩ này, loài Hắc Ám bị nỗi sợ hãi đối với Hắc Yểm Ma Quân mà bộc lộ ra tính tình hung ác của nó, lao về phía võ giả loài người.
Nhiều người trở tay không kịp đã bị loài Hắc Ám cắn xé thành từng mảnh nhỏ ngay tại chỗ, hiện trường vô cùng đẫm máu thê thảm.
Vương Đằng ở trên bầu trời nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt cực kỳ nặng nề, nhưng hắn thực sự sợ hãi trước sự tồn tại của Hắc Yểm Ma Quân.
Ai mà biết được, nếu hắn lại sử dụng niệm lực tinh thần của mình để điều khiển chiến trường một lần nữa, liệu Hắc Yểm Ma Quân có ra tay với hắn hay không?
Hắc Yểm Ma Quân phát giác ra ánh mắt của Vương Đằng, đột nhiên quay lại nhìn hắn.
Vương Đằng sợ hết cả hồn!
Cảm giác bị đại lão nhìn chằm chằm thật con moẹ nó đau trứng quá đi! ! !
May mắn thay, Hắc Yểm Ma Quân chỉ nở một nụ cười trêu chọc hắn, mà không làm gì hắn.
Vương Đằng trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn chiến trường thê thảm phía dưới, trong mắt lóe lên một tia kiên định.
Tới thì tới đi, ai sợ ai chứ!
Trong tình huống này hắn bắt buộc phải ra tay, nếu như còn sợ bóng sợ gió, nếu vì e sợ Hắc Yểm Ma Quân mà không dám ra tay, nhất định trong lòng hắn sẽ có chỗ sơ hở, vậy còn tu luyện võ đạo làm cái rắm gì nữa.
Sắc mặt của hắn cứng lại, trong nháy mắt lao vào trong chiến trường, niệm lực tinh thần quét ngang ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận