Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1248: Nổ đầu!

Bọn họ đang kiểm tra số lượng Hắc Phong điêu.
“Hai mươi tám con, toàn bộ đều ở trong tổ, xem ra chúng ta phải chờ một chút.” Hùng Đại Lực kiểm kê số lượng xong, bất đắc dĩ nói.
Bọn họ chỉ có bốn người, muốn đồng thời đối phó với hai mươi tám con tinh thú cấp Vương hiển nhiên không thực tế.
Thật sự lỗ mãng xông lên, đại khái cả nhóm sẽ tiêu đời.
“Chờ xem đi, mỗi ngày Hắc Phong điêu đều sẽ có một khoảng thời gian đi ra ngoài kiếm ăn, chỉ có Hắc Phong điêu vương đóng giữ trong tổ.” Blaquet nói.
Vì thế, mấy người chỉ đành thật kiên nhẫn chờ đợi.
Ước chừng qua buổi trưa, tiếng kêu to của Hắc Phong điêu truyền đến từ trên bầu trời, sau đó gió mạnh nổi lên, từng bóng dáng khổng lồ bay ra từ trong tổ, giương cánh bay về nơi xa.
“Đi rồi!” Đám người Hùng Đại Lực chấn động Tinh thần, hì hì nói: “Con bà nó, cuối cùng đã đi, chờ mười phút, sau đó ra tay.”
Blaquet và Houston đều đã nóng lòng muốn thử, hưng phấn nhìn chằm chằm vào một cái tổ vĩ đại ở chỗ cao nhất trên vách núi, có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng đen cực kỳ to lớn chiếm cứ trong tổ, giống như đang chợp mắt.
Ánh mắt của Vương Đằng dừng lại trên bóng đen kia, không khỏi mở đôi mắt Linh Thị ra, một ánh sáng màu xanh cực kỳ chói mắt bộc phát ra.
“Đù má, đây rõ ràng là Hắc Phong điêu cấp Hoàng nhất giai, ba tên này lại còn nói là cấp Vương thất giai!”
Vương Đằng suýt nữa chửi tục.
Nhưng cuối cùng không thốt ra khỏi miệng.
Hắn tỏ vẻ nghi ngờ, núp trong bóng tối cẩn thận quan sát sắc mặt của ba người.
Cấp Hoàng tương đương với võ giả nhân loại cấp Hằng Tinh, nếu hắn chỉ là một võ giả cấp Hành Tinh, đối mặt với tinh thú cấp Hoàng, tuyệt đối đều bị chơi xỏ.
Không phải ba tên này lòng dạ xấu xa, định chơi xỏ hắn đấy chứ?
Nhưng nhìn dáng vẻ của bọn họ hình như thật sự không biết thực lực chân thật của Hắc Phong điêu vương.
“Ba thằng cha này tóm lại cmn vẫn không đáng tin?” Trong lòng Vương Đằng câm nín.
May mắn, hắn còn có thể đối phó được với tinh thú cấp Hoàng, nếu không hành động săn nơi hoang dã lần đầu tiên trong vũ trụ hư cấu đã thất bại.
“Ra tay!”
Đúng lúc này, Hùng Đại Lực quát khẽ một tiếng.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Ba người gần như đồng thời lao ra, hóa thành từng cầu vồng nhằm thẳng lên trời cao, trực tiếp giết thẳng về phía Hắc Phong điêu vương kia.
Vương Đằng còn đang suy nghĩ có cần nhắc nhở bọn họ hay không, kết quả bọn họ đã sốt ruột khó nén đi chịu chết… Phi, là ra tay, nên không lên tiếng nữa, đuổi theo sau chậm một bước.
Hắn còn nhớ rõ chức trách của mình, dùng nguyên lực hệ Thổ ổn định thân hình giúp ba người.
“Giết!”
Hùng Đại Lực hét lớn một tiếng, một thanh chiến chùy vĩ đại xuất hiện trong tay, nguyên lực hệ Hỏa ngưng tụ trên đó. Ngọn lửa lập tức bùng cháy ngập trời, hóa thành một ảo ảnh chiến chùy ngọn lửa vĩ đại, đánh về phía tổ của Hắc Phong điêu vương.
Blaquet và Houston cũng đồng thời ra tay.
Blaquet cầm một thanh chiến đao trong tay, ánh đao màu vàng ngưng tụ, hóa thành một ánh đao trăm mét chém ra.
Còn Houston lại hơi ngoài dự kiến của Vương Đằng, hắn cầm một thanh trường cung trong tay. Nguyên lực hệ Thủy ngưng tụ thành mũi tên sắc bén bên trên trường cung, trong nháy mắt đã bắn ra bảy tám mũi tên, toàn bộ nhắm thẳng về phía Hắc Phong điêu vương.
Công kích đột nhiên tới như ngập trời ngập đất. Hắc Phong điêu vương đột ngột dang hai cánh ra, phát ra tiếng kêu to phẫn nộ, giống như xuyên vàng vỡ đá, lực xuyên thấu rất mạnh.
Rầm rầm rầm!
Công kích của ba người lập tức dừng lại ở trên thân Hắc Phong điêu vương, phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.
Tổ của Hắc Phong điêu vương bị ngọn lửa thiêu đốt, lập tức cháy lên.
“Đánh trúng rồi!”
Ba người Hùng Đại Lực không ngờ lại thuận lợi như thế, tất cả đều lộ vẻ mặt vui mừng.
Réc!
Đột nhiên đúng vào lúc này lại một tiếng rít truyền ra từ trong ngọn lửa.
Rầm!
Gió lớn nổi lên, ngọn lửa ở phía trước giống như tạo thành một cơn lốc xoáy dâng lên trên bầu trời, mà ở trong ngọn lửa kia, bóng dáng của Hắc Phong điêu vương như ẩn như hiện.
“Không xong, mau lui lại!”
Ba người Hùng Đại Lực lập tức ý thức được không đúng, thay đổi sắc mặt, gầm lên thoát thân nhanh chóng lui lại.
Hắc Phong điêu vương đột nhiên vỗ hai cánh, gió mạnh càng thêm mãnh liệt quét ra. Dưới cơn gió mạnh này, ngọn lửa biến thành cột lửa xông về phía ba người Hùng Đại Lực.
“Đáng chết, sao con Hắc Phong điêu vương này lại có thể trở nên mạnh như vậy??” Hùng Đại Lực khó có thể tin hét lớn lên.
Nhưng bọn họ đều không quá mức kích động. Trong lúc ba người bay ngược lại, Houston kéo cung bắn tên, một luồng nguyên lực hệ Thủy mạnh mẽ nghênh đón về phía ngọn lửa.
Ầm rầm!
Hai bên va chạm, ngọn lửa kia dù sao chỉ là dư ba sau công kích của Hùng Đại Lực mà thôi, lập tức đã bị công kích hệ Thủy của Houston bao phủ.
Réc!
Nhưng giờ phút này Hắc Phong điêu vương đã lao từ trong tổ ra. Đôi cánh chim màu đen này giống như do kim loại chế tạo thành, phản xạ sáng rọi lạnh như băng. Đôi tròng mắt ửng đỏ của nó nhìn chăm chú vào ba người Hùng Đại Lực, tràn ngập thù hận, như muốn xé bọn họ ra thành mảnh nhỏ.
Ánh sáng màu xanh vờn quanh ngoài thân thể Hắc Phong điêu vương, hình thành từng lưỡi gió màu xanh sắc bén, cắt không khí, vọt về phía đám người Hùng Đại Lực.
Lập tức, trên bầu trời hoàn toàn bị lưỡi gió chi chít dày đặc tràn ngập, gần như không có chỗ để tránh né.
Ba người có vẻ hoảng sợ, ào ào thi triển thủ đoạn ngăn cản công kích lưỡi gió kinh khủng này.
Rầm rầm rầm!
Nguyên lực va chạm, phát ra tiếng gầm rú, đẩy ra từng vòng sóng gợn trong không trung.
Bầu trời là lĩnh vực của Hắc Phong điêu vương. Ba người giống như mục tiêu sống trong không trung, không hề có lực đánh trả dưới công kích lưỡi gió của nó, chỉ có thể mệt mỏi ứng phó.
“Con Hắc Phong điêu vương này là cấp Hoàng!!!”
Cuối cùng Hùng Đại Lực phát hiện manh mối, không thể tin nổi hét lớn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận