Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 262: Nhận nhiệm vụ trường học.

Trên màn hình xuất hiện mấy cửa sổ.
Nhiệm vụ bộ Chỉ huy quân sự, nhiệm vụ của Sở Cảnh sát, nhiệm vụ của Sở Hộ thành, nhiệm vụ của dị giới, nhiệm vụ của trường học…
...
Vương Đằng suy nghĩ, tùy ý ấn vào một cửa sổ.
Nhiệm vụ Sở Hộ thành:
Mô tả nhiệm vụ: Giúp đỡ nhân viên công tác của Sở Hộ thành thăm dò việc lạ thường của thôn Yên Thủy, hư hư thực thực xuất hiện dị thú loài rắn cao cấp, lực công kích mạnh, có độc.
Điều kiện: cấp Chiến Binh nhất tinh.
Phần thưởng: 5 học phần.
...
Phần lớn nhiệm vụ của Sở Hộ thành đều liên quan tới dị thú, tinh thú, giám sát bốn phương, ngăn chặn bất cứ tồn tại nào uy hiếp đến con người xuất hiện.
Nhiệm vụ Sở Cảnh sát:
Mô tả nhiệm vụ: Bắt giết võ giả cấp Chiến Binh nhất tinh hệ Mộc lẩn trốn đến Đông Hải, tội phạm này am hiểu đao pháp, đã có năm mạng người trên tay, cực kỳ độc ác.
Điều kiện: Thấp nhất là cấp Chiến Binh nhất tinh đỉnh phong.
Phần thưởng: 15 học phần.
Mô tả nhiệm vụ: Trợ giúp Sở Hộ thành bảo vệ con gái chủ tịch tập đoàn Long Hải, cạnh tranh thương nghiệp ác tính, được biết có ba võ giả nước ngoài lẻn vào Đông Hải.
Điều kiện: cấp Chiến Binh nhị tinh.
Phần thưởng: 20
...
Nhiệm vụ trường học:
Mô tả nhiệm vụ: Tiến về núi Xuân Hoa ngắt lấy mười cây cỏ Huyễn Viêm, linh dược này có hiệu quả ảo giác, thường có dị thú cao cấp bảo vệ.
Điều kiện: cấp Chiến Binh nhất tinh
Học phần: 10
...
Vương Đằng nhìn mỗi cửa sổ một lần, các loại nhiệm vụ, cái gì cần có đều có, có thể cung cấp cho sinh viên tùy ý chọn lựa.
Những nhiệm vụ này đến từ từng tổ chức nhà nước. Bản thân bọn họ cũng có không ít võ giả, có thể là không đủ người, hoặc có nguyên nhân khác không thể tự đi làm, lúc này mới lấy hình thức nhiệm vụ ủy thác sinh viên võ giả của từng trường học đi làm.
Đương nhiên cũng có chút ít ý muốn bồi dưỡng võ giả học viện.
Dù sao võ giả do trường học bồi dưỡng, nếu không trải qua thực chiến, sau khi ra ngoài, có khả năng rất lớn không thể thích ứng, không gánh vác nổi chức trách lớn.
Giống như kiếp trước, rất nhiều người ví von trường học thành tháp ngà. Sinh viên vừa ra trường giống như một tờ giấy trắng, cái gì cũng không hiểu, kinh nghiệm thấp đến nỗi làm cho người ta không nói được lời nào, tiến vào từng công ty còn phải được huấn luyện vào cương vị.
Võ giả và sinh viên bình thường cũng không giống nhau.
Không có ai huấn luyện vào cương vị cho bọn họ. Sinh viên bình thường phạm sai lầm, còn có thể sửa chữa, nhưng võ giả, một khi phạm sai lầm, có thể sẽ mất đi tính mạng.
Hậu quả này quá nghiêm trọng.
Mặt khác, độ khó nhiệm vụ cũng có cao có thấp, nhưng yêu cầu thấp nhất đều cần võ giả cấp Chiến Binh nhất tinh.
Vương Đằng âm thầm líu lưỡi, tiến vào đại học, quả nhiên phạm vị đã không giống trước, tùy tiện một nhiệm vụ đều cần võ giả mới có thể làm được.
Nhưng trước khi không vào đại học, đến cả võ giả cũng rất khó nhìn thấy được.
Không thể không nói, người bình thường quả thực cách rất xa thế giới của võ giả. Điều bọn họ hiểu biết được đều chỉ là mặt ngoài.
Thế giới võ giả mà người bình thường tưởng tượng thật ra không phải là thế giới võ giả chân chính.
Từ những nhiệm vụ này, không khó nhìn ra, sở dĩ người phổ thông có thể sinh sống an ổn, chính bởi vì lượng lớn võ giả đã xử lý các loại nguy hiểm ở nơi không người biết được.
...
Bên trên máy móc còn giới thiệu một vào công việc cần phải chú ý.
Ví dụ như có thể nhận nhiệm vụ một mình, cũng có thể nhận theo tổ đội, nhưng một khi đã nhận nhiệm vụ, thì không thể lộ ra nội dung liên quan đến nhiệm vụ với người khác không liên quan.
Lại như, nếu tự nhận không thể hoàn thành nhiệm vụ, bỏ dở nửa chừng, hoặc bởi vì các loại nguyên nhân dẫn đến nhiệm vụ thất bại, căn cứ cơ chế trừng phạt, sẽ bị trừ đi học phần tương ứng.
...
Vương Đằng mất nửa giờ nghiên cứu một phen, trong lòng đã có quyết định.
Hắn chuẩn bị thừa dịp cuối tuần nhận một nhiệm vụ ngắn hạn, chẳng những có thể ra khỏi cổng trường, tiện thể còn có thể sớm thích ứng quá trình nhiệm vụ.
Vương Đằng chọn một nhiệm vụ trường học, tiến về núi Xuân Hoa hái cỏ Huyễn Viêm.
Núi Xuân Hoa chỉ cách Đông Hải chặng đường khoảng hai giờ, một lần đi một lần về, thời gian một ngày hoàn toàn đủ.
Còn về hiệu quả ảo giác của cỏ Huyễn Viêm hoặc dị thú bảo vệ, Vương Đằng không quá để trong lòng, với thực lực của hắn, đã đủ để ứng phó tới.
Vương Đằng nhận nhiệm vụ rồi, liền ra khỏi toà cao ốc Hậu cần, xem thời gian, sau đó tiến về câu lạc bộ Võ Đạo.
Hai ngày trước, câu lạc bộ Võ Đạo đã thông báo hắn qua đó báo cáo.
Hôm nay chính là thời gian hẹn.
Đi tới toà cao ốc của câu lạc bộ Võ Đạo, hắn trực tiếp lên lầu năm, đi đến trước một phòng họp, đẩy cửa đi vào.
Bên trong đã ngồi đầy người, nghe thấy tiếng mở cửa, họ dồn dập quay đầu nhìn lại.
“Vương Đằng, ngươi là người cuối cùng!” Trang Hà ngồi ở vị trí đầu, cười nhạt nói.
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, lần đầu tiên tới câu lạc bộ Võ Đạo, lạc đường.” Vương Đằng thuận miệng nói mò
“...” Mọi người cạn lời.
Ngươi lừa gạt quỷ à!
“Được rồi, Vương Đằng, ngươi vào chỗ ngồi trước, nếu mọi người đã đến đông đủ, ta nói đơn giản hai câu.” Trang Hà nói.
Vương Đằng gật đầu, ngồi vào chỗ.
Trang Hà mở miệng nói: “Hội trưởng và mấy phó hội trưởng ra ngoài làm nhiệm vụ, trong chốc lát không về kịp. Hiện tại chỉ còn một mình ta, cho nên hôm nay do ta tổ chức các thành viên mới và thành viên cũ gặp mặt, xem như quen biết nhau một chút.”
Đến sau khi mọi người làm quen với nhau, hắn lại giới thiệu về chức trách và phúc lợi của câu lạc bộ Võ Đạo, gần giống những lời hai người Trần Túc, Dương Lâm nói trước đó.
“Hôm nay cứ như vậy đi, Dương Lâm, ngươi dẫn các học đệ, học muội đi thăm toà cao ốc của câu lạc bộ Võ Đạo chúng ta đi.” Trang Hà vừa nói vừa nhìn về phía Vương Đằng.
“Niên đệ Vương Đằng, ngươi ở lại, chúng ta nói chuyện phiếm vài câu.”
Mấy người mới kia không khỏi nhìn Vương Đằng đôi chút, sau đó đã bị Dương Lâm dẫn đi tham quan toà cao ốc của câu lạc bộ Võ Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận