Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 635: Truy sát

Âm thanh ầm ầm bỗng vang lên.
Tiếp sau đó quang cầu nguyên lực trực tiếp nổ tung, ngọn lửa trong nháy mắt bao trùm lấy những Chiến Tướng tộc Người Sói đó.
“Đánh trúng rồi!”
Mọi người nhìn chằm chằm vào đám lửa, một bóng dáng như ẩn như hiện, khí tức cấp Chiến Tướng vẫn mạnh mẽ vô cùng giống như không bị thương bao nhiêu vậy.
Kết quả này khiến nét mặt mọi người hơi thay đổi.
Vương Đằng lại chẳng quan tâm đến kết quả, bắn xong một phát liền xoay người rời đi. Hắn biết rất rõ uy lực của pháo Hỏa Thần, tuy mạnh nhưng không đủ uy hiếp tính mạng của cấp Chiến Tướng, nhiều nhất cũng chỉ khiến bọn chúng bị thương mà thôi.
Quả nhiên một bóng dáng từ trong đám lửa xông ra, ánh mắt đảo qua nhìn thấy Vương Đằng đang bỏ chạy đi ra xa, trong nháy mắt liền đuổi theo.
Đàm Đài Tuyền không hề chần chừ chút nào, xông đến muốn ngăn cản Siller.
Ma tướng tám tay muốn tự tay báo thù vì thế đã thả Đàm Đài Tuyền ra mong nàng có thể cản Siller để nó có cơ hội tự tay giết chết Vương Đằng.
“Chặn nàng lại!” Giọng nói của Hắc Yểm Ma Quân lạnh lùng truyền đến.
Sắc mặt Ma tướng tám tay hơi thay đổi, không khỏi quay đầu nhìn Hắc Yểm Ma Quân. Lúc ánh mắt của hắn đối diện với ánh mắt hờ hững của Hắc Yểm Ma Quân, trong lòng lạnh buốt lập tức đuổi theo Đàm Đài Tuyền.
Trong lòng nó chua xót nhưng không dám cãi lời Hắc Yểm Ma Quân, chỉ có thể ngoan ngoãn thu suy nghĩ nhỏ bé đó lại.
Chỉ là không ngờ vị đại nhân này lại quan tâm đến Vương Đằng như thế, xem ra tên nhóc này nhất định phải chết!
Ma tướng tám tay vô cùng kiêng kỵ Hắc Yểm Ma Quân, do đó trong nháy mắt đã phát huy tốc độ nhanh đến cực điểm, sau khi đuổi kịp thì đánh một quyền lên lưng của Đàm Đài Tuyền.
Đàm Đài Tuyền cảm nhận được sức mạnh nắm đấm đáng sợ đánh tới từ phía sau chỉ có thể quay người lại phản kích, đồng thời đánh ra một nắm đấm va vào nắm đấm của Ma tướng tám tay.
Ầm!
Sức mạnh khổng lồ đáng sợ khiến hai người văng ra xa, Đàm Đài Tuyền vẫn còn muốn đuổi theo tên Chiến Tướng tộc Người Sói kia, Ma tướng tám tay lại nghiêng mình chắn trước mặt nàng.
“Ngươi không qua được đâu.” Zulz thản nhiên lên tiếng.
Đàm Đài Tuyền lông mày dựng ngược, không nói một lời xông thẳng đến Ma tướng tám tay, nếu đối phương đã không để nàng qua thì nàng chỉ đành đánh chết đối phương trước….
Lúc này Vương Đằng đã chạy đi rất xa, hắn quay đầu nhìn thấy Chiến Tướng tộc Người Sói theo đuôi không bỏ, hơn nữa tốc độ cực kỳ nhanh, có thể không lâu nữa sẽ đuổi kịp, trong lòng hắn không khỏi chùng xuống.
Má nó, cường giả cấp Chiến Tướng đích thân ra tay có cần mặt mũi nữa hay không?
Chạy!
Chỉ có thể chạy!
Tính mạng quan trọng!
Nét mặt Vương Đằng bình tĩnh nhưng tốc độ dưới chân càng lúc càng nhanh.
Điều động toàn bộ nguyên lực hệ Phong, áp lên người của hắn khiến hắn như hóa thành một cơn gió!
Không dừng lại ở đó, ngay cả niệm lực tinh thần hắn cũng sử dụng luôn!
Giống như một đôi cánh vô hình ngưng tụ phía sau lưng hắn, dưới sự kích động khiến tốc độ của hắn đột nhiên tăng mạnh.
Đây giống như sự khác nhau giữa động cơ bình thường và động cơ tua bin vậy.
Đùa sao, so bản lĩnh chạy thoát, trước nay Vương Đằng chưa từng thua!
Chiến Tướng tộc Người Sói phía sau vốn sắp đuổi kịp rồi, khóe miệng nó không khỏi nhếch lên một nụ cười ác độc giống như có thể nhìn thấy cảnh tượng bóp chết Vương Đằng vậy.
Nhưng bỗng nhiên, nó trừng mắt nhìn thấy tốc độ của Vương Đằng tăng lên một cách không khoa học rồi phi thẳng đi, bụi bay lên cả đoạn đường phi thẳng đi.
Siller trong lòng giận dữ, tên nhãi ranh nhân loại đáng chết này, làm sao hắn có thể có tốc độ nhanh như vậy?
Là một cường giả cấp Chiến Tướng như nó lại không đuổi kịp một võ giả nhân loại cấp Chiến Binh thất tinh. Nếu như bị tên Sabaton kia nhìn thấy nó sẽ mất hết cả mặt mũi.
Trong phút chốc nó cũng nhanh chóng gia tăng tốc độ đến cực điểm rồi điên cuồng đuổi theo Vương Đằng.
Ánh mắt của Vương Đằng lóe sáng lên, bây giờ đa số cường giả cấp Chiến Tướng loài người đều bị cường giả cấp Chiến Tướng loài Hắc Ám ngăn cản, căn bản không thể giúp hắn.
Còn bên phía loài Hắc Ám thậm chí còn có Hắc Yểm Ma Quân tọa trấn, càng không có khả năng thả những cường giả cấp Chiến Tướng khác đến giúp hắn.
Thế nên hắn chỉ có thể dựa vào chính mình!
Trong lòng Vương Đằng quyết định, lập tức lao nhanh về dãy núi liền nhau ở phía xa.
Trên chiến trường mênh mông ngay cả chỗ trốn cũng không có, mà những võ giả dưới cấp Chiến Tướng hoàn toàn không giúp gì được. Cho dù Vương Đằng tới tìm bọn họ xin giúp đỡ cũng là phí công, do đó ở nơi này hắn chắc chắn không có bất cứ cơ hội nào.
Ngược lại trong dãy núi kia hoàn cảnh có nhiều thay đổi, xuất hiện nhiều bất ngờ cũng có con đường sống nhiều hơn.
Không lâu sau, một người và loài Hắc Ám biến mất trên chiến trường chính, chui vào trong rừng cây rậm rạp ở dãy núi.
Ánh mắt Hắc Yểm Ma Quân khẽ động, ngáp một cái sau đó đứng dậy khỏi vương tọa.
Không đúng, đó không phải là bản thể của nó mà chỉ là một ảo ảnh kỳ lạ mà thôi, bản thể của nó vẫn lười nhắc ngồi trên vương tọa.
Sau khi ảo ảnh đó rời khỏi cơ thể của nó thì ngưng lại nhanh chóng, cuối cùng biến thành một cái không thể phân biệt được với bản thể của nó.
“Đi đi!” Bản thể Hắc Yểm Ma Quân phất phất tay.
“Ha ha, lòng hiếu kỳ của ngươi thật sự nặng quá rồi đấy.” Phân thân che miệng cười, cơ thể chậm rãi biến mất ngay tại đó.
Bản thể Hắc Yểm Ma Quân không khỏi trợn mắt.
Có thể giễu cợt nó cũng chỉ có phân thân này.
Ai bảo thân phân cũng là một phần của nó chứ.
Trong chiến trường, đám người Khổng Lê cùng Hàn Phong và thành viên trong tiểu đội của Vương Đằng có phản ứng, sắc mặt của bọn họ trở nên nghiêm trọng nhìn theo hướng Vương Đằng biến mất, trong ánh mắt hiện lên nét lo lắng.
“Đừng chết nha!” Khổng Lê không khỏi thầm lẩm bẩm.
Nhưng trong lòng nàng cũng không nắm chắc, đối phương dù sao cũng là cường giả cấp Chiến Tướng, Vương Đằng chỉ là võ giả cấp Chiến Binh thất tinh mà thôi. Dù nghĩ thế nào tỉ lệ sống sót cũng không quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận